TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1364: Biến hóa (2)

Hôm nay, y đã không thèm điếm xỉa nữa!

Vừa đúng lúc nhìn thấy người của Tuần Dạ Nhân, cũng là đặt một lần, cược một lần, đổi thành hôm qua, y cũng phải khom lưng nhỏ giọng, nịnh nọt vài câu, chỉ cầu người ta ít nhiều gì trả cho vài đồng.

Nhưng hôm nay, dường như lá gan đã lớn hơn hẳn, cũng xúc động hơn rõ rệt.

Tay nắm chặt dao mổ heo, vẫn luôn run rẩy.

Mấy ngàn không đủ, ta muốn ngươi trả hết, hôm nay nếu không lấy lại được, thì còn cơ hội nào để lấy lại nữa cơ chứ.

Cùng lắm thì, hôm nay đòi lại tiền, trong đêm ta sẽ mang theo vợ con trốn ra khỏi Thiên Tinh thành là được…

Mấy vị Tuần Dạ Nhân nhìn về phía này, có người thấp giọng nói: “Đi thôi, đừng quản những chuyện không đâu, không phải siêu phàm, cũng không có quan hệ với chúng ta, chuyện to như cái rắm vậy, nếu muốn quản cũng là Tuần Kiểm Ti quản.”

Một nhóm 5 người, cũng được coi như một đoàn đội.

Giờ phút này, có người thấp giọng nói: “Mặc kệ sao? Tình huống bây giờ của chúng ta, nếu bây giờ rời khỏi, tên mổ heo này… đêm nay có thể bị người ta giết chết trong nhà.”

“Vậy cũng không liên quan gì đến chúng ta, người chết rồi, đến Tuần Kiểm Ti báo án là được…”

“Ngươi ngốc thật hay là giả ngốc vậy, nhiều người đang nhìn như vậy, ngươi quên bây giờ cấp trên là ai sao? Nếu như có người muốn tiết lộ ra ngoài, ngươi đoán vị cấp trên kia có cùng ngươi nói đạo lý hay không?”

Lời này vừa nói xong, người nói mặc kệ trước đó, trong nháy mắt sắc mặt biến đổi, suýt nữa thì gã đã quên mất.

Không phải quên vị Phật lớn phía trên, chỉ là trong lúc nhất thời chưa kịp nghĩ đến, giờ này mới nhớ ra, vị kia rốt cục hung ác cỡ nào, bá đạo cỡ nào.

Hắn cũng không phải là Hoàng Long!

Trong thời kỳ của Hoàng Long, lúc này mà không nắm lấy tên bán thịt đánh cho một trận đã là tốt lắm rồi, chuyện đếch gì cũng gọi chúng ta hay sao?

Một lát sau, 5 vị Tuần Dạ Nhân không có tâm tư khác, một người nhanh chóng tiến lên, một cước đạp lăn tên khỉ ốm, lạnh lùng quát: “Muốn chết sao? Nợ tiền không trả? Hầu phủ nào? Ngươi nói thử xem?”

Người nói chuyện, trừng to mắt, hung thần ác sát: “Tuần Dạ Nhân ta còn thiếu vài cái đầu người, đến, ngươi nói thử xem, Hầu phủ nào? Hầu gia nhỏ bé kia, thật sự nghĩ mình là bá chủ hay sao? Ta muốn hỏi thử xem là Hầu gia nhà nào, 3 vạn tinh tệ cũng không trả nổi?”

Phịch một cước, đá cho tên khỉ ốm kia ngã lăn ra đất.

Tên khỉ ốm cũng không nghĩ tới, đối phương thật sự đã quản, trong chốc lát liền nhụt chí, ôm đầu khóc rống, vội vàng nói: “Quân gia, ta trả, ta trả! Ta không phải quỵt nợ, chỉ là mấy ngày trước đây không dư giả gì…”

Tên mổ heo kia cắn răng nói: “Cũng không phải là sổ sách một ngày, kéo đến gần hai năm cũng không trả, cửa hàng của ta mới mở được vài năm…”

Khỉ ốm thầm mắng trong lòng.

Giờ phút này, cũng không dám nói thêm gì nữa, vội vàng sờ sờ trong ngực, sờ tới sờ lui, lấy ra một xấp tinh tệ, cũng chưa đủ, lại vội vàng moi ra mấy đồng tiểu kim tệ, vội vàng nói: “Có có, ta bây giờ sẽ trả ngay lập tức, quân gia đừng đánh nữa…”

Vị Tuần Dạ Nhân kia lập tức giật lấy, tùy ý đếm một chút, không chỉ là 3 vạn.

Y cũng không muốn quản thêm, tiện tay ném cho tên mổ heo kia, quay đầu trừng mắt nhìn tên khỉ ốm đang tiếc của kia: “Lát nữa nếu ngươi dám đòi lại, hoặc là làm gì đó, thì cái đầu này của ngươi, cũng đừng mong giữ được!”

Tên khỉ ốm liền vội vàng gật đầu, vẫn là cẩn thận từng li từng tí nói một câu: “Quân gia, ta cũng không phải là siêu phàm, ta…”

Ầm!

Một cước đá gã lăn lộn trên mặt đất, Tuần Dạ Nhân mắng: “Không phải siêu phàm thì sao? Đều không được phạm pháp! Ngươi cũng không nhìn xem, bây giờ ai làm chủ Tuần Kiểm Ti? Tuần Dạ Nhân và Tuần Kiểm Ti đều là người một nhà, lão tử cũng là Tuần Kiểm đây!”

Y không nói, mọi người ngược lại là quên, nói đến, đám người ngược lại trong lòng có hơi xúc động, cũng đúng a, Tuần Dạ Nhân bình thường đều kiêm nhiệm chức vụ Tuần Kiểm Ti chứ sao, đẳng cấp đều như nhau.

Đây chẳng phải là siêu phàm, thế tục đều do bọn họ quản hay sao?

Những người đang vây quanh kia, vốn dĩ ai cũng rất khẩn trương, giờ phút này, bỗng nhiên có người vỗ tay khen hay: “Hay! Quân gia đánh tốt lắm!”

“Quân gia, gã cũng thiếu ta tiền!”

Có tiểu thương vội vàng hô một tiếng!

Bốp bốp bốp!

Rất nhiều người vỗ tay bảo hay, ai nấy đều cực kỳ hưng phấn, có tiểu thương vội vàng chạy ra, hô to một tiếng, tên khỉ ốm kia sắc mặt liền trở nên tím tái.

Mà mấy vị Tuần Dạ Nhân, giờ phút này cũng rất khó chịu.

Một đám người vỗ tay khen hay!

Tình huống này… ít nhất đã 5-6 năm chưa từng thấy qua, 5-6 năm trước kỳ thực cũng rất ít, bởi vì bọn họ cũng không thèm quản chuyện của người bình thường.

Nhưng hôm nay… ngược lại là có chút cảm giác hơi khó chịu.

Không thoải mái sao?

Khó chịu sao?