TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1236: Cửu Long các (7)

"Hít!"

Lý Hạo hít thật sâu: "Vậy nếu như ăn một bữa ở chín tầng sẽ tốn nhiều hơn, đúng không?"

"Đương nhiên... Dưới tình huống bình thường... Một trăm khối Thần Năng Thạch là được."

Lý Hạo líu lưỡi, đây là ít nhất, nói như vậy, một ngày chín cái phòng tiêu tốn ít nhất hơn ngàn khối Thần Năng Thạch.

Cộng thêm tám tầng còn lại... Nơi này mỗi ngày chẳng phải là thu nhập 53 ngàn khối Thần Năng Thạch sao?

Đây là tiêu chuẩn chi phí thấp nhất.

Dưới tình huống bình thường thì một ngày chẳng phải là hơn vạn khối?

Ông trời ơi..!

Lý Hạo tính toán một trận lại nói: "Nơi này mở đã bao nhiêu năm rồi?"

"80 năm."

"Bắt đầu thu Thần Năng Thạch từ lúc nào?"

Ngươi là đang đi tra hộ khẩu à?

Nữ quản lý mặt đều có chút cười đến toét cả miệng!

Dáng tươi cười cứng ngắc không gì sánh được.

"Chắc cũng... Chừng 10 năm rồi."

"Một năm buôn bán chắc cỡ 3 triệu khối Thần Năng Thạch, đúng không?"

Nữ quản lý có chút cầu xin tha thứ, nhìn thoáng qua Hầu Tiêu Trần muốn hỏi đây là ai?

Thuộc hạ của ngươi sao?

Đây rốt cuộc là muốn hỏi cái gì?

Hầu Tiêu Trần giống như không nghe thấy, thậm chí quay đầu ra chỗ khác, không nhìn bọn người Lý Hạo, mà Lý Hạo cũng có chút ngoài ý muốn: "Không thể nói sao?"

"Không phải..."

"Vậy có thể nói sao?"

"Không có... Không có."

Nữ quản lý có chút không nói nên lời, nàng tiếp đãi không biết bao nhiêu người rồi, nhưng người như này là lần đầu tiên gặp, không ai nói nàng không tốt cũng là biết gì trả lời đó, nhưng người này đúng... Thật là hiếm thấy!

Lần thứ nhất gặp được loại người này!

Nàng không thể làm gì khác hơn nói: "Số tiền buôn bán không có nhiều như vậy, một năm mấy triệu khối cũng là tốt lắm rồi nhưng mà... Thật ra không kiếm tiền thì chúng ta cũng cần phải đi mua sắm một ít bảo vật, Thần Năng Thạch cũng đã tiêu hao với số lượng lớn còn có các loại thiên tài địa bảo khác nữa..."

"Cho nên dường như chỉ có lợi nhuận 10% thì phải?"

Lý Hạo tính toán một cái: "Thu nhập một năm ít nhất cũng 100 000 khối trở lên, 10 năm trôi qua thì cũng 1 triệu khối... Các ngươi phải nộp lên cho hoàng thất hay là lưu lại cho bản thân?"

"..."

Nữ quản lý sắc mặt cũng thay đổi, có ý gì a?

Cái này... Chẳng lẽ ngươi còn muốn ăn cướp hay sao?

Đây là?

Đây là hạch tâm của cửu ti đó nha, thậm chí đây còn là bên ngoài hoàng thất nha!

Lại có thể có người hỏi nàng tồn kho của Cửu Long các như thế nào...

Nàng có chút suy nghĩ không thông, nửa ngày mới khó nhọc nói: "Vấn đề của quý khách... Ta không cách nào trả lời, việc này không phải do ta phụ trách."

Đang lúc nói chuyện thì cửa thang máy mở.

Trong nháy mắt đối phương dẫn đầu đi ra ngoài, cảm giác có chút sơ suất.

Kiềm chế tốt!

Mà Lý Hạo lại là sờ lên ria mép trên cằm tuyệt đối có!

Ít nhất 1 triệu khối lợi nhuận.

Cũng không biết có phải bọn hắn đã đưa đi hoàng thất rồi hay không.

Coi như nếu bọn hắn đã đưa đi rồi thì...

