TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1339: Chém giết (5)

Cứ như là hư không vỡ nát.

Lý Hạo thu kiếm, tiểu kiếm lộ ra ảm đạm không ánh sáng.

Hoàng Long, Tề Chiêu, còn có Chu phó bộ trưởng, cùng với 3 vị phó bộ trưởng khác, đều dừng lại ở trước mặt Lý Hạo.

6 vị cường giả, 2 vị thuế biến, 4 vị Húc Quang đỉnh phong.

Giây phút này, đều đơ ra.

Hoàng Long xông lên phía trước nhất, bỗng nhiên cưỡng ép quay đầu nhìn về phía Hồ Khiếu, giống như đang hỏi... vì cái gì... không cứu ta?

Sắc mặt của Hồ Khiếu có chút căng thẳng, nói: "Đây chính là lá bài tẩy của ngươi sao? Muốn để Thần Thông chôn cùng ngươi? Lý Hạo, ngươi quả khiến người ta ngạc nhiên nha!"

- Bùm!

6 người lập tức nổ tung!

Một màn này, khiến bốn phương trong nháy mắt yên lặng, ngay cả các cường giả đang giao chiến, cũng giật mình trong giây lát, nhao nhao nhìn về phía Lý Hạo, 6 vị cường giả, trong đó thậm chí còn có 2 vị thuế biến kỳ, thế mà đều bị Lý Hạo dùng một kiếm chém giết!

"Tốt!"

Không biết phát ra từ chỗ nào, bỗng nhiên truyền đến tiếng khen như núi hét biển gầm, sau đó lập tức biến mất, đó là dân chúng trong thành nhìn thấy cảnh này, sau đó kích động, nhịn không được hét lên.

Nhưng rất nhanh ý thức được không đúng, lập tức im miệng.

Lý Hạo thở dốc, khẽ lắc đầu, nhìn 6 kẻ bị nổ nát, cười cười: "Con mẹ nhà nó quá... lãng phí!"

Dưới kiếm này, chém giết 6 vị cường giả, hắn lại không cao hứng nổi.

Hoàng Long, nhãi nhép không đáng để ý.

Đáng tiếc, mấy vị Thần Thông đều không tới.

Mà những người khác ở xung quanh, đều là những gương mặt biến đổi thất thường, một kiếm thật mạnh!

Thế nhưng mọi người cũng đã nhận ra điều không ổn, một kiếm này hẳn là một kiếm Lý Hạo dốc hết sức mạnh, nội kình cùng thế dường như đều tuyệt diệt sau một kiếm này!

Vậy... chẳng phải Lý Hạo đã hoàn toàn hao rỗng?

Hầu Tiêu Trần hoàn toàn biến sắc, cũng không nghĩ thêm gì nữa, khí tức trên lập tức bạo phát đến cực hạn, đâm thương ra, ầm ầm vang, vị nguyên soái kia của Quân Pháp Ti lập tức bị lão đánh bay!

"Tính ta một người!"

Trong nháy mắt, có Thần Thông tiếp tục ra tay, phó ti trưởng của Nội Vụ Ti đánh giết, 2 đại Thần Thông đồng thời xuất thủ.

Mà mấy người Nam Quyền cùng Ngọc La Sát, cũng bị những thuế biến kỳ kia kéo chân.

Hồ Khiếu im lặng, đến mức này, đủ rồi.

Thứ cần thăm dò, cũng đã thăm dò ra.

Lý Hạo cũng nên chết đi, để trò lố này kết thúc.

Một cây thước hiện ra, thước đánh thẳng về phía Lý Hạo, cây thước này giống như cầm giữ thiên địa, cầm giữ bốn phương, đánh thẳng về phía Lý Hạo.

Lý Hạo cau mày, sau đó nhìn về một hướng.

Không có bất kỳ lời nào, từ trong thành, có một người đạp không tới.

Lập tức đánh ra một quyền!

Một quyền này, dễ dàng chấn động bốn phương, thậm chí ngay cả Nam Quyền cũng sợ ngây người, ơ nơi xa, Bắc Quyền cũng phải đưa mắt nhìn về phía bên này.

- Ầm!

Cây thước trực tiếp bị đánh vỡ nát, một thanh Nguyên Thần Binh cường đại, trong nháy mắt vỡ nát.

Diêu Tứ yên lặng đi tới, nhìn về phía Hồ Khiếu.

