Rất nhiều!
Nhưng có không ít là nhân viên phục vụ của Tứ Hải thương hội, Lý Hạo chỉ để cho người ta giết quân hộ vệ, song không giết những người này, những người này có người là tới làm buôn bán, có người là cung cấp phục vụ, Lý Hạo không hứng thú giết cả bọn họ.
Hòn đảo nhỏ bé, cộng thêm những người đã chết đi, thế mà đã dung nạp bốn ngàn người.
Nói nhiều không nhiều, nhưng nói ít cũng không ít, mấu chốt là thân phận của rất nhiều người đều không đơn giản.
Giờ phút này, tất cả mọi người cẩn thận từng li từng tí quan sát Lý Hạo, một mùi hôi thối phiêu đãng trên không trung.
Lý Hạo nhìn đồng hồ, từ kúc bắt đầu tập kích, đến giờ đã qua 20 phút.
Có lẽ, đã có người phát hiện ra.
Ví dụ như có người liên hệ người nơi này, không cách nào liên hệ được, có thể sẽ có lòng nghi ngờ.
Nhìn xem đám người trước mặt, Lý Hạo hình như đang tự hỏi điều gì đó.
Nam Quyền truyền âm nói: "Làm sao bây giờ? Phải toàn bộ giết sao? Hay là như thế nào?"
Lý Hạo nhìn lão, truyền âm: "Sư thúc toàn bộ giết!"
"..."
Nam Quyền im lặng, ta mới không làm.
Nếu tin này truyền đi, ta sao còn sống được trên đời.
Đắc tội một cái Tài Chính Ti, dù sao có Hầu Tiêu Trần gánh, nhưng nếu thật sự giết toàn bộ lũ ngươi này, lão chỉ còn nước bỏ chạy sang Đại Ly.
Lý Hạo cũng không nhiều lời, thu hết tất cả giấy ghi tội trạng.
Nghĩ nghĩ, vừa nhìn về phía Mộ Tiểu Dung: "Ngươi cũng viết một phần... cứ viết... Nội Vụ Ti..."
Mộ Tiểu Dung trầm giọng nói: "Vậy ngươi cứ giết ta đi, không thể viết những thứ này, ta khác bọn hắn, ta viết những thứ này... đại biểu thái độ của Nội Vụ Ti."
- Oanh!
Lý Hạo nện xuống một quyền, Mộ Tiểu Dung lộ vẻ hoảng sợ!
Sát ý!
Sau một khắc, cũng không tiếp tục ngu mà lì nữa, thét to: "Ta viết!"
- Ầm!
Vẫn bị Lý Hạo một quyền đập bay, thổ huyết không ngừng, Lý Hạo cười khẽ: "Thực sự là... tiện!"
Bốn phía vô cùng an tĩnh, tất cả mọi người hoảng sợ đến cực hạn.
Đây chính là Ma Kiếm sao?
Nữ nhi của ti trưởng Nội Vụ Ti đó, hắn nói giết thì sẽ giết... giờ khắc này, những người khác triệt để tuyệt vọng, giờ phút này chỉ hy vọng, Lý Hạo có thể tha cho bọn hắn không chết, về phần phản kháng... không tồn tại.
"Còn có ngươi... đem chuyện Bắc Hải đạo tặc cấu kết với Tứ Hải thương hội, toàn bộ viết ra!"
Hắn nhìn về phía cháu trai của Bắc Hải Vương: "Đừng nói ngươi không biết."
Thanh niên thở dài: "Ta... chỉ muốn hỏi một câu, ta có cơ hội sống sót sao?"
Người khác khó mà nói, gã là cháu trai của Bắc Hải Vương, Lý Hạo chưa chắc sẽ tha cho hắn không chết.
Đây là một ma đầu!
Lý Hạo cười: "Có, ta không giết ngươi, ngươi còn sống rất tốt, nhưng ngươi có thể bị giam giữ tại tổng bộ Tuần Kiểm Ti hoặc là Tuần Dạ Nhân... Đương nhiên, gia gia ngươi có năng lực, trực tiếp mua chuộc cao tầng của Tuần Kiểm Ti hoặc là Tuần Dạ Nhân... có lẽ ngươi cũng có thể sống sót trở về! Nhưng hôm nào đó... ngươi giúp ta làm nhân chứng là được rồi!"
Nhân chứng!
Thanh niên đã hiểu, trong lòng thê lương, nếu làm thế... dù thoát khỏi Tuần Dạ Nhân, cũng là một con đường chết, ý của Lý Hạo rất rõ ràng, hắn muốn giết chết một nhóm người, mà gã, chính là chứng cứ tốt nhất.
"Vui vẻ lên đi!"
Lý Hạo cười ha hả nói: "Ta là người tốt, tồn tại giữ gìn chính nghĩa! Đợi chút nữa, ta sẽ dẫn mọi người về Thiên Tinh thành... ta đã chuẩn bị xong toạ giá cho chư vị... chỉ cần chư vị không có tội, vậy sẽ không chết, đều vui vẻ lên đi, nếu không, còn tưởng rằng Lý Hạo ta ăn người đó!"
Lời này vừa nói ra, ngược lại có người nhẹ nhàng thở ra.
Thế nhưng trong lòng cũng cuồng mắng.
Ngươi không ăn thịt người?
