...
Mẹ kiếp!
Đám người này rất giàu.
Nhẫn trữ vật của Bắc Hải vương không có bảo bối gì cả! Lúc này hắn đang kiểm tra, xác suất lớn là nhẫn trữ vật của Bình Nguyên vương, một trong chín vị cửu vương hoàng thất, bảo vật trong nhẫn trữ vật làm mù mắt Lý Hạo!
Thần năng thạch thì không nói, khối thần năng thạch lớn Lý Hạo còn lười đi kiểm kê, nhiều lắm. Có thể có liên quan đến việc hoàng thất khai quật di tích Thiên Tinh thành, nơi này vốn là mỏ khổng lồ, mạch khoáng lớn duy trì bát thành vận chuyển.
Mấu chốt là ở chỗ, trong nhẫn trữ vật của Bình Nguyên vương còn có rất nhiều sách, Lý Hạo tùy ý mở ra một quyển, lại đều là bí thuật võ đạo.
Năm đó người này thành lập Võ Vệ quân, cho nên nghiên cứu võ đạo rất sâu.
Thoạt nhìn như là một người đọc sách, Lý Hạo quét mắt đếm kỹ càng, chỉ sợ không dưới trăm quyển bí thuật. Hơn nữa, được đối phương sưu tầm thì chắc chắn đều không đơn giản. Lý Hạo thậm chí còn nhìn thấy một ít bí thuật có danh tiếng ở võ lâm Ngân Nguyệt.
“Thiết Bố Y...”
“Thảo Thượng Phi...”
Ánh mắt hắn khẽ nhúc nhích, Thảo Thượng Phi là Ngô Hưng Hồng, cũng chính là gia gia của Ngô Siêu. Nghe nói năm đó bị Phi Thiên tiêu diệt, cướp lấy bí thuật. Nhưng hôm nay, bí thuật này lại nằm trong nhẫn trữ vật của Bình Nguyên vương.
“Chẳng lẽ... Bình Nguyên vương thuê Phi Thiên, hoặc đơn giản chính gã là một trong những kim chủ đằng sau màn?”
Trong lòng Lý Hạo nghĩ, lại nghĩ đến Liễu Nhứ Kiếm, cái chết của Liễu Nhứ Kiếm có liên quan gì đến Bình Nguyên vương không?
Hình như tên này đang cướp lấy một ít bí thuật của Ngân Nguyệt.
Lý Hạo đảo qua từng cái, bí thuật rất nhiều. Hắn còn thấy được Trạc Cước Công, đây là bí thuật của Trạc Cước môn, nhân vật đại biểu là vị Bạch phu nhân kia, đối phương gả cho Bạch gia, mà trước kia Bạch gia là thành chủ của Ngân Nguyệt.
Nói như vậy, đây là Bạch phu nhân tự mình cống hiến ra?
Bạch gia, quả nhiên có liên quan tới hoàng thất, ngay cả bí thuật bổn môn mà cũng cống hiến.
Về phần sư tỷ kia của mình, trượng phu của nàng Hồ Định Phương, lại có chút liên lụy với Bạch gia...
Lý Hạo hơi nhíu mày, cũng không nghĩ gì cả.
Trong nhẫn trữ vật của Bình Nguyên vương không chỉ có bí thuật, còn có một ít khải giáp màu đen, rất giống Hắc Khải, nhưng cảm giác lại có chút bất đồng. Lý Hạo lập tức nghĩ đến Hắc Giáp quân của hoàng thất!
Rõ ràng, đây là áo giáp của Hắc Giáp quân, không nhiều, chỉ có khoảng 300 bộ.
Mà giờ phút này, trong tay Lý Hạo còn có một ngàn bộ khải giáp của Phá Không quân.
......
Lật xem từng cái từng cái nhẫn trữ vật.
Không biết qua bao lâu, Lý Hạo hít sâu một hơi, hắn bỏ qua tất cả bảo vật khác, giờ phút này, trong tay xuất hiện một quyển sách màu vàng.
