TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1111: Rời đi Ngân Nguyệt (5)

Hoàng Vũ bình tĩnh nói: “Có lẽ vì tìm kiếm một đường ra thật tốt, tên đó hẳn là có tính toán, nhưng ông ta sẽ không cam tâm trở thành siêu năng."

Quang Minh Kiếm chỉ im lặng lắng nghe không hề lên tiếng.

Qua một lúc, Triệu thự trưởng lên tiếng: “Kiếm của Lý Hạo thật sự có thể áp chế sự bạo động của ngũ tạng sao?"

Quang Minh Kiếm lắc đầu: "Không biết."

Mọi người im lặng.

Mọi người đều biết, cô từ trải qua những gì...thật sự khiến cho người ta đau lòng, phí phạm tiền.

Ba thanh Nguyên Thần binh, cộng thêm 30 ngàn viên thần năng thạch đâu.

"Vậy sau này, ngươi có tính toán gì không?"

"Đi qua chỗ Lý Hạo đợi vài ngày...nếu có thời gian đi xem Kiếm Môn một chút."

Được rồi.

Mọi người thật sự bất đắc dĩ rồi, Quang Minh Kiếm tỏ ra không quá muốn tiếp xúc với bọn họ, Triệu thự trưởng lo lắng nói: “Cũng được, mang ngọc truyền tin lên, có việc cần chúng ta sẽ tìm ngươi, không có việc ngươi cứ tuỳ tiện."

Quang Minh Kiếm nhận lấy một viên ngọc bội, không nói gì bỏ vào trong nhẫn trữ vật, trực tiếp đứng dậy: “Vậy ta về trước!"

Nói xong liền xoay người rời đi.

Cô ta vừa rời đi, Khổng Khiết liền cười khổ: “Đám người kia vẫn giữ tác phong năm đó! Tiếp xúc với chúng ta cảm thấy không được tự do, hận không thể lập tức tránh xa chúng ta. Ban đầu nghĩ lần tiêu tiền này, cộng với việc cô ta đã bỏ Ngân Nguyệt đi hơn 20 năm sẽ được, nhưng kết quả vẫn vậy..."

"Tập quen dần là tốt."

Triệu thự trưởng cũng không có kinh ngạc hỏi: “Đưa ngọc truyền tin cho Lý Hạo chưa?"

"Rồi."

"Vậy là tốt rồi, mấy ngày nay đừng cho hắn ra ngoài, bên ngoài rất loạn, một vài tên còn e dè chúng ta một chút...nhưng nếu Lý Hạo xuất hiện, sẽ dẫn đến lòng tham của bọn chúng...haiz"

Thở dài, có chút phiền phức.

Kiểu này, Ngân Nguyệt sẽ bị người nhìn chằm chằm rất kĩ.

Lý Hạo không cách nào đi ra ngoài rèn luyện, có điều sức mạnh của Lý Hạo tăng lên rất nhanh, tốt nhất nên mài dũa một đoạn thời gian, ý nghĩ của đám người Triệu thự trưởng rất đơn giản.

Hiện tại Lý Hạo bước vào cấp độ này rất nhanh, tiếp theo, mài dũa mấy tháng thậm chí một hai năm cũng không thành vấn đề.

Cho nên không cần lo lắng việc này.

Lúc này Lý Hạo đã muốn rời khỏi căn cứ Võ Vệ quân.

Có cặp mắt này, hắn có thể tránh được tất cả siêu năng, cũng tránh được đám người kia giám sát, không bao lâu hắn mặc vào Ngân khải lặn xuống biển.

Hắc Báo cũng đi theo sau.

Tên này mũi rất thính, không gì có thể tránh được, có nó ở đây, một số khuyết điểm của đôi mắt này cũng được bổ sung.

Tất cả mọi người đều nghĩ rằng hắn sẽ không đi nên hắn cố tình lựa chọn lúc này để rời đi.

Chính là muốn khiến cho bọn họ trở tay không kịp.

Ngọc truyền tin mà Khổng Khiết đưa hắn trực tiếp để lại căn cứ Võ Vệ quân, không có tình báo cũng không có gì, cướp lấy liền được rồi.

