TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1139: Lễ tế điển (4)

Kẻ có khí chất hung mãnh kia cũng không đi một mình mà sau lưng còn đi theo không ít người, có chút hỗn loạn không có trình tự nhưng lại lấy vị cường giả râu quai nón này dẫn đầu.

Cái tên râu quai nón kia ăn mặc gọn gàng, dù là loại trường hợp này cũng không quá để ý trên người còn giống như có một ít máu tươi, cách thật xa đã nói: “Lão già Định Quốc Công đâu rồi? Cái thằng nhóc Lý Hạo đó gan to bằng trời, lúc về tìm cơ hội thì chém đầu hắn tế điện Đại công tử!"

Thanh âm của tên râu quai nón rất lớn gây nên không ít người chú ý.

Từ Tinh miễn cưỡng cười một tiếng tiến lên một bước: "Hồ đảo chủ đến rồi, mau mời vào!"

Gã râu quai nón được xưng là Hồ đảo chủ giọng nói vẫn như cũ hùng vĩ: "Đại công tử chết rồi, cái Nhị công tử kia sau này sẽ là tiểu quốc công? Chúc mừng!"

Từ Tinh lập tức nhíu mày.

Dù là thầm nghĩ cũng không thể ở lúc này lại trùng hợp nói như vậy, tên này. . . Cố ý a?

Đương nhiên y cũng không muốn đắc tội người này.

Mặt ngoài người này là đảo chủ của một hòn đảo ở Đông Hải, trên thực tế tất cả cường giả của mấy hành tỉnh lớn ở phương đông, người nào mà không biết vị này là kẻ mạnh nhất trong đoàn quân trộm cướp ở Đông Hải, cùng một cái đức hạnh với đoàn hải tặc Tinh Quang của Bắc Hải.

Bất quá, người sau lưng đoàn hải tặc Tinh Quang Bắc Hải rất thần bí, nhưng về phần Đông Hải thì người sáng suốt đều biết, phía sau chắc hẳn là Định Quốc Công.

Tuy nhiên, trước kia mặc dù biết nhưng hai bên cũng không có qua lại quá nhiều.

Việc hôm nay người này tự mình tới lại càng tốt.

Có người ngưng trọng, có người khinh thường, lại có người căm hận!

Mấy hành tỉnh lớn của vùng duyên hải thường xuyên gặp cái râu quai hàm này dẫn người quấy rối, hiển nhiên cũng có chỉ định của Định Quốc Công muốn làm bọn họ suy yếu thực lực, bây giờ nhìn thấy râu quai nón, có người hận không thể tiến lên đánh chết gã!

Cũng có cường giả bí mật truyền âm, liên tục cười lạnh: "Định Quốc Công thực sự là. . . Quá hồ đồ rồi! Loại người không ra gì, vì chấn nhiếp bốn phương liền gọi tới đoàn hải tặc Râu Đỏ."

"Dù vậy thì ngươi có thể làm gì nào? Râu Đỏ thực lực mạnh mẽ, ở bề ngoài là đảo chủ của Đông Hải nhưng mọi người đều biết hắn là hải tặc, có thể đến bây giờ quan phương cũng không biết định nghĩa thân phận của hắn, người ta mặt ngoài vẫn còn là dân lành đi."

"Cái này Râu Đỏ lá gan cũng lớn, lại dám lên bờ. . ."

"Ngươi đi giết hắn hả?"

Kẻ vừa nói liền ngậm miệng.

Thực lực Râu Đỏ mạnh mẽ, nghe nói khả năng đã bước vào Thuế Biến kỳ, huống chi cũng không phải là một mình gã đến đây, bên người còn đi theo một vài cường giả thì ai dám tùy tiện tập kích gã đây?

Không biết có thể thành công hay không, nhưng một khi tiết lộ tin tức thì dễ dàng bị phủ Quốc Công vây quét.

"Quay lại tìm toà soạn vạch trần hắn. . ."

"Vậy thì cũng phải có toà soạn dám đăng, để cái tin tức này đều đến tay mọi người. . . Lại nói dân chúng nếu biết thì có thể làm gì? Có thể thay đổi cái gì?"

Bốn phía yên lặng không còn tiếng nói chuyện nữa.

Mà phía trước, Râu Đỏ cười trông vô cùng thẳng thắn, ông ta hướng đến một vị tu sĩ dưới quyền truyền âm vài câu, lúc này Râu Đỏ mới ngừng cười lộ ra vẻ bi thương: "Đại công tử qua đời thật sự khiến cho người ta phẫn nộ, trời đất tiếc thương, Nhị công tử nén bi thương, thuận tiện về sau nếu có thời gian có thể tới chỗ ta giải sầu một chút, trên biển mặc dù không giống như đất liền, nhưng nếu cần cái gì đều có. . . Còn có thể giải tỏa một chút. . ."

Nói xong, gã lại lộ ra một nụ cười sâu xa nhưng rất nhanh lại vụt tắt.

Từ Tinh coi như không nhìn thấy gì, mặt lộ vẻ đau buồn, hàn huyên vài câu rồi để cho người ta dẫn đối phương tiến vào phủ Quốc Công.

Sau đó, từng vị quan lớn của mấy địa phương khác cũng lần lượt tiến vào.

Cũng có vài cường giả thần bí không được hô tên, nhưng cũng đạt được sự coi trọng của Từ Tinh, cho nên đều để cho người ta đưa vào phủ Quốc Công.

Đợi đến mấy vị cuối cùng trên người mặc áo bào đen, ngực lại là có hình mặt trời, từ từ đi tới. Nhìn thấy tên này, sắc mặt Từ Tinh hơi thay đổi, Thần Nhật Hội!

Bên phía Từ gia không mời.

Nhưng đối phương vậy mà chính mình đi tới.

Lần này ngược lại là tốt toàn bộ lãnh địa phương đông, ngoại trừ số ít mấy nhà bên ngoài, hầu như mấy kẻ đối nghịch với tam đại thế lực đều đến, vì bọn họ muốn thăm dò thực lực của phủ Quốc Công.

Rất nhanh, Từ Tinh chào hỏi một chút, lại là để cho người ta nhìn kỹ mấy người kia, rồi mới dẫn bọn họ đi vào.

. . .

Mà lúc này, Lý Hạo cũng không cách nào không quan sát.

Đếm lấy từng cái.

Trong lòng có hơi hoảng sợ!

Thật nhiều cường giả!

21 hành tỉnh bao gồm cả Định Biên hành tỉnh, ngoại trừ cường giả của Từ gia tới thì hầu như không có cường giả Húc Quang nào khác, lại thêm việc cường giả của một vài hành tỉnh khác, thậm chí còn không có Húc Quang!

Chỉ có số lượng như vậy thôi liền khiến. . . Lý Hạo vô cùng đau đầu.