Lý Hạo giơ nắm đấm, cắn răng nói: “Không chỉ có bấy nhiêu, đến khi ta đã trở nên giàu có, ta sẽ cho ngươi nhiều chỗ tốt hơn! Việc ngươi cần làm cũng rất đơn giản, đi Thiên Tinh, giúp ta hoàn thiện những thứ này, dẹp gọn tất cả mọi thứ, đàm phán cũng tốt, lôi kéo cũng được, gặp người nói tiếng người, gặp ma nói tiếng ma.”
Chu Thự Trưởng liếc nhìn Triệu Thự Trưởng.
Triệu Thự Trưởng xúc động đến nỗi trợn trắng con mắt, thản nhiên nói: “Lão Chu a, ngươi và ta đã hợp tác 40 năm…”
“Nhưng hắn cho ta 200 giọt nước suối sinh mệnh…”
Chu Thự Trưởng nhìn lão, người ta cho nhiều lắm đấy!
Triệu Thự Trưởng muốn thổ huyết.
Cái quỷ gì vậy?
Lý Hạo trực tiếp lôi kéo người trước mặt ta hay sao, làm như vậy thích hợp không?
“Lý Hạo a, ngươi ở đâu ra nhiều như vậy…”
“Ta có!”
Lý Hạo nói như đinh đóng cột: “Ta đương nhiên là có, ta đi tìm yêu thực, nó sẽ cung cấp nước suối sinh mệnh cho ta, 2 vạn khối cho ta một giọt, ta trước đó thu được hơn 700 vạn khối, ta đổi được 300 giọt.. phần nhiều ta đã cho hết Chu Thự Trưởng!”
“…”
2 vạn khối?
Một giọt?
Triệu Thự Trưởng rơi vào trầm tư, chậm rãi nói: “Yêu thực kia… ở chỗ nào vậy?”
“Ừm?”
“Không phải…” Triệu Thự Trưởng ho nhẹ một tiếng: “Ý của ta là, yêu thực kia có thể ảnh hưởng đến Ngân Nguyệt hay không, là ở Miêu Đầu sơn bên kia sao?”
Lý Hạo trong nháy mắt cảnh giác, ngươi muốn làm gì?
Muốn đào góc tường của ta sao?
“Thự Trưởng đừng suy nghĩ, đó là một tôn thủ vệ yêu thực, chỉ có ta có thể tiếp xúc, người nào đến đó, đều sẽ bị giết! Đối phương đã khôi phục được sức mạnh đỉnh cao, có thể xé rách hư không, vô cùng cường đại!”
“…”
Triệu Thự Trưởng thở dài, đúng là đáng tiếc a.
Mà giờ phút này, Lý Hạo lần nữa nhìn về phía Chu Thự Trưởng: “Chu Thự Trưởng, ngươi có thể nhìn ra vấn đề, đưa ra vấn đề, vậy chắc chắn cũng có thể giải quyết vấn đề! Cái gọi là chim khôn chọn cành mà đậu, ta biết Triệu Thự Trưởng sẽ không để ý, sẽ không ngăn cản tiền đồ của ngươi… ở Ngân Nguyệt, trước khi khôi phục lần thứ 2, không có đại sự, cũng không được trọng dụng! Chẳng lẽ muốn lãng phí một thân tài hoa của Thự Trưởng hay sao?”
“…”
Chu Thự Trưởng sờ sờ cái ria mép, lại nhìn nhìn Triệu Thự Trưởng.
Triệu Thự Trưởng cười trong tức giận, lại nhìn về phía Lý Hạo: “Lý Hạo, ngươi đang giễu cợt ta sao?”
“Không phải!”
Lý Hạo chân thành nói: “Ta cảm thấy, ta cần một vị tham mưu, một nhân vật giống như một vị quân sư, Hồng sư thúc là thầy tốt bạn hiền, Quang Minh Kiếm thuần túy chỉ có võ lực, Hầu Bộ Trưởng thì rất giỏi mưu mẹo, nhưng bây giờ Hầu Bộ Trưởng cũng đã bị rất nhiều chuyện liên lụy đến tinh lực, vả lại… Hầu Bộ Trưởng hẳn là am hiểu võ lực hơn, ta cảm thấy vẫn là không nên liên lụy tinh lực của lão.”
Triệu Thự Trưởng muốn nói chuyện, Chu Thự Trưởng lại là cắt ngang lão, nhìn về phía Lý Hạo, cười cười nói: “Ngươi muốn để ta đến Thiên Tinh sao? Vậy nếu ta bảo ngươi cúi đầu trước Ánh Hồng Nguyệt thì sao? Gã là cường giả đỉnh cấp, cũng là kẻ thù của ngươi, nếu ta bảo ngươi chịu đòn nhận tội với gã thì sao? Ngươi đồng ý nghe theo không?”
“Có thể được!”
Lý Hạo rất bình tĩnh: “Không thành vấn đề, gã đồng ý tiếp nhận là được! Ta thậm chí có thể quỳ trước mặt gã, cầu xin gã đừng đối phó ta, điều kiện tiên quyết là gã bằng lòng, cái này thì có gì chứ?”
“…”
Chu Thự Trưởng khẽ giật mình, nhìn về phía Lý Hạo: “Nếu như gã muốn Tinh Không Kiếm thì sao?”
“Cái này không được, đây là con át chủ bài của ta, có thể cúi đầu, không thể vứt bỏ lá bài tẩy… vậy liền phiền toái.”
Chu Thự Trưởng cười: “Vậy nếu gã bảo ngươi giao võ sư Ngân Nguyệt ra thì sao?”
“Vậy là do gã đã không có tâm tư muốn tiếp nhận sự cầu hòa của ta, bản thân gã cũng là võ sư Ngân Nguyệt, gã biết tình huống của võ sư, ta sẽ không làm như thế, nếu thật làm như vậy, ngược lại gã sẽ không tin tưởng ta muốn cầu hòa.”
Chu Thự Trưởng trầm mặc một lát, suy nghĩ một chút, lần nữa nói: “Một vấn đề cuối cùng! Ngươi muốn làm Thiên Tinh Vương hay sao?”
Lý Hạo bình tĩnh như trước: “Ta không quan trọng vấn đề này, có thể làm, cũng có thể không làm! Không có người làm, ta làm thì có sao đâu? Cho dù ta có vô năng hơn đi nữa, ta cảm thấy… ta làm dù sao cũng tốt hơn Thiên Tinh Vương bây giờ!”
“…”
Khẩu khí thật lớn!
Chu Thự Trưởng lại nở nụ cười, nhìn Lý Hạo, nhìn một hồi lâu, cuối cùng mở miệng nói: “Có thể a… lão phu nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, đến Thiên Tinh xem xem, thăm bạn cũ một chút cũng không phải không được, 200 giọt nước suối sinh mệnh, ngươi nói thật hay sao?”
“Nhất ngôn cửu đỉnh!”
“Vậy liền không thành vấn đề!”
Triệu Thự Trưởng ho đến phổi cũng muốn văng ra.
“Khụ khụ khụ…”
“Lão Chu a… tuổi tác ngươi đã lớn như vậy, đừng đi bôn ba…”
“Không sao đâu, có nước suối sinh mệnh nuôi là được!”
“Không phải… bây giờ Ngân Nguyệt còn rất nhiều việc, Lý Hạo còn đang muốn tiếp nhận nạn nhân…”
“Đây đều là chuyện nhỏ!”