TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1022: Ngân Nguyệt tứ thủ (7)

Hoàng Vũ mở miệng nói: “Ý ngươi là gì?”

“Dù có nói thế nào thì Bạch Sa đạo cũng sẽ tìm Lý Hạo báo thù, bằng không thì sẽ không có biện pháp đặt chân đến Bắc Hải, sớm muộn cũng sẽ bị bảy nhà khác chiếm đoạt… Cho nên ta muốn nhìn thấy Lý Hạo phản ứng ra sao. Hắn gây ra phiền phức, nhưng mà hắn nói hắn sẽ giải quyết cái phiền toái này… Ta đang nghĩ, nếu là chúng ta không xuất thủ, mặc kệ Lý Hạo giải quyết phiền toái là cái tên Bạch Sa này, phải chăng có thể đưa hắn gia nhập?”

Hai người nhìn nhau, một hồi lâu sau, Triệu thự trưởng cười: “Có thể là có thể… Có cái điều kiện đầu tiên là Hồng Nhất Đường không được nhúng tay vào. Lý Hạo cùng Hồng Nhất Đường quan hệ không tệ, con gái của Hồng Nhất Đường cũng nằm trong đội ngũ của hắn, nếu mà Hồng Nhất Đường ra tay… Vậy thì cũng không có quá nhiều ý nghĩa.”

Hoàng Vũ cũng nghiêm túc nói: “Chúng ta cần chính là một người có thể giải quyết phiền phức, có thể nhanh chóng đánh tan đám người phiền phức, chứ không phải một kẻ đi gây phiền phức, kết quả lại là không cách nào thu nhận người. Cứ như vậy, chỉ mang đến phiền những phiền phức cực lớn cho Ngân Nguyệt, địa vị càng cao, phiền phức càng lớn!”

Y cũng đồng ý, nhưng mà điều kiện đầu tiên, Lý Hạo phải tự tay giải quyết phiền phức, chính là Bạch Sa đạo, đây cũng coi như là một lần khảo hạch.

Một lát sau, Khổng Khiết bỗng nhiên cười nói: “Các ngươi nói… Chúng ta để hắn gia nhập, nói không chừng hắn còn không muốn chứ?”

Hoàng Vũ đạm mạc nói: “Vậy cũng không quan trọng, nguyên tắc tự nguyện, dưa hái xanh thì sẽ không ngọt, nếu không tình nguyện, ngược lại không thể để cho hắn gia nhập!”

Triệu thự trưởng cũng khẽ gật đầu.

Khổng Khiết không còn nói đến chuyện Lý Hạo, tiếp tục nói: “Mặt khác, bên phía lão Hầu… Chỉ sợ sẽ gặp phiền phức không nhỏ. Bản thân lão Hầu, mặc dù là mang theo đám người Kim Thương, chưa chắc là Trung Bộ. Bên phía Tuần Dạ Nhân, nói chung Hoàng Long cũng không muốn nhìn thấy lão Hầu đặt chân đến, đứng vững gót chân ở đó… Lão Hầu bản thân hắn không nói, chúng ta có muốn hay không làm chút gì đó?”

Y nhìn thoáng qua hai người, giống như đang chờ đợi bọn hắn ra quyết định.

Hoàng Vũ nhíu mày, rơi vào trầm tư.

Triệu thự trưởng giống như đang viết gì, chờ cho bầu không khí yên tĩnh trở lại, ngẩng đầu, gặp hai người giống như đều đang nhìn mình, cười: “Nhìn ta làm cái gì?”

“Lão Triệu, ngươi không có biện pháp gì à?”

“Ta?”

