TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1363: Biến hóa (1)

Thiên Tinh thành hoàn toàn giống như trước đây, phồn hoa như gấm.

Đại chiến hôm qua đã thành quá khứ, dường như tất cả đều đã khôi phụ nguyên trạng, ngoại trừ cửa thành bắc có hơi bị tàn phá một chút, không có gì khác biệt, trừ cửa thành bắc có thêm mấy trăm bộ thi thể ra, và treo thêm mấy trăm cái đầu người…

Nhưng thời tiết, dường như khá hơn một chút.

Tháng 11, Thiên Tinh thành đã trở nên rét lạnh, hôm qua lôi đình nổi lên bốn phía, mây đen áp đỉnh, cuồng phong gào thét.

Hôm nay, mặt trời đã mọc, một tia nắng ấm áp chiếu rọi xuống phá tan hắc ám.

Thiên Tinh thành phồn hoa, hôm nay, liền nghênh đón ánh mặt trời đã lâu chưa thấy.

Trên đường phố, trẻ con thì vui đùa, người lớn thì bận rộn.

Đám tiểu thương đã sớm mở cửa, những khách nhân từ nam đến bắc, tất cả như lúc ban đầu, tất cả đều như cũ.

Một nhóm người mặc đồng phục siêu năng của Tuần Dạ Nhân đang hành tẩu trên đường phố.

Đám tiểu thương ngày xưa tránh họ như tránh rắn độc kia cùng người đi đường, hôm nay vẫn khiếp sợ như cũ, nhưng lại không có tản ra khắp nơi, mà là có chút hiếu kỳ, có chút cổ quái, có chút nghi hoặc nhìn bọn họ.

Dường như đang hỏi… các ngươi là người của phủ Đô đốc Thiên Tinh hay sao?

Mấy vị Tuần Dạ Nhân đi trên đường cái, tuần tra tứ phương, bị vô số ánh mắt nhìn vào, có chút khó chịu, toàn thân đều ngứa ngáy, có lẽ sớm đã lên tiếng quát nạt, diễu võ dương oai, nhìn đám người chạy tứ tán làm vui.

Hôm nay, bọn họ đã không còn dám nữa, chỉ là yên lặng đi lại, nhìn quanh bốn phía, có người giống như đang trả bài, âm thanh có hơi khàn khàn lên tiếng quát: “Phủ Đô đốc Thiên Tinh ở thành bắc đang được xây dựng, nếu có lo lắng, có thể chờ đợi thêm mấy ngày, lại ra quyết định. Phàm có bất bình, đều có thể đến đó!”

Hai bên vô cùng yên tĩnh.

Mấy vị Tuần Dạ Nhân cũng là vô cùng khó chịu, nhưng cũng không dám nói thêm một câu, chỉ là giống như trả bài vậy, hô một câu rồi im lặng đi lên, lại chờ thêm một lát, lại hô lần nữa.

Vào thời khắc này, nơi xa, một tiểu thương bán thịt, bỗng nhiên gầm rống một tiếng: “Các vị quân gia, người này thiếu ta 3 vạn tinh tệ không trả, ta đòi gã, gã còn cầm dao uy hiếp ta, muốn giết ta, các vị quân gia có thể làm chủ cho ta được không?”

Tiếng rống kinh động đến mấy vị Tuần Dạ Nhân, cũng đã kinh động đến những người đi đường và các hộ kinh doanh ở xung quanh, nhao nhao nhìn về phía đó.

Ở cửa hàng bán thịt kia, một vị tráng hán hung hãn, giờ phút này đang cầm trong tay một thanh đao mổ heo, đang giằng co với người bán bên ngoài cửa hàng, người bên ngoài cửa hàng kia cũng cầm một thanh trường đao, y phục lộng lẫy, nhưng lại cảm giác giống như vượn mặc áo người, nhỏ con không gì sánh được, ánh mắt lại rất xảo trá.

Thấy tất cả mọi người nhìn mình, sắc mặt biến hóa, lại nhìn thấy mấy vị Tuần Dạ Nhân, vội vàng mắng: “Nói hươu nói vượn, ta nói không trả ngươi hay sao? Ta chỉ nói trễ vài ngày, ta lại đi thiếu tiền thịt của ngươi hay sao? Chỉ là 3 vạn tinh tệ, hai ngày sau ta sẽ trả ngươi, ta là đi mua sắm thay cho phủ Hầu gia, có thể thiếu ngươi mấy đồng tiền thịt hay sao?”

Một câu ngắn gọn, đã nói ra thân phận, cũng nói sẽ trả, không nói không trả.

Gã biết, hôm nay mới chết rất nhiều quý tộc, cũng là có hơi chột dạ, lại nói: “Đừng rống lên như vậy, vì chút chuyện nhỏ này, khiến cho người ta quân gia cũng phải chú ý, ta đưa ngươi 3000, còn lại ngày mai ta sẽ trả ngươi!”

Gã vội vàng lật túi áo, lấy ra một túi tinh tệ, vội vàng quăng về phía hàng thịt: “3000, nhìn thấy rồi chứ?”

Tên tráng hán bán thịt kia, ánh mắt rất quyết tâm, cắn răng nói: “Không đủ! Trả đủ 3 vạn cho ta! Ngươi thiếu không phải một hai ngày, mỗi lần tới đều mua xong thì đi, một đồng cũng không trả, ta chỉ mua bán nhỏ thôi, 3 vạn tinh tệ, cửa hàng của ta sắp dẹp tiệm rồi, người như ngươi cũng không phải chỉ có một, ta đã sắp sửa dẹp tiệm, mang theo vợ con ra khỏi Thiên Tinh tìm một con đường sống… lão tử hôm nay nếu không đòi được tiền… cùng lắm thì liều mạng với ngươi!”

Y cầm đao mổ heo, nhưng cánh tay cũng nhũn ra, rống lên một trận, cũng đành phải nghe theo mệnh trời vậy.

Bình thường, y cũng không dám.

Cho dù bị ép đến đường cùng, bên ngoài đều là kẻ nợ tiền, thế nhưng… vẫn sẽ không dám như vậy.

Rõ ràng sinh ý tốt đến dọa người, thời đại này, trong vòng một năm, thậm chí có thể kiếm lời đến 10 vạn, 8 vạn tinh tệ, ở đâu đều xem như giàu có, thế nhưng… đều nằm trên sổ nợ.

Chỉ nhìn con số, sổ sách ghi tiền nợ, có thể sẽ dài đến vài thước.

Hôm nay, người làm công của Hầu phủ thiếu ngươi vài ngàn, ngày mai, tạp dịch của nhà Sở trưởng cũng thiếu ngươi mấy ngàn, người của Hầu phủ đến mua sắm thiếu ngươi mấy vạn, người của Ti trưởng đến mua sắm cũng thiếu ngươi mấy chục vạn…

Cứ như vậy quanh năm suốt tháng, đừng nói là kiếm tiền, vốn ban đầu đều bị mất hết.