Lý Hạo bất động thanh sắc, cười ha ha nói: “Đi, đi vào nói chuyện, lần trước ngươi đạp xe đưa ta đến tổng bộ Tuần Dạ Nhân, ta còn chưa kịp cảm ơn vài câu, tuổi còn nhỏ, độc lập kiếm tiền nuôi gia đình, không dễ dàng!”
Lời này vừa nói ra, mọi người ngẩn ra.
Đạp xe, đưa người?
Chỉ có vậy?
Chỉ có vậy?
Mộc Lâm cũng ngẩn ra, không phải như ta nghĩ sao?
Lý Hạo vỗ vỗ Mộc Lâm: “Nhị Mộc ca, đừng sửng sốt nữa, đi làm việc của các ngươi đi!”
“À à được!”
Mộc Lâm vội vàng gật đầu.
Lý Hạo thì mang theo Vũ Kỳ đi vào trong.
Vừa mới vào cửa, phía sau, Mộc Lâm bỗng nhiên cảm thấy trên người có chút đau đớn, sau một khắc, bỗng nhiên kêu thảm thiết một tiếng, sợ tới mức một đám Võ Vệ quân cho rằng địch nhân tập kích.
Mộc Lâm vội vàng khoát tay, giờ phút này, tóc dựng đứng, từng đạo sấm sét nổ tung trên tóc, làm cho đầu y như ổ quạ.
Mộc Lâm bị điện giật cả người tê dại, cười khổ một tiếng, ai làm, còn cần hỏi sao?
Thật lợi hại!
Khoảnh khắc vừa mới vỗ vỗ mình, chắc đã có siêu năng ẩn núp trong cơ thể rồi, chờ người đi rồi mới nổ tung, thiếu chút nữa làm mình nổ cháy khét.
“Là tiểu cô nương nhà người ta nói chuyện đa nghĩa... Ngươi nổ ta làm cái gì?”
Y sao có thể không biết, đây là Lý Hạo nhìn ra, rồi trả thù mình.
Đầu óc thật nhỏ nhen!
......
Trong đại sảnh.
Lý Hạo cười cười, nhìn về phía Vũ Kỳ, tùy ý nói: "Ngồi đi, tìm ta có chuyện gì?”
“Đại nhân...”
Lý Hạo thấy nàng không đổi xưng hồ, cũng không nói gì nữa.
“Ta... Ta có việc muốn tố cáo!”
Tố cáo?
Lý Hạo có chút ngoài ý muốn, suy nghĩ một chút nói: “Ngươi đạp xe chở người, có người không trả thù lao cho ngươi?”
Ngoài cái này, còn chuyện gì khác hay sao?
Vũ Kỳ có chút buồn bực, làm sao có thể.
Hơn nữa, đạp xe chở người, cũng chỉ có ngươi ngồi, ai sẽ ngu ngốc như vậy,.. Hào phóng như vậy!
Vũ Kỳ cẩn thận nhìn xung quanh, thấy bộ dáng nàng như tên trôm, Lý Hạo không khỏi bật cười.
Làm gì thế?
“Đây là địa bàn của ta, không có ai khác, ngay cả Cửu Ti cũng không quản được nơi này! Tố cáo ai, nói thẳng, ta vừa vặn muốn giết người lập uy. Đương nhiên, tiểu nhân vật thì để cho những người khác trong phủ Đô Đốc đi xử lý...”
Vũ Kỳ vội vàng nói: “Là đại nhân vật!”
“Đại nhân vật?”
Vũ Kỳ không dám giấu diếm, đã tới đây rồi thì tự nhiên là hy vọng nhận được sự trợ giúp của Lý Hạo. Nàng vội vàng nói: “Đại nhân, ta muốn tố cáo rất nhiều người, có vương gia hoàng thất, đại nhân vật Cửu Ti, còn có viện trưởng học viện siêu năng Thiên Tinh, còn có... Các đại nhân vật của Tuần Kiểm Ti!”
Nàng cắn răng: “Ta muốn tố cáo họ, giết người vô tội, ỷ mạnh cường đoạt!”
Lý Hạo khẽ nhíu mày.
Nhìn thoáng qua Vũ Kỳ, chỉ là một người bình thường, hơn nữa còn là một đứa trẻ, cách ăn mặc không ra gì, lần trước còn kéo khách kiếm tiền, người bình thường như vậy mà lại muốn báo cáo vương gia, viện trưởng, đại nhân vật Cửu Ti?