Triệu thự trưởng bất đắc dĩ: “Ta có thể có biện pháp gì, với lại Tiểu Hầu cũng không yếu, mọi người không nên quá lo lắng…”

Khổng Khiết cười ha hả nói: “Ngươi người này, mắt nhìn… A! Không phải liền có chút tranh đầu sao? Không phải là cũng ngươi nghĩ không giống nhau sao? Thu gom tất cả, bốn phương cũng bàn, hắn không vui, không nghe lời ngươi, ngươi mặc kệ hắn là được., đâu cần trước sau phải bắt ngươi cùng hắn cùng ý nghĩ làm gì…”

Triệu thự trưởng bật cười: “Lời nói này, ta lúc nào bắt buộc hắn cùng ý kiến với ta?”

“Được được được!”

Khổng Khiết cũng không nói thêm cái gì, nói thẳng: “Ngươi có biện pháp hay không, không có liền thôi, đừng lộn xộn, người ta không biết còn tưởng là ngươi đang bận làm việc đại sự. Trên thực tế Ngân Nguyệt gần đây cũng không có phát sinh chuyện lớn gì…”

“Ngươi biết cái gì!”

Triệu thự trưởng quát lớn một tiếng: “Ngươi liền chỉ biết há mồm, sau đó cái gì đều mặc kệ!”

Khổng Khiết lười trả lời.

Triệu thự trưởng suy nghĩ một phen nói: “Hắn đi Trung Bộ đã là ngoài tầm với của chúng ta… Không có biện pháp gì quá tốt… Như vậy đi, ta lấy thân phận cao nhất bộ phận hành chính của Ngân Nguyệt là thự trưởng, gửi cho hắn một phong thư, để cho người đưa cho Thiên Kiếm. Cùng là người Ngân Nguyệt, nếu là gặp được một chút phiền toái… Nhìn xem Thiên Kiếm có nguyện ý hỗ trợ hay không.”

“Tên kia.”

Khổng Khiết nghe hắn nói như vậy, ngược lại là nghĩ tới điều gì đó, gật gật đầu: “Cái này có thể! Nghe nói Bá Đao cũng còn sống, ngươi biết Bá Đao ở đâu sao?”

“Không biết.”

Triệu thự trưởng khẽ lắc đầu, Hoàng Vũ ngược lại là suy nghĩ một chút nói: “Bá Đao… Bá Đao người này, gặp qua hắn dường như đều đã chết, thật khó tìm. Chỉ là Bá Đao hiện tại có thể sẽ đi tìm Viên Thạc.”

“Ừm?”

“Ngươi quên đao của Trương gia đang nằm trong tay Viên Thạc!”

Hoàng Vũ lộ ra một chút ý nghĩ sâu xa: “Lấy tính cách của Bá Đao, bá đạo không gì sánh được. Biết đao của bát đại gia, rơi vào trong tay Viên Thạc, có khi sẽ rất thú vị, đi tìm Viên Thạc luận bàn một phen.”

“Tên Viên Thạc kia hiện tại, chỉ sợ còn chưa đánh lại Bá Đao.”

“Khó mà nói.”

Hoàng Vũ lắc đầu: “Cảnh giới Uẩn Thần của Viên Thạc, nếu mà có thể đại thành… Vẫn là có hi vọng, ngũ thế dung hợp, uẩn dưỡng ngũ thế. Nếu như Bá Đao giống như chúng ta, không phóng thích ra bên ngoài, chưa hẳn có thể thắng!”

“Đươc rồi, vậy cũng khó tìm.”

Khổng Khiết cũng không còn nói cái gì: "Vậy trước tiên báo tin cho Thiên Kiếm đi, ngoại trừ Thiên Kiếm, ta ngẫm lại. . . Ai còn ở tại Trung bộ?"

Hắn suy nghĩ một chút, nửa ngày sau lại nói: "Bắc Quyền có cùng đến Trung bộ hay không? Hay là nói đi địa phương khác rồi? Giống như Đại Ly?"

"Không biết."

"Không xác định."

Khổng Khiết bất lực chửi bậy: "Được rồi, các ngươi nắm giữ tình báo quá ít. Chỉ là bọn người Ngân Nguyệt cũng quá không có liêm sỉ, vậy mà có thể chạy. Bây giờ xác minh địa phương, cũng giống như Thiên kiếm, tên nhóc này ngược lại là trước sau đều muốn mọi người biết, cũng tốt, tối thiểu có thể tìm được người."

