TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1037: Thụ yêu (2)

Cái miệng lỗ rộng khoảng chừng một mét, những người khác không để tâm vấn đề này, chỉ có Hách Liên Xuyên nhìn một chút dùng tay đo đạc rồi lại nhìn cơ thể chính mình mà gật đầu, nhảy vào sẽ không kẹt lại đâu nhỉ?

Cử động này của tên mập chọc cho đám người Hồng Thanh cảm thấy buồn cười.

Vương Mình cũng nhân cơ hội này nói: “Hách bộ trưởng thân thể mập mạp, nếu kẹt lại vậy rất bất tiện. Không bằng ở trên này chờ, vừa hay cũng cần người canh gác. Không thể đi vào hết được, nếu không một khi gặp nguy hiểm thì sẽ không có ai cứu viện cả.”

Lý Hạo nghe thấy lời nói này có chút đạo lý.

Hách Liên Xuyên không đợi Lý Hạo lên tiếng liền nói: “Ta là hệ hỏa, đi xuống có thể giúp mọi người soi đường. Hơn nữa ta còn là Tam Dương hậu kỳ, gặp phải thụ yêu thành tinh, hệ hỏa có thể khắc chế thụ yêu.”

Dứt lời lại nói tiếp: “Hệ kim đi xuống dưới đó tác dụng không nhiều.”

“…”

Lý Hạo cười lên, không nói nhảm nữa: “Trước tiên các ngươi cứ chờ trên này đi, ta xuống dám quan sát tình hình. Đội trưởng Lưu, ngươi đi cùng ta, siêu năng đi xuống, hẳn có thể làm cho di tích có phản ứng.”

Dĩ nhiên không thể trực tiếp mang cả đội đi xuống được, quá nguy hiểm.

Lý Hạo không cho bọn họ thời gian cãi lại, vẫy tay với Lưu Long, hai người cùng nhau nhảy xuống.

Phía trên, Hách Liên Xuyên truyền âm cho Vương Minh: “Nhóc con, ngươi muốn chống lại ta sao?”

“Bộ trưởng Hách, ngươi đối đầu với ta. Ta vốn làm việc đã khó khăn, ngươi còn nhúng tay vào. Ngươi lo làm tốt chức bộ trưởng của ngươi đi, tranh dành công việc của ta làm gì?”

Hách Liên Xuyên bực mình, ai tranh giành công việc với ngươi?

Ta chỉ là muốn làm thân với Lý Hạo thôi .

Khoá siêu năng thứ 5 đã hiện ra, hiện giờ y cũng đã là Tam Dương hậu kỳ rồi. Từ hậu kỳ dến đỉnh phong không tính là khó, nhưng đến Húc Quang lại là một cửa ải khó khăn. Y vẫn còn đang trông chờ vào sự giúp đỡ của Lý Hạo.

Bỏ qua vụ cãi nhau của hai người bọn họ.

Lý Hạo nhảy thẳng xuống cái hắc động kia, cảm giác được xung quanh tối tăm, giống như một cái đường hầm bình thường vậy, đi thẳng đới trung tâm của lòng đất.

Cứ như vậy mà không ngừng rơi xuống.

Rơi tự do khoảng một phút, Lý Hạo mới cảm nhận được mình đã tiếp đất rồi.

Cảm giác giống như đạp trúng cây bông vậy, vô cùng nhẹ nhàng.

Rơi chạm đất cần lâu như vậy, Lý Hạo cảm thấy mình đã rơi hơn 1000m rồi.

Dưới mặt đất 1000m, đây chẳng phải là tầng nham thạch sao?

Suy nghĩ trong hiên ra rồi biến mất, lát sau, Lý hạo cảm giác được có chút động tĩnh, Lưu Long cũng xuống tới rồi.

Xung quanh là một màu đen, chỉ là hắn cũng đã dần thích ứng với nó rồi.

Lại qua được một lúc, Lý Hạo nhìn thấy được chút gì đó, hình như là một tòa thành. Chỗ này không hẳn là bị bùn đất che lại, trên không trung hình như tồn tại thứ gì đó, chặn lại phía trên.

Không gian này không quá lớn.

Di tích cũng có phân chia cấp bậc.

Loại này coi như tạm được. Có một ít di tích không có bảo hộ, sớm đã bị đất bùn chôn vùi, có thể bảo tồn nguyên vẹn di tích đã coi như rất tốt.

Lưu Long đứng bên cạnh thích nghi được môi trường xung quanh, lờ mờ nhìn về phía trước, truyền âm nói: “Phía trước là một toà thành?”

Hình như Kim Thương vẫn chưa đi vào đó.

Ở bên ngoài này gặp phải một chút phiền phức, chỉ có thể rút lui.

Lúc này, Lý Hạo quan sát xung quanh. Hắn càng ngày càng nhìn thấy rõ hơn, xung quanh đều là sương mù, giống như có trận pháp hoặc Nguyên Thần Binh đang phòng thủ xung quanh, bảo vệ lấy vùng không gian nhỏ này.

Trừ toà thành trước mắt ra, còn lại thì không thấy gì.

Không có cây cỏ, hoa lá, cả mặt trời cũng không.

Nơi này chính là một mảnh hoang vu, tăng thêm việc toà thành hiện ra trong bóng tối.

Kim Thương cũng không thể đi vào toà thành.

“Cẩn thận một chút”

Trên người Lý Hạo hiện ra Ngân giáp bao bộc toàn thân, Tinh Không kiếm cũng lấy ra, nhắc nhở một câu, tăng cảnh giác lên. Kim Thương không phải là yếu, nói thế nào sức chiến đấu của ông ta cũng là Húc Quang kỳ, nhưng cũng không vào được.

Nơi bọn họ xuống nhìn ngược lên trên hình như có một cái lỗ, hẳn có thể ra ngoài, nếu không Kim Thương không thể thoát ra được.

Nơi khác không biết có thể trực tiếp đi ra ngoài hay không?

Hai người cẩn thận đi về phía trước.

Đất dưới chân dẫm lên rất mềm không giống đất, có như đi trên bông vậy.

Kim Thương chưa có đi vào nên không có để lại bao nhiêu tin tức, di tích này là do Vũ Vệ quân vô ý phát hiện, không phải do Hầu Tiêu Trần chỉ chỗ.

Đi được khoảng 100m, toà thành cách hai người càng ngày càng gần.

Lúc này, lỗ tai Lý Hạo bỗng dưng nhúc nhích, chém một kiếm về bên trái.

~Keng một tiếng, giống như tiếng vũ khí va chạm nhau.

Ngay sau đó, độ sắc bén của Tinh Không kiếm đã được biểu hiện ra, ~răng rắc, giống như có thứ gì đó bị chém đứt, Lý Hạo chưa kịp nhìn lại, sắc mặt liền thay đổi, vội vã vung kiếm.