“Không thu rác rưởi!”
Trương Lượng cũng không khách khí: “Đây là trong quân, cũng không phải bên ngoài! Trừ phi là kết toán một số nhiệm vụ trong quân, ngươi có thể nhân tiện cùng lúc hối đoái, áo giáp trước đó, liên quan đến thủ đoạn trong quân, cho nên mới có thể đổi…”
Nói đến đây, lại nói: “Bất quá, nếu ngươi cảm thấy những vật kia vô dụng, trong quân cũng sẽ không đổi, nhưng nếu ngươi tìm được một đại học võ khoa có công năng cơ sở, có lẽ có thể đổi được.”
“Đại học võ khoa năm đó cũng đảm nhiệm thu hồi phế phẩm rác rưởi sao!”
“Một số học viên, thực lực không mạnh, chỉ có thể nhờ vào thu hồi phế phẩm để kiếm chút tiền, đổi chút tài nguyên…”
“…”
Lý Hạo thiếu chút bị tức chết, ta đánh chết nhiều người như vậy, những thứ thu được đều là rác rưởi hay sao?
Đang nói đùa sao!
Nhưng vị này ngược lại cũng chỉ cho mình một con đường, đến đại học võ khoa mà đổi.
Hắn lại nghĩ tới tin tức mà Tuần Kiểm Ti chuyển cho mình trước đó, nghĩ một chút nói: “Đại học võ khoa…trên Thiên Tinh đảo có đại học võ khoa sao?”
“Có a, cũng không nhớ rõ lắm, có là chuyện bình thường, khắp nơi đều có, cũng phải xem quy mô và quy cách của đại học đó. Những đại học võ khoa năm xưa, khắp nơi đều có, chân chính đỉnh cấp thì lại không nhiều, Thiên Tinh đảo dường như không có đại học võ khoa đỉnh cấp gì cả, nếu như có, vậy khẳng định ta sẽ còn nhớ rõ.”
Tốt a, Lý Hạo có chút thất vọng.
Quả nhiên, Lưu gia đồng ý nhường lại cũng không phải chỗ tốt gì.
Lại cùng Trương Lượng trò chuyện vài câu, bất quá vị này đều chỉ chờ cho ngươi đổi xong đồ vật, liền đối với ngươi hờ hững lạnh lẽo, Lý Hạo trên thân cũng không có quân công, y càng không muốn để ý tới, sau đó liền qua loa, sau nữa thì dứt khoát nằm sấp trên mặt bàn không thèm lên tiếng.
Lý Hạo thầm mắng một tiếng!
Chờ ta thành tướng quân chân chính. Ta muốn làm Trưởng xử Quân Nhu Xử, làm cấp trên của ngươi!
Giống như Quang Minh Kiếm đã nói, hôm nay ngươi không để ý, ngày mai ngươi sẽ không với tới!
Trong lòng hùng hùng hổ hổ, Lý Hạo vẫn là bước ra khỏi Quân Nhu Xử.
Vừa bước ra, kim khải hiển hiện, lộ ra bá khí đặc biệt.
Một số binh sĩ hồng khải của đốc tra vệ, hoặc làm những Chiến Thiên quân khác, nhìn thấy cảnh này, nhao nhao dừng bước cúi chào, khiến Lý Hạo sảng khoái một phen.
Thật sảng khoái!
Mặc một thân kim khải cũng không tệ.
Cũng không đi về phía bên Sư trưởng, Lý Hạo ra khỏi quân doanh, trực tiếp đến cửa thành bên kia.
…
“Xin chúc mừng!”
Cửa thành, ba vị Đoàn Trưởng chúc mừng tới tấp, thất Đoàn Trưởng cũng chúc mừng nói: “Mặc dù chỉ là đoàn tăng cường, thế nhưng rất hiếm thấy! Chỉ là… người quá ít!”
“Lý Đoàn Trưởng, trong đoàn ngươi vừa mới có thêm người mới!”
Lý Hạo thuộc đoàn 12, trên thực tế cũng chỉ có ba người, những người khác không có báo danh, trên danh sách phía quan phương cũng chỉ có 3 người, rất thê thảm.
Lý Hạo cũng cười ha hả nói: “Lần sau có cơ hội, ta sẽ mang lính của ta về đây, bây giờ ta gom góp, đại khái cũng có 3000 bộ Chiến Thiên giáp, làm được một đoàn tăng cường có 3000 người rồi!”
“Chất lượng cũng phải theo kịp nhé!”
“Việc đó là đương nhiên!”
Cùng mấy vị hàn huyên một trận, Lý Hạo nhìn về phía thất Đoàn Trưởng: “Tưởng Đoàn Trưởng, ta ở bên ngoài bất ngờ thu được một bản “Phá” tự quyết, Vương Thự Trưởng nhờ ta thỉnh giáo ngài một chút…”
“Phá tự quyết sao…”
Tưởng Thế Huân dường như đang suy nghĩ gì đó, qua một lát mới nói: “Cái này cần phải phối hợp với bản nguyên đạo mới dùng được, phù hợp đại đạo, mượn dùng lực lượng của đại đạo! Kỳ thực trước kia uy lực lớn, là mượn dùng lực lượng đại đạo của những cường giả đỉnh cấp kia, bây giờ xác suất lớn là không được, không có uy lực quá lớn.”
Đơn giản nói mấy câu, lại nói: “Ngươi muốn học, kỳ thực cũng không khó, khó khăn là uy lực cường đại như thế nào, thời đại này có thể không ủng hộ bản nguyên đạo, nhưng có thể biến thông một chút…”
Y nhìn thoáng qua Lý Hạo: “Ngươi không phải có Thế hay sao? Ta nhìn ngươi hình như đang nắm giữ một chút kiếm Thế, ngươi hãy dùng kiếm Thế để uẩn dưỡng Phá tự quyết, Phá tự quyết cũng tốt, Công tự quyết cũng tốt, đều là chủ sát, chủ công, ngược lại rất phù hợp với kiếm Thế! Ngươi có thể tự mình cải tiến một chút, kiếm pháp xưa kia của chúng ta, bây giờ đã không theo kịp thời đại, cũng không nhất định phải làm từng bước một, thời đại kia của chúng ta, dù là công pháp do Nhân Vương sáng tạo, có lẽ rất nhanh sẽ bị đào thải, bị cải tiến, đây đều là bình thường.”
Y cảm thấy sức sáng tạo của Lý Hạo không đủ.
Không ai quy định nhất định phải học theo cổ tịch, không phải cứ cổ tịch liền cường đại, thời đại Tân Võ, không ai cứ theo thuật cũ mà học như vậy, làm từng bước, mà là không ngừng sáng tạo ra cái mới.