Lý Hạo cười cười: “Ta muốn mượn bảo địa của ngươi dùng mấy ngày, vài ngày sau sẽ rời khỏi.”
“Đại nhân xin cứ tự nhiên!”
Đại yêu tê giác kia tinh thần ba động, có chút run rẩy, “Lý Đô đốc… có thể hay không… bảo… bảo vị cổ yêu đại nhân này… thu liễm một chút, lực lượng của huyết mạch cổ yêu, tiểu yêu sắp không chịu nổi.”
“Ngươi biết ta là ai sao?”
“Danh tiếng của đại nhân, cũng đã truyền khắp trung bộ, tiểu yêu vừa gặp đại nhân đã biết…”
Đại yêu tê giác kia, cũng là cẩn thận từng li từng tí.
Đương nhiên là nó biết.
Cẩu yêu, kiếm tu, cường hãn, hung tàn… ngoại trừ Lý Hạo và Hắc Báo ra thì có thể là ai nữa kia chứ?
Cường giả trung bộ bây giờ, yêu tộc cũng tốt, nhân tộc cũng tốt, ai mà chẳng biết hai người này?
Chỉ là không biết, vì sao Lý Hạo đang ở trong Thiên Tinh thành lại đến nơi đây, xém chút nữa hù chết nó rồi.
“Có ý nghĩa, quả nhiên, không đến Thiên Tinh thì khó mà nổi tiếng!”
Lý Hạo cười một tiếng, cũng không nói thêm gì, cất bước đi vào huyệt động phía sau.
Mà Hắc Báo, dùng móng vuốt gõ gõ vào đầu của tê giác, ngươi yên lặng một chút, bớt nói nhảm đi!
Đại yêu tê giác không dám phản kháng, nó chỉ là đại yêu Húc Quang sơ kỳ, bình thường thì cũng có thể diễu võ dương oai, nhưng ở trước mặt hai vị này…vẫn là ngoan ngoãn nghe lời tốt hơn, hai người này đã giết bao nhiêu Húc Quang rồi không biết nữa?
…
Trong hang động.
Lý Hạo cũng không lo nhiều như vậy.
Tiện tay vung lên, đánh tan mùi hôi thối của đầu tê giác kia.
Hắn không hề tìm ai, cũng không đến Thiên Kiếm sơn để tìm Thiên Kiếm, mặc dù Thiên Kiếm sơn cách đó không xa.
Cũng không đi tìm những người khác, ai hắn cũng không tìm.
Thời gian đã định là ba ngày sau, mà không phải là bảy ngày sau, mười ngày sau, chính là do hắn không hi vọng có bất kỳ ai đến đây, ví như đám người ở Ngân Nguyệt kia, cách xa 2 vạn dặm, trong ba ngày muốn đến đây, cơ hồ không có cửa, việc này rất khó.
Biết rõ là nguy hiểm, vẫn luôn kéo bọn họ vào vũng bùn, đó cũng không phải là mong muốn của Lý Hạo.
Cho ba ngày, chính là cho bản thân thời gian, cũng là cho Cửu Ti cùng Hoàng Thất thời gian.
Về phần Hầu Tiêu Trần… Hầu Tiêu Trần đã dính vào trong cuộc, cũng không phải là do Lý Hạo liên lụy, về phần Hầu Tiêu Trần sẽ nghĩ như thế nào, đó cũng không phải việc mà Lý Hạo có thể quyết định.
“Các ngươi đều cho rằng ta chỉ có thể dựa dẫm vào người khác, chỉ có thể chờ chết thôi hay sao, các ngươi nghĩ rằng ta chỉ biết hành động lỗ mãng mà không có sức mạnh của mình hay sao?”
Lý Hạo cười nhẹ một tiếng, hắn kỳ thực có thể chờ, một mực chờ đợi tiếp.
Thế nhưng, hắn không thích như vậy.
Lòng bất bình!
Vả lại, cơ hội khó có, bỏ lỡ cơ hội này tuyệt đối sẽ không có cơ hội thứ hai, hoặc là không xuất thủ, mà đã xuất thủ thì nên dùng thủ đoạn lôi đình, quét sạch tất cả, nếu không, một chút xíu tích lũy kia cũng sẽ không có hiệu quả như vậy.
Giai đoạn bây giờ, nên dùng vũ lực để đánh bại tất cả!
Nếu không, ta hoàn toàn có thể đi tìm Hồng Nguyệt, sau đó trở về Ngân thành để cảm ngộ kiếm ý, hoàn thiện dung hợp ngũ Thế, tiến vào giai đoạn Dung Thần, sau đó lại suy nghĩ tiếp…nhưng nếu làm như vậy, ta sẽ trở thành Diêu Tứ tiếp theo!
Cần thời gian bao lâu?
Sau khi Dung Thần, phải chăng còn phải chờ đợi sự cường đại tiếp theo sau đó?
“Khóa trái tim của ngũ tạng đã bão hòa…”
Trong lòng Lý Hạo thầm nghĩ, lại nghĩ tới vài câu đối thoại đơn giản với Ngọc Tổng quản trước đó.
Võ sư phá khóa, phóng thích tiềm năng, thôn phệ nội kình… thế nhưng, siêu năng cũng có thể chuyển đổi trở lại, chỉ cần không phá vỡ khóa của ngũ tạng, khóa lại nguồn gốc của võ sư, nguồn gốc của nội kình, liền có hi vọng chuyển đổi trở lại.
Hoặc giả, chỉ phá một đạo xiềng xích của ngũ tạng, đến giai đoạn Húc Quang, cũng có hi vọng chuyển đổi trở lại.
Nhưng một khi phá vỡ hai đầu khóa của ngũ tạng giống như Thiên Kiếm vậy, sẽ rất khó chuyển đổi trở về, Thiên Kiếm xem như đã triệt để bước vào lĩnh vực Thần Thông, dưới tình huống như vậy, muốn trở về võ sư nhất đạo là rất khó rất khó!
Từng cái suy nghĩ lấp lóe trong đầu.
Mỗi một lần, đều có người sẽ giúp mình, võ sư Ngân Nguyệt, vì giúp mình, mỗi lần đều giải phong chiến lực, nếu như không có kiếm năng, sớm đã chết không biết bao nhiều lần rồi.
Mỗi lần như vậy, đều có người phải vì mình mà trả giá.
Cần gì phải vậy chứ?
Mà bản thân… chưa từng nghĩ đến, một khi triệt để đứt đoạn, không kịp trấn áp, chẳng phải là công lao đổ biển hay sao?
Nguy hiểm vẫn là rất lớn, Hồng Nhất Đường bọn họ mỗi một lần xuất thủ, thật sự không nghĩ tới, một khi Lý Hạo không kịp trấn áp, hậu quả sau khi bọn họ đứt đoạn khóa siêu năng sẽ ra sao?
Người ngoài chỉ biết, bọn họ mỗi lần như vậy đều vì họa mà được phúc, nhưng có ai từng nghĩ qua… trong đó có bao nhiêu nguy hiểm?