Được rồi hắn chỉ là suy nghĩ một chút, sau một khắc lại hỏi: "Chúng ta có thể nợ được không?"

"..."

"Có thể!"

Nữ quản lý có chút cắn răng. "Hầu bộ có thể treo trong sổ sách của Tuần Kiểm Ti... Chỉ là hạn mức... Có chút hạn chế."

"Có thể treo bao nhiêu?"

"Một năm... 1000 khối!"

Lý Hạo có chút kinh ngạc nhiều như vậy sao.

"Vậy nếu là tuần phủ thì sao?"

"500 khối."

"Cao cấp tuần thành sứ thì sao?"

"100 nhanh."

Nữ nhân nói lại giải thích nói: "Chỉ giới hạn ở hệ thống Tuần Kiểm Ti của Thiên Tinh thành."

Nha!

Lý Hạo tính toán một chút mới nhìn về phía Hầu Tiêu Trần cười cười, chúng ta có ba người có thể cho nợ 1600 khối...

Hầu Tiêu Trần trong lòng đều có chút mệt mỏi!

Đánh chết hắn đi!

Đem thằng này đánh chết đi!

"Ăn cơm trước những thứ này để sau lại nói!"

Hầu Tiêu Trần vội vàng đi về hướng một gian phòng, Ngọc tổng quản nhanh chóng đuổi theo, mà giờ phút này, chín tầng này, trừ một cái phòng khách to lớn ở ngoài, thì chín phòng đều như một một cái sảnh độc lập.

Mà trong đó có 4 chỗ hình như đã có người.

Bên phía cửu ti lại có 4 vị ti trưởng đang ăn cơm ở nơi này.

Lý Hạo trong lòng có chút dao động nhìn về hướng mấy chỗ có người, một lát sau con mắt có hơi nhói đau, nhanh chóng nhắm mắt.

Ta đi!

Có không cường giả ít nha, quan trọng là đây chưa chắc đã là toàn bộ, có vài người nếu là võ sư thuần túy thì chính mình còn không thể nhìn thấy....

Mà giờ phút này, trong mấy gian phòng khác.

Có người nhìn ra ngoài một chút, có hơi ngưng mi, ở lầu dưới hoàng cung có người nhìn ngoài cửa sổ cũng không quay đầu lại, chỉ là bình tĩnh không gì sánh được: "Đi xem một chút, là ai bước lên mang theo tu sĩ Thiên Nhãn sao? Bọn hắn muốn làm cái gì?"

"Được!"

Rất nhanh, có người đã lĩnh mệnh mà đi.

Mà từ trước đến nay, Lý Hạo đều làm mọi việc một cách thuận lợi, giờ phút này cũng không nghĩ tới chỉ vì nhìn một chút thế mà liền bị người ta nhận ra, thật ra đây là việc chưa từng có.

Hầu Tiêu Trần đi ở phía trước, thanh âm từ bên tai Lý Hạo truyền đến: "Không cần lộn xộn, chỉ là mang ngươi đến xem giúp ngươi quen một chút, chứ không phải để cho ngươi gây phiền toái, còn nếu muốn tìm phiền toái thì chỉ cần nhìn chằm chằm một nhà là được... Nhìn chằm chằm mấy nhà như vậy, chắc ngươi sợ là ta không thể nào chết được đúng không?"

Lý Hạo cuối cùng cũng hiểu rõ, xem ra là để mắt tới Tài Chính Ti là đủ!

Chỉ là... Ngươi có thể biết được ta nhìn người khác sao?

Lão Hầu giống như trở nên lợi hại hơn thì phải!

Trước kia, hắn nhìn lão Hầu thì lão Hầu giống như không có cảm giác gì.

Một lát sau, mấy người tiến vào một cái đại sảnh... Cũng chính là cái gọi là phòng, nhìn một cái Lý Hạo lại phải hít sâu rồi lại hít, đây mà gọi là phòng?

Đây chính là hoàng cung đó!

Một dòng sinh mệnh lực nhàn nhạt hiện lên, trong nháy mắt Lý Hạo cũng có chút thoải mái khiến hắn thực sự muốn rên rỉ, chỗ tốt!