Hầu Tiêu Trần cuối cùng cũng nghĩ thông suốt rồi.
Người cũng tới rồi còn có thể đuổi đi sao?
Đến rồi thì náo loạn một chuyến đi.
Đương nhiên việc nên làm thì vẫn phải làm, là đô đốc của Thiên Tinh hay phó bộ trưởng của Tuần Dạ Nhân thì hắn vẫn còn có chút quyền lợi.
Chuẩn bị rời đi bỗng nhiên hắn cười một tiếng, rồi nhanh chóng viết trên giấy một vài thứ.
"Lý Hạo lúc trước ngươi đã lập công lớn nên Tuần Kiểm Ti phong cho ngươi là tuần tra cấp tuần phủ, công việc của ngươi sẽ là tuần sát, bảo vệ một phương... Bây giờ ngươi cũng có thể coi là người mang trong mình trọng trách."
"Ngươi vừa tới Trung Bộ đã xin những chức vị khác thì khá là phiền toái vì cần phải thông qua rất nhiều lần xét duyệt..."
Suy nghĩ một chút cuối cùng hắn cũng viết xong: "Hiện tại ta lấy thân phận đô đốc của Thiên Tinh đề cử ngươi làm phó đô đốc, chức phó thì không cần Tuần Kiểm Ti xét duyệt, nội bộ Tuần Dạ Nhân chúng ta tự lo liệu là được... Chỉ cần vị bộ trưởng kia đồng ý thì ngươi chính là phó đô đốc của Thiên Tinh!"
Y nhanh chóng viết xong trang giấy.
Lý Hạo trừng mắt nhìn, phó đô đốc của Thiên Tinh?
Cái gì?
Đương nhiên cái này không quan trọng, mà quan trọng là chính mình vậy mà lại lên chức, vậy mà ta lại không biết?
Tuần phủ a!
Chẳng phải là nói cùng một cái cấp bậc với Hầu Tiêu Trần sao.
Không đúng...
Lý Hạo giống như nghĩ đến một vài thứ, ánh mắt có chút quái dị: "Bộ trưởng... Ta ở trên đường nghe người ta nói ngươi... Hình như bị giáng chức thành tuần thành sứ cao cấp rồi?"
Hầu Tiêu Trần lười biếng nhìn thoáng qua Lý Hạo.
Ngươi đây là có ý gì đây?
Lý Hạo bị hắn chăm chú nhìn, lần nữa cười khan một tiếng: "Ta được thăng lên thành tuần phủ rồi?"
Hầu Tiêu Trần nhìn xem hắn cũng cười: "Đúng vậy nha, hiện tại cấp bậc của ngươi cao hơn ta, nhưng ý ngươi muốn nói là gì?"
Lý Hạo có chút ngượng ngùng.
Ta không muốn nói cái gì, ta chỉ là muốn nói... Ngươi lăn lộn hơn mấy chục năm vậy mà cấp bậc lại không cao hơn ta, đúng thật là quá thê thảm!
Hầu Tiêu Trần không thèm để ý hắn.
Một lát sau có người gõ cửa phòng làm việc.
Mấy người đều biết có người đến, chỉ có Lý Hạo là không biết. Còn Hầu Tiêu Trần đương nhiên biết người tới là ai, y cười cười nhìn về một hướng, đôi mắt sắt lạnh lỗ tai căng ra hết cỡ.
Lý Hạo chân trước vừa đến thì người của ngươi chân sau đã đến.
"Tới đây!"
Cửa bị đẩy ra, Tiểu Diệp tiến lại gần nhìn thoáng qua Lý Hạo, cái tên quái nhân kia dường như là kẻ mà nàng vừa mới nhìn thấy, nàng vốn không biết Lý Hạo là ai nên cũng không có chào hỏi. Nhưng đối với Hầu Tiêu Trần ngược lại là có hơi e ngại, nàng ta khom người nói: "Hầu bộ, bộ trưởng nói, thời điểm sắp tới ngươi không có tham gia tiệc hoan nghênh của nội bộ nên muốn hai ngày này mời Hầu bộ ăn bữa cơm..."
"Được!"
Hầu Tiêu Trần đồng ý quá dễ dàng, vì sao hỏi có đều không có hỏi một tiếng, mặt khác điều đó thậm chí còn khiến Tiểu Diệp khó chịu.
Mà Hầu Tiêu Trần chỉ cười cười, một trang giấy tung bay đi qua: "Cầm lấy đưa cho bộ trưởng xem qua một chút, rồi nói bộ trưởng ký tên vào."
Tiểu Diệp hơi nghi hoặc một chút.
"Lấy về cho bộ trưởng xem sẽ rõ."
"Vâng!"
Tiểu Diệp cũng không dám hỏi nhiều vì nàng biết vị này chính là sát nhân, là một kẻ ngoan độc tàn ác.
Nói xét nhà phủ quốc công liền xét nhà, nàng cũng không dám trêu chọc, huống chi lão bộ trưởng hiện tại chỉ muốn tu thân dưỡng tính, hiện tại ở trong Tuần Dạ Nhân cũng không có quyền lực gì.
Về phần ký tên thì ký cái gì nàng cũng không rõ.
Nàng muốn nhìn một chút trang giấy nhỏ này nhưng lại là cảm thấy con mắt có chút nhói nhói, trong lòng càng là sợ hãi cùng ngạc nhiên chỉ viết văn tự vậy mà còn có thể gây lực sát thương sao?
Thật đáng sợ!
Tiểu Diệp không tiếp tục ở lại, thời điểm rời đi lại liếc mắt nhìn Lý Hạo, còn có một con chó con, trong lòng có hơi nghi hoặc, đêm hôm khuya khoắt như này còn có ai đến tìm Hầu bộ trưởng?
Tiểu Diệp rời đi trong lòng vẫn còn mang theo nghi hoặc.
Bọn người Lý Hạo rời đi nhưng vẫn cảm thấy có chút kỳ quái nói: "Người này... Chẳng phải là bí thư bộ trưởng của chúng ta sao?"
"Đúng."
"Thật hâm mộ!"
"..."
Hầu Tiêu Trần có hơi sửng sốt, hâm mộ cái gì?
Lý Hạo cảm khái nói: “Thì ra làm bộ trưởng còn có thể tìm nữ thư ký, đều là do tổ chức phát tiền lương nha, ta hiện tại là tuần phủ nếu ta tìm một người chắc cũng là do tổ chức phát tiền lương đúng không?"
"..."
Lý Hạo, vì sao ngươi luôn không giống... Người bình thường như vậy!
Hầu Tiêu Trần đơn giản cũng không phản bác được.
Lúc này thứ trong đầu ngươi nghĩ đến là gì?
Ngọc tổng quản căn bản không nhìn bọn hắn, chỉ cúi đầu không biết đang bận rộn cái gì, trong lòng cũng là chửi lộn cả lên, cái thằng Lý Hạo này hiện tại hắn cũng là giàu đến nứt vách đổ tường nha, chiếm bảo khố của Từ gia, vì cái gì luôn muốn hưởng luôn lợi ích của người ta?
Nói giỡn thì nói giỡn, Lý Hạo hơi suy nghĩ nói: "Bộ trưởng bây giờ cũng già rồi đúng không?"
"Ngươi gặp qua rồi?"
"Vừa mới lúc tiến vào thấy được."
Lý Hạo cười cười lại nói: "Rất lợi hại!"