TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1313: Thần Thông xuất (8)

Có nhiều Thuế Biến kỳ hay không?

Rất nhiều!

Một số hành tỉnh cũng có, trong hải tặc cũng có, trợ thủ của một số cơ cấu cũng có… những người này cũng chỉ là kém một bước mà thôi, nhưng chỉ một bước này, đã cản trở rất nhiều người.

Có thể cho bọn họ cơ hội, một bước lên trời, người có thể cự tuyệt không nhiều.

Hầu Tiêu Trần thở hắt ra, lời này lão không nói, chỉ là không muốn nói, nói rồi, có lẽ sẽ khiến rất nhiều người bị đả kích.

Nên hai ngày sau, Lý Hạo nếu dám trở về, có lẽ hắn nghĩ, Thần Thông cảnh không có mấy người, thế nhưng…có lẽ sẽ vượt qua sự tưởng tượng của ngươi!

Đương nhiên, lão đã từng nói qua với Lý Hạo, phía trên Thuế Biến thì cứ việc giao cho ta.

Lão cũng đã có chuẩn bị.

Nhưng áp lực quả thực là rất lớn, lớn đến nỗi lão không thể không đi hỏi Thiên Kiếm, ngươi có đến hay không!

Nếu đổi là trước kia, lão sẽ không hỏi như vậy.

Ngọc Tổng quản thấy lão không nói lời nào, suy tư một phen nói: “Bộ Trưởng, nếu ta triệt để giải phong, có thể địch nổi Thần Thông cảnh không? Thần Thông… rốt cục mạnh đến mức nào?”

Hầu Tiêu Trần nhìn nàng một cái, một lát sau mới nói: “Rất mạnh rất mạnh… trừ phi ngươi triệt để đứt đoạn nhiều đầu khóa siêu năng, nếu không sẽ không địch nổi, giai đoạn hiện tại, có thể trong tình huống không triệt để đứt đoạn khóa siêu năng mà địch nổi Thần Thông cảnh… chỉ có võ sư bão hòa toàn bộ 9 đầu khóa siêu năng mới được! Bão hòa 9 đầu, cơ bản hoàn thành một vòng tuần hoàn lớn, võ sư ở trạng thái này…thật sự có thể cùng Thần Thông cảnh chiến đấu một trận!”

9 đầu sao!

Ngọc Tổng quản ngẩn ra, lâm vào trong trầm mặc.

Nàng vừa hoàn thành bão hòa 5 đầu khóa siêu năng.

Miễn cường giải phong thôi, kỳ thực giống như Nam Quyền trước đó vậy.

Nàng dưới trạng thái như thế, không triệt để đứt đoạn mà chỉ là giải phong, có thể đối phó với Thuế Biến kỳ là tốt lắm rồi, muốn đối phó Thần Thông cảnh thì không có một chút hi vọng nào.

Trừ phi, triệt để đứt đoạn hoàn toàn 5 đầu khóa…có như thế, phối hợp thêm sự cường hãn của bản thân võ sư, hóa thành siêu năng, có lẽ có thể cùng Thần Thông cảnh chiến đấu một trận, nhưng nếu như vậy… có thể nàng sẽ chết, bị siêu năng của bản thân đột nhiên tăng vọt trùng kích bạo thể mà chết.

Uẩn tàng của nàng dù sao cũng không thâm hậu như vậy.

Hầu Tiêu Trần nhẹ nhàng thở ra: “Đừng suy nghĩ quá nhiều, yên tâm đi, sẽ không có việc gì đâu! Ta vẫn còn ở đây, còn có tên gia hỏa Nam Quyền, lão là một tên đầu cơ, nhưng lão dù sao cũng là võ sư Ngân Nguyệt, lão hẵn sẽ xuất thủ…”

Ngọc Tổng quản nói khẽ: “Lý Hạo lựa chọn ba ngày sau, hiện tại chỉ còn hai ngày… thời gian quá mức ngắn ngủi, nếu không, Bắc Quyền, Bá Đao, bao gồm cả Địa Phúc Kiếm và Quang Minh Kiếm của Ngân Nguyệt đều có thể sẽ đến viện trợ…. Hắn…. cho chúng ta thời gian quá ít.”

