Võ sư Ngân Nguyệt cũng không có ưu đãi như thế này, nhưng Nam Quyền ở hoàng thất có thể tu luyện đến mức này, cũng không dễ dàng.
Loại chuyện di tích này càng sẽ không để cho một người ngoài như Nam Quyền đi tham dự vào.
“Chuyện này có là cái gì, thiên hạ loạn lạc tất cả đều là vì lợi ích!”
Nam Quyền không cho đó là đúng: “20 năm trước, ta vào phục vụ cho thế lực nhỏ nhất của lúc đó, vị hoàng tử có thực lực yếu nhất. Lúc tên đó khó khăn, ta mạnh mẽ che chở cho tên đó, thậm chí chặn vài lần ám sát cho tên đó, bây giờ đối phương mạnh lên rồi, thế lực cũng tăng lên, ta là người đầu tư sớm nhất, mặc kệ là thật sự cảm kích hay là đơn thuần lợi dụng...tên đó cũng sẽ không bạc đãi ta.”
Lợi hại!
Lý Hạo cảm khái: “Sư thúc thật tinh mắt.”
“Tinh mắt cái gì, chỉ là tìm tên yếu nhất để đầu tư vào, có thể thắng liền thắng lớn, thua liền bỏ chạy, dệt hoa trên gấm so với việc đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, người ta có thể đứng lên đó là bản lĩnh của người đó.”
Lý Hạo gật đầu, hiếu kỳ nói: “Hoàng thất đều như vậy, còn có nội chiến?”
Dĩ nhiên ám sát hoàng tử yếu nhất không phải là do Cửu ti.
Giết tên yếu nhất để làm gì?
Nhất định là do nội chiến gây ra.
“Hoàng thất không có nội chiến là có liên quan đến Cửu ti sao?”
Nam Quyền cười lên: “Lúc đó, Cửu ti hẳn là dựa vào nội chiến của hoàng thất mới có cơ hội, nếu không Cửu ti làm gì có cơ hội, khi đó Hắc Giáp quân vô cùng mạnh. Hoàng thất vô tình, vì một cái vương vị Thiên Tinh, đấu nhau còn ác liệt hơn cả đấu với người ngoài! Đừng nói ngôi vị hoàng đế, cho dù là ngôi vị của 9 vương, 36 quốc công...đều không phải là một nhà đánh đến đầu rơi máu chảy sao?”
“Mấy năm nay còn đỡ một chút, biết hoàng thất nguy hiểm, đấu tranh cũng giảm xuống, 20 năm trước, không cần đến Cửu ti, cho dù hoàng thất đều có thể làm thiên hạ đại loạn.”
Đánh nhau đến không có chỗ ở.
Lý Hạo gật đầu, cảm thấy kiến thức của chính mình lại tăng lên, hắn nghĩ về sau hoàng thất nhất định sẽ cùng nhau thoát khỏi sự khống chế của Cửu ti, kết quả, sự thật đều không phải như vậy, cho dù về sau, hoàng thất vẫn đánh nhau rất lợi hại.
“Ngươi giúp đỡ tên hoàng tử kia hiện tại mạnh sao?”
“Cũng được, gần giống với ngươi.”
Nam Quyền cười ha hả: “Thật ra tài nguyên của hoàng thất rất nhiều, cơ hội cũng rất nhiều, đừng nghĩ rằng đám người kia không thể đi ra, thật ra là có thể. Cửu ti chính là đang hạn chế quyền lực, không phải hạn chế nhân thân, huống hồ nếu muốn ra...Cửu ti cũng cản không được, trừ khi bây giờ khai chiến, mấu chốt là không cần ra ngoài, hoàng thất cũng có thể tích vào di tích.”
“...”
Hai người vừa đi vừa nói chuyện, không lâu sau dừng lại trong một ngõ nhỏ, quán rượu kia thật sự rất nhỏ, liền mở quán ở trong ngõ nhỏ, cho dù bên ngoài náo nhiệt thế nào thì bên trong cũng chẳng được mấy người.