Ngươi so với ma đầu ăn người còn đáng sợ hơn!
Mà Lý Hạo, vung ra một kiện Nguyên Thần Binh, nhanh chóng phóng to, trong chớp mắt, bao trùm một phương, hóa thành một chiếc phi thuyền, không gian cũng không nhỏ, đây cũng là một trong những thứ thu được từ Định Quốc Công phủ.
Lý Hạo thở hắt ra, nhìn về phía Nam Quyền: "Đợi chút nữa về Thiên Tinh thành... Trên đường có lẽ sẽ có chút phiền phức, Nam Quyền sư thúc lát nữa cẩn thận một chút."
Nam Quyền khẽ gật đầu.
Mà Lý Hạo, lấy ra một khối ngọc truyền tin, suy tính một phen, thu lại gương đồng bao phủ, đưa vào một tin tức: "Tứ Hải đảo đột nhiên nổi sương mù dày đặc, đưa tin không thông, nghi ngờ đại yêu làm loạn..."
Đưa tin xong, thì không quan tâm nữa.
Sau một khắc, lại truyền âm Nam Quyền vài câu, Nam Quyền hơi ngạc nhiên, nhẹ gật đầu, không nói gì thêm....
Mà giờ khắc này, trong Đấu La Tràng.
Ngô Dũng nhíu mày không thôi, nhìn về phía Lưu Sa: "Tứ Hải đảo hình như xảy ra chút vấn đề, thông tin không thông suố... raất nhiều người hỏi ta, liên lạc không được người trong nhà, mới vừa thu được Tứ Hải đảo đưa tin, nhưng lúc gửi lại đi qua, sẽ không có người..."
Lưu Sa cũng khẽ nhíu mày: "Sẽ không xảy ra chuyện chứ?"
Ngô Dũng trong lòng nao nao, nhìn về phía Lưu Sa, có chút... không dám tin, một lát sau, truyền âm nói: "Ngươi... cảm thấy... Ma Kiếm..."
Lưu Sa cũng biến sắc: “Hắn... Hắn dám?"
Đương nhiên dám!
Động Đấu La Tràng cũng là động, động Tứ Hải thương hội cũng là động, vì sao không dám?
Ngô Dũng nuốt một ngụm nước bọt, nếu thật sự như phỏng đoán, vậy thì... phiền phức lớn rồi!
Tứ Hải thương hội dù có rất nhiều Húc Quang, nhưng Ma Kiếm cũng không yếu...
Nhưng nghĩ nghĩ, lại nhíu mày, nhiều người như vậy, chẳng lẽ không có người nào có thể thoát đi truyền ra tin tức?
Có lẽ, chỉ là mình cả nghĩ quá rồi.
"Nói với ti trưởng một tiếng, ta muốn đi xem một chút... bên Đấu La Tràng, coi chừng bọn hắn giương đông kích tây..."
"Chính ngươi đi?"
"Ừm!"
Ngô Dũng gật gật đầu: "Chính ta đi... mang... mang cả vật kia, năng nguyên tạc đạn trước để ở chỗ ngươi, như vậy mới có sức tự vệ."
"Tốt!"
Hai người thương lượng một lúc, Ngô Dũng cũng không nhiều lời, nhanh chóng mang theo 2 vị Húc Quang rời đi.
Mặc dù lo lắng điệu hổ ly sơn, thế nhưng càng sợ Tứ Hải đảo xảy ra vấn đề, nếu là vậy thật, thì phiền phức lớn rồi, ở trên đảo còn có rất nhiều bảo vật, hơn nữa, còn có không ít hậu duệ của đại nhân vật.
Nếu đều chết hết, đầu của Ngô Dũng y không giữ được.
Ti trưởng cũng không bảo vệ nổi y!
Ngô Dũng vừa đi, Lưu Sa nhanh chóng báo cáo, không bao lâu, Lưu ti trưởng truyền đến tin tức: "Cùng Ngô Dũng đi điều tra, không nên đơn độc hành động!"
Lưu ti trưởng rất nổi nóng, gặp loại chuyện này, đương nhiên phải đi cùng nhau, chẳng lẽ cho kẻ địch nhân cơ hội diệt từng đứa sao?
Hai thằng ngu xuẩn!...
Bên trong Tài Chính Ti, Lưu ti trưởng có chút cau mày.
Suy tư điều gì.
Sẽ là Lý Hạo sao?
Hắn có lá gan kia, có năng lực kia, tạo thành đả kích như vậy đối với Tứ Hải đảo, thậm chí hoàn toàn không có tin tức truyền ra?
"Trừ phi có giúp đỡ, còn là giúp đỡ cực kỳ cường đại, nếu không thì không thể nào..."
Lão không ngừng suy nghĩ, cấp tốc đưa tin xuống dưới, để cho người ta nhìn kỹ Hầu Tiêu Trần, không lẽ lão già này đích thân ra tay?
Bọn thủ hạ rất nhanh truyền về tin tức, Hầu Tiêu Trần còn tại tổng bộ Tuần Dạ Nhân, đây cũng là điều khiến Lưu ti trưởng hơi an tâm.
"Sẽ không có chuyện gì..."
Không biết là an ủi bản thân, hay là thật tin tưởng, Lưu ti trưởng thở hắt ra, vẫn cảm thấy có chút bất an.