Đúng vậy, quá ít!

Chỉ có ba ngày ngắn ngủi, khoảng cách hơn 2 vạn dặm, mỗi ngày đi 7 – 8 ngàn dặm, cho dù là bọn người Địa Phúc Kiếm cũng là quá sức.

Lý Hạo… ngươi rốt cục đang nghĩ gì thế?

Là không muốn để mọi người đến đây hay sao?

Hay là cảm thấy… cho dù có đến cũng không có tác dụng quá lớn?

Hầu Tiêu Trần nhắm mắt, giờ phút này lão cũng hiện ra vẻ đa sầu đa cảm, tiểu tử, ta chỉ hi vọng ngươi có thể giúp chút lực, mà không phải là hi vọng ngươi liên tục đi tìm chết, lần này, ngay cả ta cũng cảm thấy nhức đầu.

Sớm biết như vậy, ta sẽ không để cho ngươi trở thành phó Đô đốc của Thiên Tinh.

Ta đã khinh thường ngươi!

Ngươi nói, ngươi đến Thiên Tinh thành, ngươi muốn mở to mắt nhìn thế giới này…lần này, có lẽ ngươi có thể thấy rõ ràng chân chính, thế nhưng, ta rất lo lắng, sau khi ngươi xem qua, chỉ còn vô vàn thất vọng!

Cửu Ti cùng Hoàng Thất…cũng có thể đối phó ngươi, ngươi chẳng lẽ còn ôm lấy một số hi vọng sao?

Chớp mắt, lại là một ngày.

Đây là ngày thứ hai, ngày mai còn một ngày nữa, ba ngày sau, chính là ngày mốt, đã đến thời gian mà Lý Hạo nói.

Ầm!

Trong hang động, phong năng quét sạch, Lý Hạo thổ huyết, dưới sự va chạm của phong lôi, cho dù là nhục thể của hắn, cũng có chút không thể chịu đựng được, ngũ tạng rung chuyển, nhưng một sợi xiềng xích thô to đã khóa chặt toàn bộ ngũ tạng của hắn.

Lý Hạo đập vỡ từng chút đầu khóa siêu năng thứ 6!

Phong năng, không ngừng phóng thích ra ngoài.

Phong lôi dung hợp, va chạm, ầm ầm… nhục thân của Lý Hạo, nứt ra từng khe hở, máu đỏ tươi bốc hơi trong nháy mắt.

“Để ta xem thử… cái gì mới thật sự là Thần Thông!”

Lý Hạo cười, nụ cười rất sáng lạn.

Lý Hạo ta cũng muốn bước vào Thần Thông cảnh!

Đến đây đi!

Để bão tố này, đến mãnh liệt hơn một chút, bản thân nắm trong tay song thần binh, sau khi bước vào Thần Thông, ta cũng muốn xem thử, thế gian này có bao nhiêu Thần Thông có thể địch nổi ta?

Từ nay về sau, ta không cần dựa vào bất cứ ai đến cứu ta, chỉ có ta mới có thể cứu bản thân mình!

Răng rắc!

Xiềng xích của tử phủ đã triệt để đứt đoạn.

“Hừ!”

Tiếng rên rỉ vang lên, huyết nhục xương cốt ầm ầm kêu vang, đứt đoạn, trọng sinh, lại đứt đoạn, lại trọng sinh…

Từng giọt nước suối sinh mệnh tràn vào trong cơ thể, đại lượng kiếm năng tu bổ nhục thân, Thần Thông tuy tốt, nhưng tổn thương bản thân quá nhiều.

Thế nhưng ta… đã bước vào Thần Thông cảnh!

Gió to sấm chớt nổi lên, nước mưa đã rơi.

Ầm ầm!

Ngoài hang động, khắp nơi dậy sấm, cuồng phong gào thét, trong nháy mắt, nước mưa trút xuống.

Phụ cận ngọn núi lớn, đổ một trận mưa to.

Trời mưa sao?

Giờ khắc này, là thiên biến sao?

Lý Hạo hôm nay đã bước vào Thần Thông cảnh, cũng không phải là cái ngày mưa rơi trước kia nữa, tên yếu ớt cần phải nhờ sư phụ huyết chiến Tam Dương để bảo vệ.