Nam Quyền tuỳ ý kiếm một chỗ ngồi xuống, ban đầu ông chủ quán đang ngủ gà ngủ gật, trợn mắt nhìn Nam Quyền, lập tức đứng lên, vội vàng nói: “Ông chủ Hạ đến rồi...”
Liếc qua Lý Hạo, lại nói: “Giống như cũ đúng không?”
“Ừ, thêm một phần nữa là được!”
“Được, lập tức xong ngay.”
Ông chủ vội vã đi ra đằng sau, ngay cả một người phụ giúp đều không có, một người lo liệu tất cả.
Hai người ngồi xuống, Nam Quyền chụp tay một phát, vò rượu phía xa lập tức bay vào tay, lại chụp một phát, 2 cái chén bay đến, cười lên nói: “Đừng nhìn nơi này ít người, thật ra nơi đây mới đúng hương vị. Trong thành có nhiều quán quy mô lớn nhưng hương vị lại không được tốt lắm.”
“Đến uống một chén đi!”
Dứt lời, liền đưa một chén cho Lý Hạo.
Lý Hạo uống một ngụm liền líu lưỡi, ngon cái gì, chỉ là mạnh, rượu vừa vào bụng liền giống như bị đốt vậy.
Đối với Nam Quyền mà nói, rượu mạnh có lẽ mới là rượu ngon.
Có điều đợi rượu trong bụng bùng nổ lên, lại có thêm một loại cảm thụ mới.
Nam Quyền cũng không khách khí, uống một hơi: “Nói đi, ngươi tìm ta có mục đích gì? Đối phó Tài Chính Ti? Đối phó đấu trường Thiên Tinh? Đây là mục đích của Hầu Tiêu Trần, không phải của ngươi, bản thân ngươi có ý tưởng gì?”
Bản thân mình?
Lý Hạo suy nghĩ một chút, một lúc sau mới nói một câu: “Không có ý nghĩ gì, thật ra cũng không phải là mục tiêu quá lớn. Lúc trước ta muốn tìm phiền phức cho Hồng Nguyệt, nhưng trên đường, ta đã thay đổi chủ ý...ta nghĩ xem trung tâm vương triều rốt cuộc là trắng hay đen, sau hôm nay, sẽ có ánh sáng không?”
“Ngươi tại sao lại học Hồng Nhất Đường!”
Nam Quyền cạn lời rồi: “Ta nói cho ngươi nghe, con quạ hôm nay đặc biệt đen! Dòng chảy của Thiên Tinh thành càng đen hơn, những nơi ngươi không thấy, mỗi ngày đều đến rất nhiều người, đủ các thể loại đều tụ tập trong này.”
Lý Hạo nhẹ nhàng cười nói, uống một ngụm rượu, thở ra: “Không phải ta học theo Hồng sư thúc, ta chỉ cảm thấy làm võ sư, làm siêu phàm, làm quan viên...có cái nên này có cái không nên làm! Đã nói hôm nay đi đấu trường Thiên Tinh thật ra là để bàn luận võ thuật, đánh sống chết ta thật ra không cần...”
Nam Quyền yên lặng nghe.
“Ta chỉ muốn nhìn xem.”
“Nhìn cái gì?”
Nam Quyền nhìn hắn: “Ngươi có cái gì để nhìn? Ngươi có thể làm gì? Không phải ta đả kích ngươi, ngươi xen vào chuyện này chính là tự tìm phiền phức.”
“Không sao.”
Lý Hạo tiếp tục uống rượu, trên mặt tươi cười: “Sư thúc còn nhớ rõ Chiến Thiên quân không?”
Nam Quyền ngây người.
“Ý của ngươi, Chiến Thiên quân chấp nhận bảo vệ đám người của Thiên Tinh thành sao?”
“...”
Trầm mặc.