Trong rất nhiều bảo vật, đây là thứ hấp dẫn nhất đối với hắn.
Thứ này, là trong nhẫn trữ vật của Hồ Khiếu.
Ngay sau đó, một cuốn sách vàng khác xuất hiện trong tay hắn, gần như giống nhau.
Đây là từ lão quốc công của Từ phủ.
Hai cuốn sách vàng!
Gần như giống nhau.
Nhưng, hơi khác nhau. Tại thời điểm này, cả hai đều mang chút hương vị cổ xưa, phía trên còn viết mấy chữ lớn.
《 Bản Nguyên Chiến Pháp - Công 》
Phía dưới, còn có một dòng chữ nhỏ, Tân Võ Trần gia.
Trần gia, Tân Võ Trần gia.
Lý Hạo trong lòng khẽ động, hắn biết một cường giả họ Trần, Trần viện trưởng viết cơ sở kiếm pháp, am hiểu Khê Lưu kiếm pháp.
Vậy bản nguyên chiến pháp này, lại là Trần gia nào?
Có phải cùng một nhà?
Đây là chiến pháp mà những lão ti trưởng vận dụng lúc trước sao?
Trong lòng từng ý niệm hiện lên, hắn nhìn về phía kim quyển thứ hai —— 《 Bản Nguyên Chiến Pháp – Phá 》
Phía dưới cũng có một dòng chữ nhỏ, Tân Võ Tưởng gia.
Rõ ràng, những cuốn bản nguyên chiến pháp này không phải do một nhà để lại, mà là những gia tộc khác nhau lưu lại.
Nhưng một cái ở bên lão quốc công, một cái ở trên người Hồ Khiếu, mấy vị ti trưởng khác cũng có thể có.
Lý Hạo có chút nghi hoặc, chẳng lẽ bọn họ thăm dò chung một di tích sao?
Bằng không, phủ Định Quốc Công ở phương đông làm sao có thể có?
Mang theo những nghi hoặc này, hắn mở ra một trang sách vàng. Ngay sau đó, giống như hắn đang ở trong đó, cảm thấy hoa mắt, một sự tồn tại vô cùng dũng mãnh, mạnh mẽ đến nỗi không thể tin được!
“Tưởng gia Phá Tự Quyết, không gì không phá, không gì không làm được! Bổn vương phong hào Chiến vương, vua chiến tranh của Nhân tộc!”
Một giọng nói cổ xưa, chiếu rọi tâm trí Lý Hạo.
Chiến vương!
Những cường giả cổ xưa, tiếp theo, tâm trí vang lên một tiếng oanh minh, thiên băng địa liệt, chữ "phá” hiện ra, phác thảo bằng máu, lấy đạo phá vỡ, tất cả mọi thứ, hóa thành bột mịn.
Lý Hạo hoa mắt, một lần nữa trở lại hiện thực.
Chiến vương, Tưởng gia, Phá Tự Quyết!
Kim quyển lại là truyền thừa võ đạo cổ xưa.
Hắn có chút chấn động, so sánh với người này, mấy vị lão ti trưởng bày ra lúc trước, quả thực chính là... Rác rưởi!
Vũ nhục chiến pháp!
“Lão sư nói, đây là chiến pháp của Thánh địa cổ xưa Trấn Tinh thành. Lần trước Từ Khánh nói cho ta biết, Từ gia đào được từ Trấn Tinh thành... Vậy Cửu Ti là như thế nào? Chẳng lẽ cướp lấy đồ của Từ gia? Hay là nói, Cửu Ti và Từ gia cùng nhau khám phá?”
Lý Hạo có chút nghi hoặc, giờ phút này hắn hiểu được, những chiến pháp này hẳn là đến từ Trấn Tinh thành.
Nhưng mà... Cửu Ti vì sao lại có?
“Đại học Võ Khoa!”
Hắn bỗng nhiên nghĩ tới cái gì đó, trong lòng khẽ động.