Lại nhìn Lý Hạo, cười đểu: "Ngươi nói, ta buồn nôn?"

Lão đanh giọng nói: “Lúc ta giành thiên hạ, ngươi còn chưa ra đời! Ngươi lại dám nói ta buồn nôn?"

Lão nhìn về phía Hồ Khiếu nhăn nhó, chỉ chỉ y: "Ngươi nói lão già này buồn nôn, ta không có ý kiến, ngươi nói ta buồn nôn?"

Hình như lão rất để ý câu nói này.

Vô cùng khó chịu, giây phút này, khí huyết chấn động thiên địa, gằn giọng nói: "Tuần Dạ Nhân làm việc, đến phiên Cửu Ti ngươi nhúng tay hả? Đến phiên Hồ Khiếu ngươi nhúng tay? Ngươi có để Diêu Tứ ta ở trong mắt không? Hoàng Long phế vật, cẩu vật, không đáng để mắt, quậy dữ, đáng tiếc chết quá nhanh, nếu không... để hắn biết. Tuần Dạ Nhân, không phải ai cũng có thể nhúng tay!"

Dứt lời, đánh ra một quyền, quyền này vừa đánh ra, một con Cự Long lập tức gào thét bay ra!

"Giết!"

- Ầm!

Khí huyết chấn động thiên địa, Diêu Tứ đỏ bừng mặt, Hồ Khiếu thì tái mặt, tung chưởng, trong hư không cứ như xuất hiện từng sợi xiềng xích, bao trùm lấy lão.

"Diêu Tứ, ngươi vẫn chưa chịu từ bỏ hi vọng!"

"Đánh rắm! Ngươi mới đáng chết!"

- Bình bình!

Âm vang chấn động trời dất, nhà cửa gần đó lập tức đổ sụp, cũng may hôm qua Lý Hạo có báo trước, không có ai dám ở lại nơi đây.

Diêu Tứ lựa chọn tấn công!

Không chỉ có vậy, Diêu Tứ gào lớn: "Tuần Dạ Nhân, ai còn nghe lão tử, giết cho lão tử, tiêu diệt phản nghịch!"

Theo Diêu Tứ tấn công, cách đó không xa, mấy vị phó bộ trưởng, còn có đám người Mắt To, đều bừng sáng hy vọng.

Diêu Tứ đến rồi!

Vị lão bộ trưởng này, 5 năm gần nhất yên tĩnh kinh người, tất cả mọi người đều tưởng hắn đã hoàn toàn núp bèo, không ngờ... hôm nay lão lại ra tay, mặc dù giờ có thêm một vị Thần Thông cảnh, tuy... vẫn đấu không lại, nhưng vẫn tốt hơn trước chút chút.

Hơn nữa, lão vừa ra tay, liền cản lại Hồ Khiếu mạnh nhất, càng khiến người khác chấn động.

Những lão ti trưởng này, mạnh thật.

Trên mặt đất, Lý Hạo khá bất ngờ, sau khi hết bất ngờ, bỗng nhiên cười.

Hắn vừa nhìn về phía bốn phương, đột nhiên cảm giác được... thật ra cũng không tệ.

Đều tới, cũng tốt!

Hình như, không có đáng sợ như hắn nghĩ.

Hầu Tiêu Trần cũng đang điên cuồng gầm thét, một mình đè ép 2 vị Thần Thông, đánh 2 người không ngừng lùi lại, chiến lực mạnh mẽ, không gì sánh kịp.

Còn lại 2 vị Thần Thông, cảm thấy hoảng sợ, không còn mảy may chần chờ, lập tức đánh về phía Lý Hạo.

Một vị là bộ trưởng của Vạn Yêu đường Lễ Ngoại Ti, một vị là phó ti trưởng của Thương Vụ Ti.

2 người đều là Thần Thông, giờ phút này mặc kệ những người khác, bọn chúng chỉ muốn đích thân tru sát Lý Hạo!

Ở một phía khác, trong tổ ba người, người đàn ông cầm thương, thấy thế đột nhiên quát: "Giết!"

Lập tức đâm thương vào đối thủ!

Châu chấu đá xe!

Nhưng giây phút này, gã vẫn xuất thủ, không thể nhẫn nhịn được, huống chi Diêu Tứ đã hiện thân, chỉ cần Lý Hạo không chết, đại biểu trận chiến này còn có thể dẫn ra càng nhiều cường giả trợ giúp.

Luôn có người sẽ bất bình!