"Bên Bạch Sa đạo...có thể giết liền giết, không thể liền bỏ đi. Chờ ta đoạt được giày Truy Phong lại tính sau..."

Trong lòng Lý Hạo cân nhắc một chút, lúc này hắn tăng tốc lên, phải nhanh chóng chạy tới hành tỉnh chỗ phủ Định Quốc Công mới được.

Từ Trấn chết cũng đã được ba ngày rưỡi rồi.

Lý Hạo còn muốn cho tên đó thắp nén nhang đâu!

Định Quốc Công rất mạnh.

Nhưng Lý Hạo không phải muốn ám sát ông ta, đoạt bảo là được. Có điều cho dù cướp được, làm thế nào để thoát khỏi sự vây giết của phủ Định Quốc Công, cũng là một cái nan đề. Nghe nói còn lại ba đại tướng quân, hẳn đều là Thuế Biến kỳ.

Sờ lên đầu con chó, Lý Hạo lặn xuống biển nhanh chóng bơi đi, truyền âm cho Hắc Báo: “Lát nữa phối hợp với ta thật tốt, việc hôm nay làm tốt, ta có thể cho ngươi ăn no thần năng thạch, trên tay còn rất nhiều."

"Gâu ặc gâu ặc" Hắc Báo kêu to hai tiếng nước biển liền chui vào trong miệng nó, lại bị phun ra, Hắc Báo chìm xuống đáy biển có chút không thoải mái, bơi lội còn được, lặn xuống thật khó chịu.

"Đừng kêu, rời khỏi Ngân Nguyệt chúng ta liền lên bờ, cũng thuận tiện nhìn xem nơi này...ngoài Ngân Nguyệt ra, ta chưa đi bất kỳ nơi nào khác, ngay cả Bắc Hải cũng chỉ là đứng ở ven biển nhìn..."

Không đi trên bờ, không có thần chu, tốc độ chậm đi rất nhiều, tới đất liền cưỡi Hắc Báo tốc độ hẳn sẽ nhanh hơn.

Lúc này Hắc Báo cũng không biết suy nghĩ của Lý Hạo, vui đùa phẩy đuôi, đất liền.

Cùng lúc tại vùng đất lớn phía Đông, Định Biên hành tỉnh.

Đây là hành tỉnh chỗ phủ Định Quốc Công, mà tên tỉnh là do hoàng thất đặt, Định Quốc Công đóng giữ chỗ này, vì vương triều Định Biên phía Đông.

Phủ Định Quốc Công rất rộng.

Mấy hôm nay tình cảnh có chút bi thảm.

Năm vị tướng quân chết, chết thêm một đứa con cả, một tên cháu đích tôn, một tên khanh khách Húc Quang đỉnh phong, một tên cung phụng Húc Quang hậu kỳ...

Năm nay đối với phủ Định Quốc Công mà nói là rất xui xẻo.

Chết khoảng 9 tên Húc Quang.

Sức mạnh như vậy có thể áp chế một hai cái hành tỉnh.

Nhưng nay liên tiếp chết đi, thậm chí còn làm mất một chiếc giày Truy Phong.

Định Quốc Công lúc này rất bình tĩnh, có buồn bã bao nhiêu, nhưng sâu trong mắt hiện lên rất nhiều sát ý.

Có điều mặt ngoài lâị thể hiện rất bình tĩnh, nhìn xuống những tên phía dưới, nói: “Ba ngày sau tổ chức đại tế của phủ Quốc Công, để cho Tinh nhi làm chủ! Ta là bậc cha chú, thế hệ ông cha...quy củ không thể đưa tiễn bọn họ được..."

Ở dưới đứa con thứ hai của ông ta cũng hiện lên vẻ mặt đau khổ, vội vàng đứng dậy: “Cha yên tâm, con sẽ an bài hậu sự cho đại ca cùng tiểu Phong."

Từ Khánh nhìn đứa con không nói gì.

Hẳn biết trong lòng nó đang rất vui vẻ.

Từ Trấn đã chết, phủ Quốc Công này chắc chắn thuộc về nó.