TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1232: Cửu Long các (3)

"Đương nhiên cấp bậc không giống nhau, nếu đối phương ra tay với ngươi thì điều đó chính là phạm thượng... Chỉ là đó là chuyện nội bộ tất cả đều để sau lại nói. Tóm lại ở trong thành nên khiêm tốn thì khiêm tốn một chút, không cần vừa đến đã không hiểu chuyện như vậy... Tất cả, muốn trêu chọc hay gây chuyện thị phi thì đều phải có mục đích, có mục tiêu nếu không có lý do mà lại đi gây chuyện... Đó chính là thằng đần!"

Lý Hạo không ngừng gật đầu.

Nghĩ nghĩ hỏi: "Vậy đi Cửu Long các ăn cơm..."

"Ngươi cần phải biết một vài người, người nào không có khả năng trêu chọc, người nào có thể trêu chọc, vậy thì bái vào một ngọn núi nào đó đi khỏi cho ngươi làm loạn."

Lý Hạo rất phiền muộn.

"Ta từ trước tới nay chưa bao giờ làm loạn!"

"Từ gia thì sao?"

"Ra tay trước thì có lợi thôi! Ta giết Từ Trấn, giết Từ Phong Quang Minh Kiếm cũng giết nhiều vị tướng quân của Từ gia như vậy còn gì, hắn chắc chắn sẽ không bỏ qua cho chúng ta đâu, thực lực đối phương lại mạnh mẽ, đương nhiên điều bọn hắn làm đầu tiên chính là xuống tay với bọn ta."

Ngọc tổng quản cũng nhịn không được, nói: "Nếu không có người đi cứu ngươi, với cái tính làm việc thiếu suy nghĩ như vậy hẳn là ngươi phải chết không có gì nghi ngờ!"

Lý Hạo lại là lắc đầu: "Chưa chắc!"

Ngọc tổng quản mặc kệ hắn, con vịt sắp chết vẫn còn mạnh miệng.

Lý Hạo thật sự cảm thấy giống như vậy.

Loại người như tên Từ Khánh này, ngươi không dồn hắn đến cực hạn thì hắn làm sao lại làm ra cái việc tự mình hại mình như vậy.

Ngày đó lão sư của bọn hắn không dứt khoát làm thử một chút... Dù sao thì Lý Hạo vẫn cảm thấy chính mình vẫn còn có hi vọng chạy trốn, cũng không phải là không có hi vọng.

Đương nhiên mọi thứ đều có thể thay đổi, tiếp tục nói về những thứ này cũng không có ý nghĩa gì.

Huống chi bọn người lão sư liều mình tới cứu, Lý Hạo cũng không muốn đề cập tới những thứ này chỉ cần nhớ kỹ là được rồi.

Mà Lý Hạo lại nói: "Tại ta đây sẽ không làm loạn, hơn nữa không phải đã có hai vị có ở đây sao? Ta có cảm giác rất an toàn, nên hai vị cũng phải có chút lòng tin đối với ta chứ, cùng lắm thì mở khóa sợ cái gì!"

Nói đến đây lại nói: "Thật sự nếu ép ta thì ta cũng sẽ không gây chiến, mà sẽ bứt đứt khóa siêu năng khiến ta hoàn toàn trở thành siêu năng, sau khi trở thành siêu năng thì sẽ phát ra tiềm lực, chắc hẳn sẽ mạnh mẽ hơn ta của hiện tại nhiều!"

Hoàn toàn phá đứt khóa siêu năng...

Ngọc tổng quản nhìn hắn một cái, Lý Hạo cũng không có coi ra cái gì, thế nào không được sao?

Ta cũng không sợ việc ngũ tạng có nổ tung hay không.

Đừng nói là đứt một phần, đứt hết ta cũng không sợ, hơn nữa ta còn muốn bứt đứt toàn bộ khóa siêu năng kìa.

Nhục thân của ta, ngũ tạng của ta đều là đỉnh cấp, nếu khi đứt đoạn không có kiếm năng thì ta sẽ không thể nào mà chết được, sau khi phóng thích tiềm năng trong khóa siêu năng, không dám nói trong nháy mắt bước vào Thần Thông cảnh, nhưng ít nhất cũng sẽ không bị Thần Thông cảnh một bàn tay chụp chết.

Không có một chút thực lực thì làm sao Lý Hạo dám đến Thiên Tinh thành?

Hắn cũng không phải cái thể loại mà hoàn toàn trông cậy vào Hầu Tiêu Trần, bằng không hắn sợ là đến khi chết cũng không biết chết như thế nào.

Mà Hầu Tiêu Trần cũng không nói thêm cái gì.

Một nhóm ba người cùng một con chó đi đến chỗ đỗ xe ở quảng trường, xem ra là chuẩn bị ngồi xe đi.

Ba người bọn họ vừa tới khu đỗ xe, xe của Hầu Tiêu Trần liền đi ra, tự mình lái xe hay là lấy tên tài xế lúc trước, vị này giống như xưa nay chưa từng nghỉ ngơi, xưa nay chưa từng đi ngủ thì phải, Lý Hạo thật ra có chút hiếu kỳ vị tài xế này có lại là thực lực gì?

Hẳn là một vị võ sư thuần túy, hơn nữa thực lực cũng không yếu.

Ba người còn chưa lên xe, thì ở phía xa, Tiểu Diệp liền vội vàng chạy tới, mệt đến mức thở không ra hơi, nàng ta vội vàng nói: "Hầu bộ, đây là thủ lệnh mà bộ trưởng vừa ký xong... Các ngươi muốn đi ra ngoài sao?"

"Ra ngoài ăn một bữa cơm!"

"Ra vậy!"

Tiểu Diệp có chút hiếu kỳ, nhưng là cũng không có hỏi, trước tiên là đem thủ lệnh giao lại cho Hầu Tiêu Trần.

Hầu Tiêu Trần cười một tiếng, ném cho Lý Hạo.

Ba người lên xe, lần này Lý Hạo đang lên làm tay lái phụ, giơ tay lên hắn nhìn thoáng qua một chút phía trên có chữ kí của Hầu Tiêu Trần cùng vị bộ trưởng kia.

Diêu Tứ!

Lý Hạo khẽ giật mình cái này... Là cái gì?

"Người lãnh đạo của chúng ta trực tiếp... Gọi như này?"

Hầu Tiêu Trần cười một tiếng: "Thế nào? Thời đó lấy những tên này quá bình thường."

Tốt nha.

Diêu Tứ có nghĩa là muốn tìm chết!

Danh tự này cảm thấy có điềm xấu nha.

Lý Hạo cầm thủ lệnh này, vô cùng mừng rỡ cười ha hả, cuối cùng cũng lên chức!

Phó đô đốc của Thiên Tinh.

Đương nhiên, Lý Hạo bây giờ đã thấy được rất nhiều thứ, thật ra cũng không cảm thấy mấy cái này có gì tốt, Tuần Kiểm Ti cũng tốt, Quân Pháp Ti cũng tốt, đều đã rất mục nát rồi.

Thế nhưng là... Cho không tiền thì tại sao lại không cần?

Hắn tưởng tượng cửu ti là kẻ thù, nhưng mà kẻ thù kia đưa tới tiền tài thì chính mình cũng phải nhận, chẳng phải là quá sung sướng sao?

Bọn hắn lái xe nhỏ hướng ra ngoài rời đi....