Lý Hạo thở dài nói: “Ta vốn dĩ tưởng rằng ta đã phát tài, phú khả địch quốc! Nếu không đến Thiên Tinh, ta sẽ không biết trên đời này thế mà còn có chỗ tiêu xài đắt đỏ như vậy, nếu tên Từ Khánh kia đến đây, chẳng phải cũng là dế nhũi thôi sao?”
Hầu Tiêu Trần bật cười: “Cũng không đến mức như vậy, bảo khố của Từ gia chỉ là một bộ phận tài phú của họ, ai sẽ đặt toàn bộ tài phú trong một nhà kho nhỏ kia chứ? Ngươi cảm thấy, cha của Từ Khánh, là đột nhiên xuất hiện hay sao?”
“Lão trốn tránh trong di tích, ta biết, cũng đúng thôi, di tích an toàn hơn một chút!”
Nghĩ đến đây, Lý Hạo nghi hoặc nói: “Bọn chúng chẳng lẽ đã đoạt mất di tích của quân bị khố?”
“Chuyện bình thường mà thôi.”
Hầu Tiêu Trần giải thích: “Chỉ nói Chiến Thiên Thành, trong Chiến Thiên thành, không phải là thiếu mất quân bị khố sao?”
“Có sao!”
Lý Hạo nghĩ đến điều gì đó, gật gật đầu, hơi xúc động: “Thế nhưng, Chiến Thiên Thành đâu dễ gì đoạt được! Chiến Thiên quân trăm vạn, chiến sĩ Hoàng Kim hơn mười vị, còn có những đại nhân vật cấp cao nữa, cũng đúng… nhất định là giàu đến chảy mỡ!”
Những lời này, nghe đến nữ quản lý cùng nhân viên phục vụ đều tê cả da đầu.
Trước kia, cũng không phải không có đại nhân vật nói chuyện lớn trước mặt các nàng, thế nhưng…sẽ không liên quan rõ ràng như vậy, thậm chí còn nói khá kín đáo hoặc ám chỉ. Còn bọn người này, lại nói không chút kiêng kỵ, nói vô cùng trực tiếp, không hàm xúc như những người khác.
Càng nghe, trong lòng càng cảm thấy run động.
Không phải là chưa gặp qua cảnh tượng hoành tráng, nữ quản lý cảm thấy, không ai thấy qua nhiều cảnh tượng hoành tráng như mình, Hầu Tiêu Trần ở đây kỳ thực không có chỗ để xếp hạng, ti trưởng Cửu Ti, phó ti trưởng, ai mà không có cấp bậc cao hơn Hầu Tiêu Trần kia chứ?
Vương gia, Quốc Công, nàng cũng thường gặp.
Ai mà không phải là địa vị cao hơn Hầu Tiêu Trần chứ?
Nhưng giờ phút này… nàng nghe Lý Hạo trao đổi với Hầu Tiêu Trần lại có chút xúc động muốn xoay người rời đi, nàng không muốn tiếp tục nghe.
Mà Hầu Tiêu Trần cũng cười nói: “Hiểu rõ thì tốt! Cho nên… ngươi còn giàu có hơn ta, nhưng nếu ngươi cảm thấy, ngươi đoạt của Từ gia một lần, liền giàu có hơn Cửu Ti, giàu có hơn Ti trưởng của Cửu Ti… thì chính là ngươi đang nằm mơ!”
“Từ gia đúng là một trong ba phủ đại Quốc Công, nhưng thứ nhất là ngươi không đoạt được hạch tâm của Từ gia. Thứ hai, Từ gia tọa trấn phương đông, nhưng phương đông cũng không phải là do bọn họ toàn quyền, phải biết rằng, cho dù là phương đông cũng phải nộp thuế cho Cửu Ti, những hành tỉnh do Từ gia khống chế, nhiều nhất là 10 cái, mà Cửu Ti, thì khống chế toàn bộ!”
“Nhưng 10 cái mà Từ gia khống chế … ít nhất bây giờ cũng phải nghe theo Cửu Ti!”
Lý Hạo không ngừng gật đầu, trong lòng càng hiểu rõ hơn địa vị của Cửu Ti.
“Bên trong Cửu Ti kia, Quân Pháp ti, Tài Chính ti, Hành Chính Ti, Khảo Công ti, Thương Vụ ti…những gia hỏa này có tiền ta hiểu, nhưng Nội Vụ ti và Lễ Ngoại ti, ở đâu ra tiền tài?”
Lý Hạo nghi hoặc: “Nội Vụ ti cụ thể làm gì, ta cũng không rõ lắm.”
Hầu Tiêu Trần bật cười: “Ngươi a! Giống như ngươi cũng là Tuần Phủ hả? Cũng không sợ mất mặt sao! Cái Cửu Long các này, không phải chính là của Nội Vụ ti sao? Nội Vụ ti… kỳ thực chính là sản nghiệp đối ngoại của hoàng gia… bên trong Cửu Ti, kỳ thực Nội Vụ ti chính là người phát ngôn của Hoàng Thất.”
“Thì ra là thế!”
Lý Hạo chợt hiểu rõ.
Mà nữ quản lý hận không thể bịt lỗ tai mình lại, nàng chỉ muốn bưng món lên, sau đó rời đi, thế nhưng…hai vị này còn đang nói chuyện, nàng không thể đến quấy rầy được.
“Vậy Lễ Ngoại ti thì sao?”
Lý Hạo tiếp tục truy hỏi.
“Lễ Ngoại ti vốn dĩ là đối mặt với vài vương quốc xung quanh vương triều, giống như Đại Ly bên cạnh chúng ta vậy… Nhưng hôm nay, những quốc gia xung quanh kia nếu không biến mất, thì cũng đã bị một số địa thế hiểm trở ngăn cản.”
Hầu Tiêu Trần lần nữa phổ cập cho Lý Hạo nói: “Cho nên, bây giờ Lễ Ngoại ti, chức năng chủ yếu không phải là ứng phó với bên ngoài của vương triều. Mà là, phải đối diện với yêu tộc, ba đại tổ chức, Thất Đại Thần Sơn, nếu như có sứ giả của bọn họ đến đây, đều do Lễ Ngoại ti đón tiếp.”
“Vậy bọn họ làm cách nào để kiếm tiền?”
Lý Hạo vẫn rất hiếu kỳ.
“Cái này còn không phải đơn giản sao?”
Hầu Tiêu Trần bật cười: “Ví như yêu tộc có một số đặc sản, nhưng lại cũng cần phải có một vài đồ vật của nhân tộc, thì phải làm như thế nào đây? Trực tiếp đi cướp, hay khai chiến? Yêu tộc đã đi đến bước này, cũng không phải là đồ ngu, cho nên nhất định sẽ thông qua bàn bạc với nhân tộc và Lễ Ngoại ti…Thế là Lễ Ngoại ti đã có thể mua thấp bán cao, chớ xem thường điểm này, lợi nhuận cực cao đấy, cao đến nỗi ngươi không thể tưởng tượng được!”
Lý Hạo chen vào một câu: “Vậy nếu là ba đại tổ chức, cũng muốn có một chút giao dịch với vương triều… cũng do Lễ Ngoại ti phụ trách sao?”
“Đúng vậy!”
Đây không phải là thông địch hay sao?