Hắn nhìu mày nhìn nàng, Vũ Kỳ lại cắn răng: “Có... Có chỗ tốt! Chỉ cần đại nhân nguyện ý làm chủ cho ta, ta liền... Ta liền nói cho đại nhân vị trí một di tích!”
Trong lòng Lý Hạo khẽ động: “Di tích? Ngươi biết di tích?”
“Tất nhiên!”
Vũ Kỳ cũng bất chấp tất cả, cắn răng, cúi đầu không dám nhìn Lý Hạo: “Ta biết vị trí của một di tích, hơn nữa di tích này... Không giống với di tích bình thường, rất nhiều di tích đều là nơi có võ đạo, quân đội hoặc tông phái.. Có vẻ như... Có vẻ như các trường đại học chuyên về nghiên cứu và phát triển của nền văn minh cổ đại, không phải đại học Võ Khoa, có thể là viện nghiên cứu, hoặc các học viện nghiên cứu như vậy.”
“Chỉ cần đại nhân nguyện ý làm chủ cho ta, ta sẽ nói cho đại nhân biết ở đâu, nên đi vào như thế nào...”
Nàng thật sự bất chấp tất cả, ngẩng đầu nhìn Lý Hạo: “Ta... Ta không dám nói với ai, nhưng ta tin rằng đại nhân là người tốt, toàn bộ vương triều, có lẽ chỉ có đại nhân sẵn sàng làm chủ cho ta, làm chủ cho Vân gia!”
Vân gia?
Lý Hạo nghĩ đến một người, Vân Dao.
Tất nhiên, chỉ cần thoáng qua mà thôi.
Hắn nhìn về phía Vũ Kỳ, hơi nhíu mày nói: “Cẩn thận nói một chút, tình huống gì?”
“Ta... Ta là Vân gia đời thứ ba Vân Vũ Kỳ, gia gia ta là Viện trưởng Cổ viện Thiên Tinh Vân Hạo Nhiên, năm năm trước, gia gia ta bị người ta giết chết ở trong nhà, cùng chết còn có bà nội, bác, bác gái, chú ba, tam thẩm còn có cha mẹ ta, còn có tiểu cô...”
Nàng cúi đầu, cắn răng: “Vốn những người đó sẽ không bỏ qua bất kỳ một người nào, nhưng gia gia ta dùng phương pháp đặc biệt để đưa ta... Che giấu ta! Cả nhà ta đều bị bọn họ giết, bọn họ chẳng những giết gia gia ta, còn buộc hỏi di tích của gia gia ta ở đâu, gia gia ta không nói cho bọn họ biết, chiến đấu với bọn họ, cuối cùng chết thảm!”
“Bọn họ giết gia gia ta còn chưa đủ, còn giết rất nhiều người, giết một ít lão sư cổ viện, còn có rất nhiều học viên cũng bị giết, chỉ là tuyên bố với bên ngoài, đều là bị người của ba tổ chức lớn giết chết.”
“Ta biết ai đã tham gia, khi gia gia ta giao đấu với họ, từng gọi tên của một số người,..”
Lý Hạo trầm mặt, một lúc lâu sau mới nói: “Vân gia...Vân Hạo Nhiên, cổ viện Thiên Tinh...”
Hình như hắn mơ hồ nghe nói qua cái tên này, suy tư một chút, bỗng nhiên nói: “Lúc trước Hồng sư thúc đã nhắc qua một lần, ta ngược lại không quá để ý, ta nhớ rồi, mấy năm trước, Vân Hạo Nhiên... Sở Nghiên cứu Hạo Nhiên...”
Hắn nghĩ tới cái gì đó: “Có phải có một cái sở nghiên cứu Hạo Nhiên không? Ở một số cổ viện đều chiêu thu học viên... Nhưng sau đó không bao lâu liền đóng cửa, ta nhớ mấy năm trước, ta từng nghe người ta nhắc tới ở cổ viện Ngân Thành, nói kinh thành có một sở nghiên cứu Hạo Nhiên, là thánh địa nghiên cứu mà rất nhiều người tha thiết ước mơ, nhưng thành lập không bao lâu liền đóng cửa...”
Hắn nhớ rồi!