TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1351: Không đi (1)

Biển Thiên Tinh, cường giả nổi lên như rừng.

Có lẽ đây là lần Ngân Nguyệt xuất động nhiều cường giả nhất, phía trước năm vị lão nhân đứng thành hàng ngang, chỉ yên lặng nhìn, không lùi một bước.

Cho dù Hồng Nhất Đường giải phong, cho dù Hồng Nguyệt lui về, thì bọn họ vẫn đứng lặng tại chỗ.

Hồng quang trong mắt Lý Hạo lóe lên.

Không nói quá nhiều, ngay sau đó, Lý Hạo chân đạp lôi đình, lập tức giết qua, Ánh Hồng Nguyệt bọn họ đã đi rồi, hiển nhiên hắn sẽ không khách khí với những người này.

Trên không, cối xay khổng lồ rơi xuống một lần nữa.

Năm vị lão nhân lập tức có chuẩn bị, mỗi người đều hiển lộ thần thông.

Cối xay trấn áp tứ phương.

Thời khắc khi mấy người Hồng Nhất Đường xuất hiện, một lão nhân khẽ niệm, trên không, một chữ lớn màu vàng hiện lên.

“Chiến!”

Oanh!

Chữ lớn hiện lên, phảng phất hiện lên một Thiên thần, Thiên thần cầm đại đao trong tay, giống như thần minh, ánh xạ hư không, một đao chém ra, trời đất sụp đổ.

Phía sau, sắc mặt Viên Thạc khẽ biến, trầm thấp nói: “Bản nguyên chiến pháp!”

“Trấn Tinh bí thuật!”

Lão nhìn về phía năm vị lão nhân, có chút ngưng trọng, nhanh chóng truyền âm Lý Hạo đang tác chiến với Thiên thần: “Đây là bản nguyên chiến pháp truyền ra từ Trấn Tinh thành Cổ Võ thánh địa năm xưa, ngưng thần thành chữ, xem như là một loại bản nguyên thần thông, không nghĩ tới thời đại này, bản nguyên thần thông còn có thể ngưng tụ thành công, cẩn thận!”

Chữ kia to lớn, mạnh mẽ vô biên.

Lý Hạo và Thiên thần va chạm, nổ lớn ầm ầm, hai lực lượng phong và lôi trên người hắn lại có chút tán loạn.

Một lão nhân khác cũng lập tức phun ra một ngụm máu tươi, hóa thành một chữ lớn: “Công!”

Oanh!

Trong nháy mắt, một Thiên thần khác hiện lên, ánh vàng lấp lánh, tay cầm búa tạ, một chùy trấn áp Hồng Nhất Đường.

Mấy ti trưởng đương nhiệm phía sau năm vị lão nhân, mắt thấy đám người Trấn Tinh thành lại đồng loạt giết tới, phụ thân của ti trưởng Hình Pháp Ti đã bị giết, sắc mặt có chút ửng hồng, bộ dáng phẫn nộ đến cực hạn.

Trong mắt gã chợt lóe lên vẻ tàn khốc, ngay sau đó, bỗng nhiên phun máu tươi ra, máu tươi dung nhập vào hư không, một tiếng gầm lớn, vang vọng bốn phương: “Thỉnh Cổ thần phụ thể!”

Một tiếng quát lớn, trên người bỗng nhiên hiện ra một bóng đen.

Trong nháy mắt, một thanh chiến đao hiện lên trước mắt gã, trên chiến đao có bóng đen nhanh chóng dung nhập vào trong cơ thể của gã, khí tức tăng vọt, trong chớp mắt tăng vọt đến cực hạn, giống như thần linh giáng thế!

Viên Thạc lại biến sắc, gầm nhẹ: “Binh hồn dung thể, đó là Nguyên thần binh đỉnh cấp, có binh hồn dung hợp gia trì, bộc phát cổ ý, cẩn thận!”

Kiến thức của lão rất rộng, nhiều thứ vô dụng, nhưng những điều này lão đã từng nghe, từng thấy trong sách.

Nhưng giờ phút này, lại có người chân chính dùng ra.

Lão cho rằng đã sớm thất truyền!

Binh hồn phụ thể, Yêu tộc năm xưa bị chém giết quá cường đại, cho dù tử vong vô số năm, binh hồn dung nhập vào trong thần binh vẫn cường đại như trước, giờ phút này binh hồn dung nhập vào trong cơ thể đối phương, trong nháy mắt làm cho khí tức đối phương tăng vọt.

Khí tức cường hãn, quét qua bốn phương.

Lão ti trưởng Tuần Kiểm Ti hơi nhíu mày, nhìn thoáng qua đám người phía đối diện, nhíu mày, lại nhìn bọn Lý Hạo cắm đầu giết người, hình như hoàn toàn không quan tâm những thứ này, ông không thể không mở miệng: “Binh hồn phụ thể, lưỡng bại câu thương, bản nguyên chiến pháp càng không phải thứ chúng ta dễ dàng vận dụng... Chư vị, nếu có thể ngồi xuống thương lượng, có gì không ổn thì cứ nói, cần gì phải như thế...”

“Giết!”

Lý Hạo bụng đầy sự tức giận, mặc kệ hết thảy, một kiếm phá không, mặc dù không có kiếm thế, nhưng trường kiếm vẫn cường hãn như trước, một kiếm đâm thủng một Thiên thần.

Sắc mặt năm lão nhân càng ngưng trọng, một khắc sau, có lão nhân gầm nhẹ một tiếng: “Lý Hạo, chẳng lẽ các ngươi cảm thấy Cửu Ti chỉ có chút thủ đoạn này thôi sao? Lão Hồ quá mức sơ suất nên ngươi mới chiếm được thế thượng phong, ngươi cho rằng ngươi thắng chắc rồi sao?”

Ông ta hừ lạnh, rồi lại gầm to một tiếng: “Thỉnh thần binh giáng thế!”

Máu tươi trong miệng không ngừng chảy ra, từng luồng dao động đặc thù tràn ra bốn phương, sau một khắc, trong thành bỗng nhiên xuất hiện một thanh trường kiếm phá không mà lên, trên trường kiếm, giống như có hư ảnh tuyệt thế hiện lên!

Kiếm ý chấn động thiên địa!

Đó là một nhân vật giống như kiếm tiên, chỉ là, không phải là người thật, mà là hư ảnh.

Đó là bội kiếm của một cường giả đỉnh cấp thời kỳ văn minh cổ đại, vô số năm sau, vẫn kiếm ý cường hãn vô song, một kiếm bắc lai!

Thiên Kiếm hơi biến sắc, đại kiếm quét ngang trời!

Oanh!

Trong nháy mắt, đại kiếm bị đánh hạ giữa không trung, bên tai mọi người dường như vang lên tiếng suối, dòng suối róc rách, nước chảy lưu động.

Lý Hạo giờ phút này cũng hơi biến sắc!

“Khê Lưu kiếm pháp!”

Hắn đã đoán được thanh kiếm này là của ai, đây có thể là bội kiếm của một trong những người soạn 《 Cơ Sở Kiếm Pháp 》mà hắn từng nhận được, hắn đã thấy trên đó có người giải thích về loại kiếm đạo này.