Lời này vừa nói ra, trong lòng mọi người bỗng dâng lên một cảm giác nguy hiểm!
Chần chờ không thể vào Phá Bách viên mãn, tiếp tục như thế, đoàn đội này còn có vị trí của bọn họ sao?
Đoàn đội này rất ít người, chỉ có hơn 50 người.
Cho nên bây giờ, Lý Hạo rất hào phóng, năng lượng thuộc tính gì cũng có thể chia cho bọn họ, ngộ đạo cổ binh gì, Thần Năng thạch, hắc khải cũng vậy…
Nên những người này tiến bộ nhanh chóng.
Nhưng nếu một khi bị đào thải thì…
Không dám tưởng tượng.
Trong nháy mắt, một cỗ áp lực ép đám người từ trong sự phóng túng của hôm qua trở về hiện thực.
Giờ phút này, có người hơi chần chờ, cũng mở miệng nói: “Đoàn Trưởng, chúng ta đều là cảm ngộ Thế từ trong ngộ đạo cổ binh, đối với tương lai, phải chăng có chút ảnh hưởng? Tiềm lực, có phải hay không sẽ không bằng những người khác?”
Lý Hạo suy nghĩ một phen, nói: “Không nhất định! Cảm ngộ Thế là nước cờ đầu, không có nghĩa là về sau sẽ không có thể mạnh hơn được, cũng không có nghĩa là về sau nhất định sẽ như thế nào như thế mãi, ta cảm ngộ Thế, kỳ thực cũng coi là… có thể xem như một loại ngộ đạo cổ binh.”
“Nhưng, ngươi từ trong binh khí cảm ngộ được Thế, chưa chắc Thế đó đã xứng với ngươi nhất.”
Giờ phút này, Trần Kiên cũng mở miệng, chất phác nói: “Đoàn Trưởng, loại võ sư hệ phòng ngự như ta, ta cảm ngộ Thế có tính công kích, phải chăng coi như là bỏ đi?”
Lý Hạo cười: “Ai nói vậy? Thế, tồn tại trong chính tưởng tượng của bản thân, là từ tâm tính mà hiện ra. Ví như, nói thổ hệ, một ngọn núi, ngươi nói, núi là có tính công kích hay có tính phòng ngự?”
Trần Kiên suy nghĩ một hồi, lắc đầu: “Khó mà nói được.”
“Đúng vậy, khó mà nói được.”
Lý Hạo lại nói: “Cứ xem như kiếm thế cường đại, ai nói kiếm thế nhất định phải là thuộc tính công kích? Loại hình phòng thủ không có hay sao? Những thứ này, đều tồn tại tính hai mặt, không cần ngay từ đầu đã định nghĩ sẵn cho mình như vậy! Ví như, ngay từ đầu ta cảm ngộ địa thế, ý nghĩ của ta là trọng thổ chủ về phòng hộ, nhưng về sau, ta biến Địa Kiếm Thế thành kiếm Thế có tính công kích…chỉ xem mình vận dụng thế nào mà thôi.”
Đám người gật đầu, có chút hiểu rõ.
Mặc dù còn chưa phải là hiểu rõ lắm, có thể trên đại thể cũng đã hiểu ý của Lý Hạo, bất kể như thế nào, trước tiên có thể cảm ngộ Thế, phá vỡ hàng rào này, bước vào ngưỡng cửa Đấu Thiên, còn về những thứ khác… đơn giản mà nói, về sau lại tính, ngươi bây giờ còn không bước qua được, có hay không sau này cũng là ẩn số.
Đã như vậy, cũng không cần cân nhắc quá nhiều vấn đề phương diện tiềm lực nữa.
Lý Hạo tiếp tục nói: “Thực lực mọi người tiến bộ cũng được, bây giờ 10 vị Phá Bách hậu kỳ liên thủ, vận dụng Thập Hoàn Phong Sơn Trận, phối hợp với áo giáp cường hãn kia, sau khi liên thủ, thậm chí có thể chiến một trận với Tam Dương sơ kỳ… khiến ta có cảm giác thậm chí không kém hơn so với một vị Đấu Thiên… thế nhưng vẫn chưa đủ!”
“Chỉ là có thể đấu với Tam Dương, cũng vẫn chưa cách gì giết được bọn chúng, bởi vì các ngươi chưa có Thế, không đủ mạnh, uy hiếp không được Tam Dương!”
Mọi người cũng đều gật đầu, điểm này bọn họ cũng đều biết rõ.
Cho dù bây giờ có liên thủ, dung hợp trở nên mạnh hơn đi nữa, nhưng họ thiếu cái thủ đoạn tất sát kia, đối phó với Tam Dương sơ kỳ, cho dù có gắng hết sức cũng chỉ có thể giữ chân đối phương mà thôi, muốn giết Tam Dương, giai đoạn bây giờ những người này vẫn chưa làm được.
Kỳ thực cũng đã rất nhanh rồi!
Nhưng bọn họ đều biết, sự giúp đỡ của trận pháp vào áo giáp này, nếu như không có trận pháp, không có áo giáp, bọn họ 10 tên Phá Bách hậu kỳ liên thủ, có thể đánh ngang với Nhật Diệu trung kỳ cũng đã tốt lắm rồi.
Đây mới là chiến lực thật tế của họ.
Đương nhiên, áo giáp và trận pháp cũng là một phần của thực lực, ai biểu bọn chúng không có cơ chứ.
“Mọi người có thể hiểu ý ta là tốt rồi, tất cả thuận theo tự nhiên, mọi người cũng đừng quá lo lắng, đừng lo lắng cảm ngộ Thế của cổ binh sẽ khiến cho tiềm lực của các ngươi bị hạn chế…”
Lý Hạo nói đến đây, dừng lại trong nháy mắt, cuối cùng vẫn mở miệng: “Cái gọi là tiềm lực bị ảnh hưởng, không ngoài việc không cách nào vượt qua được Thế do cổ nhân để lại, nhưng nói thật… cơ hội … rất mong manh!”
Đây là một lời nói thật rất to lớn!
Kỳ thực Lý Hạo hiểu rất rõ, Thế của những ngộ đạo cổ binh lưu lại kia, sẽ dẫn đến tai hại như thế nào.
Đó là có khả năng giống như Kim Thương, ngươi sẽ bị Thế của cổ nhân bao phủ, không cách nào phá vỡ, không cách nào siêu việt.
Có thể là nói câu khó nghe… cổ văn minh cường đại như vậy, nhiều cường giả như vậy, Thế có thể tồn tại đến hôm nay, nghĩ cũng biết mạnh cỡ nào, đừng nói bọn họ, cho dù là Lý Hạo cũng không dám hi vọng xa vời, bản thân có thể đi đến một bước kia, đạt đến mức độ như tiên tổ được.
Hắn cũng cảm nhận được Thế của tiên tổ, vậy thì sao nào?
Chờ hắn thực sự đi tới bước đó rồi mới nói tiếp!