Cái khác, đều là thần long thấy đầu mà không thấy đuôi, khó tìm.

"Bên phía Hầu Tiêu Trần, ta ngược lại thật ra cảm thấy không cần quá mức lo lắng."

Triệu thự trưởng tùy ý nói: "Ngọc La Sát cùng Kim Thương đều đi theo đây, Ngọc La Sát vẫn là có thực lực, Kim Thương. . ."

Y hơi có vẻ chần chờ: “Bên phía Kim Thương, nhìn lại một chút đi. Hắn bây giờ rơi vào giai đoạn nghi ngờ bản thân, nếu là không cách nào đi ra ngoài. . . Kim Thương. . . Xem như tàn phế, chỉ có thể như thế."

Lắc đầu, có chút đáng tiếc.

Một bên, Hoàng Vũ mở miệng nói: "Ta chuẩn bị để Cuồng Đao rời đi, đi Trung bộ, lại tại đây ta tiếp tục chờ đợi, cũng sắp tàn phế rồi."

Hai người đều không nói gì, cái này tùy theo ngươi mà.

"Quang Minh Kiếm đâu?"

Khổng Khiết suy nghĩ một chút nói: "Nàng đi Từ gia. . . Chỉ sợ là vì giải quyết vấn đề công pháp của nàng. Lần này, Từ Phong bị giết, mặc dù không biết cụ thể tình hình bên trong, nhưng có khả năng cùng truyền thuyết về một cái bảo vật của Từ gia trong có quan hệ. Nàng có thể sẽ làm gì đó?"

"Ngoài tầm với!"

Triệu thự trưởng cho một cái trả lời: "Không quản được, người ta cũng sẽ không bị chúng ta quản, chỉ có thể đi một bước nhìn một bước. Những thứ này trước tiên đều thư thả, trước khi đi, Nam Quyền có liên lạc với ta một lần, để Ngân Nguyệt chuẩn bị sẵn sàng. Kiếm môn muốn mở rộng, phạm vi ngàn dặm đều muốn hóa thành Kiếm môn lãnh địa, Nam Quyền cùng Hồng Nhất Đường giống như đạt thành một chút thoả thuận. . . Các ngươi thấy thế nào?"

Hai người đều là khẽ giật mình, Hoàng Vũ nhíu mày. Khổng Khiết suy nghĩ một phen nói: "Cái này ta khó mà nói được, cũng không xác định mục đích của Hồng Nhất Đường, có thể thích hợp trao đổi một hai, ứng cử viên sao? Lý Hạo đi hỏi một chút xem. . . Các ngươi thấy thế nào?"

Hai người liếc nhìn nhau, nhẹ gật đầu.

Tổng quát mà xác định một chút cái việc lớn của Ngân Nguyệt, sau cùng Hoàng Vũ mở miệng nói: "Hoành Đoạn hạp cốc, ta để quân đội phong tỏa hoàn toàn, tạm thời không cho bất luận kẻ nào ra vào. Chiến Thiên thành có động tĩnh kì lạ, ta xem sớm muộn cũng cần đến Lý Hạo đi giải quyết cái phiền toái này."

Mấy người nói xong những cái này, không có tiếp tục nói chuyện, nhanh chóng kết thúc cuộc hội thoại.

Mà Lý Hạo, cũng bị tạm thời xác định là một trong cơ cấu của bốn phương, lãnh tụ dự bị của Tuần Dạ Nhân.

Lúc này, Lý Hạo hiển nhiên còn không biết những thứ này, càng không biết hắn có khả năng lại muốn thăng chức. Lúc này hắn còn ở Nam Độ, nhìn xem một đám cô nương chân dài, đêm hôm khuya khoắt ở ven đường khiêu vũ. . . Nhìn Lý Hạo đều bội phục, thời tiết có chút lạnh, cũng không sợ chân bị đông lạnh.