Diêu Tứ nhíu mày nhìn xuống phía dưới, một lát sau, đôi lông mày giãn ra, nghĩ nghĩ rồi lại lắc đầu, thở dài một tiếng: “Nếu như Lý Hạo đi mất, vậy sẽ rất phiền toái…”
Tiểu Diệp không cho là đúng: “Vậy thì cứ đi cùng Lý Đô đốc về Ngân Nguyệt!”
“Hả?”
Diêu Tứ sững sờ.
Tiểu Diệp cũng hơi sững sờ, sắc mặt trắng nhợt, vội vàng nói: “Ta… ta không có nói gì cả…”
Diêu Tứ nhìn nàng, nhíu mày nói: “Ý của ngươi là…mọi người bây giờ cũng có tâm tư này đúng không, Lý Hạo bỏ đi, các ngươi sẽ theo hắn đi Ngân Nguyệt đúng không? Hắn mới đến mấy ngày, các ngươi đều muốn bỏ quê hương theo hắn cả sao?”
Lão còn thầm nghĩ thêm, Tiểu Diệp ngươi, định bỏ nhà theo trai sao!
Lão hoàn toàn không nghĩ tới, những người này lại có ý nghĩ đó!
Quá ngoài dự liệu của lão!
Tiểu Diệp có chút sợ hãi, lại cắn răng một cái, hạ quyết tâm: “Bộ Trưởng, vậy thì có sao đâu? Ở đâu cũng là làm việc, cũng là sinh sống, làm Tuần Dạ Nhân ở Ngân Nguyệt nghe nói rất có tôn nghiêm, Tuần Dạ Nhân là một trong bốn đại cơ cấu, muốn giết người của ba đại tổ chức liền ra ngoài tuần tra một vòng, chặt đầu vài người đem về… nghe nói vật tư mà bọn họ tu luyện, không phải là giết người của ba đại tổ chức thì chính là do giết hải tặc mà có được, cuộc sống tuy là khổ một chút, thế nhưng… có thể sống tự tại! Cứ coi như thật sự phải chết trận, nói ra ngoài cũng sẽ rất có mặt mũi, là chết khi giết địch…”
Diêu Tứ nổi nóng nói: “Tuần Dạ Nhân từ trước đến giờ vẫn khai chiến với ba đại tổ chức, chiến đấu đã 20 năm, chúng ta không phải cũng như vậy sao?”
Tiểu Diệp thận trọng nói: “Không giống chút nào, trước đó… trước đó rất… rất ấm ức! Ngoại trừ Đạo Kiếm dám giết người, chúng ta đều không dám, mọi người không dám, nhân vật trọng yếu không thể giết, nói là sợ gây nên xung đột lớn.”
“Ngươi cho rằng Ngân Nguyệt tốt hơn sao?”
Diêu Tứ có chút không nói nên lời, Ngân Nguyệt không phải cũng như vậy sao!
Song phương khắc chế lẫn nhau mà thôi.
Bọn gia hỏa này, thế mà tin tưởng Ngân Nguyệt so với bên này tốt hơn.
Tiểu Diệp nhỏ giọng nói: “Lúc Hầu Bộ Trưởng ở đây, có lẽ… có lẽ cũng sẽ có chút lo lắng, nhưng bây giờ không phải là Lý Đô đốc làm chủ sao?”
Ơ!
Diêu Tứ đã rõ, có chút im lặng, lần này không chỉ là ta bị làm nhục, ngay cả Hầu Tiêu Trần cũng bị làm nhục.
Làm đẹp lắm!
Lão cũng muốn cười, Hầu Tiêu Trần ngươi cũng có hôm nay sao?
Đã nghe thấy chưa?
Ngươi quản lý Ngân Nguyệt, mọi người cảm thấy cũng chẳng ra cái thá gì, ngược lại là tên nhóc con mọi rợ Lý Hạo này, mãng phu, Ma Kiếm giết người lung tung, mọi người cảm thấy đi theo hắn làm việc mới có tiền đồ, ngươi có giận hay không?
Ngọn lửa trong lòng của lão, ngược lại cảm thấy đã dập tắt không ít.
Cười một tiếng, cầm lên chén trà lớn, uống một ngụm, có chút buồn cười.
Lại nhìn xuống Tuần Dạ Nhân dưới mặt đất, ngược lại cảm thấy hoàn toàn chính xác là có chút sinh cơ.
Thiên Tinh thành như một vũng nước chết, từ khi có một tên mọi rợ của Ngân Nguyệt đến, hình như chính xác là náo nhiệt hơn rất nhiều.
Lại nhìn một chút Tuần Kiểm Ti cách đó không xa, lão không biết, Tuần Kiểm Ti hôm nay lại là tình cảnh gì?
Có lẽ, Tuần Kiểm Ti cũng sẽ rất náo nhiệt.
Mấu chốt không ở những chỗ này, mà là ở mấy vị Bộ Trưởng bị giết của Tuần Dạ Nhân, lão báo tên Lý Hạo lên, để Tuần Kiểm Ti báo cáo một chút, sắp xếp một chức phó Bộ Trưởng cho Lý Hạo.
Chắc hẳn Cửu Ti sẽ tức đến nỗi muốn chửi má nó, đệt cụ nhà nó!
Ha ha ha!
…
Tuần Kiểm Ti.
Giờ phút này, hoàn toàn chính xác là đang họp, thiếu mất hai vị phó Ti trưởng, một là Hoàng Long, một là Diêu Tứ, Diêu Tứ lấy cớ thân thể không khỏe nên không đến.
Lúc này, Ti trưởng Tuần Kiểm Ti cầm văn kiện, nhìn trái nhìn phải, một văn bản rất dài rất dài, nhưng chỉ viết có vài chữ to… Lý Hạo phải thăng quan, nếu không thăng hắn sẽ giết người!
Đây không phải là do Lý Hạo viết, mà là do Diêu Tứ đưa tới.
Ti trưởng Tuần Kiểm Ti suy tư một hồi, mở miệng nói: “Diêu Tứ đề nghị, để Lý Hạo thăng cấp phó Bộ Trưởng, kiêm nhiệm phó Ti trưởng, thay thế chức vị của Hoàng Long, các ngươi thấy thế nào?”
Không một người mở miệng.
Ti trưởng Tuần Kiểm Ti nhìn lướt qua bọn họ, nửa ngày sau mới nói: “Ta nói, các ngươi thấy thế nào!”
“Ti trưởng cứ quyết định là được!”
Một đám người vội vàng mở miệng!
Có người kỳ thực muốn cự tuyệt, thế nhưng vừa nghĩ đến Lý Hạo… thôi được rồi, đừng như vậy, là người ai cũng sợ chết, bây giờ nếu dám phủ quyết, sau này để Lý Hạo biết được, Cửu Ti cũng không dám bắt hắn, chúng ta đắc tội hắn làm gì chứ?
Chẳng lẽ không thấy hôm qua đã chết một đống Ti trưởng và phó Ti trưởng hay sao?
Phó Ti trưởng mà thôi, cho dù là chính Ti trưởng…chỉ cần ngươi không phản đối, đồng ý thoái vị, chúng ta cũng không có ý kiến.