TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1018: Ngân Nguyệt tứ thủ (3)

“Có người nói là trách nhiệm, là đỡ đầu, là bao dung… Sai, kiếm chính là binh khí dùng để giết chóc! Tu kiếm, tâm thuần lương, đầu tiên là giết kẻ địch, gột rửa tâm hồn, giết xong rồi lại nói…”

“Khụ khụ khụ.”

Lý Hạo ho khan, câu đầu tiên hắn coi là quyển sách muốn dạy con người thấu hiểu đại đạo, câu thứ hai… Hắn cảm thấy, mấy vị biên soạn quyển sách này nhất định là rất khinh thường, giống như đang nói nghĩ nhiều như vậy làm gì?

Kiếm chính là dùng để giết người.

Về cái phần trách nhiệm, đỡ đầu nó không có quan hệ gì với kiếm pháp, vậy cũng giống như việc của người, kiếm chỉ có thể là vật chết, người mới là sống. Những vật này là do người suy nghĩ, chứ không phải kiếm đi suy nghĩ.

Giờ phút này Lý Hạo cảm thấy rất đúng.

Hắn tiếp tục đọc.

Mấy người biên tập này, đối với kiếm đạo đều hiểu rõ cực kì cao thâm, không đơn giản chỉ là trình bày bản chất của kiếm pháp, trong sách một vài người còn viết ra lý tưởng của bản thân, cũng có trình bày qua một chút.

Kiếm đạo của Trường Sinh Kiếm Tôn, Lý Hạo ngược lại có hiểu rõ một chút, đoạn kiếm của ta, kiếm ra tất cả đều là huyết hải.

Kiếm đạo của Hồng hoàng tử, trong sách không nói đến quá nhiều, chỉ trình bày đơn giản một vài thứ, kiếm đi ra là bá đạo, mở đầu hay kết thúc đều hoành tráng.

Kiếm đạo của Minh Vương, là đạo giết chóc thuần túy, giết càng nhiều, thì sát khí càng nặng, giống như là loại kiếm pháp trong quân đội, thích hợp cho quân đội tác chiến.

Mà vị Trần viện trưởng kia, thì có chút khác biệt, đường kiếm nhu hòa, trong sách trình bày kiếm giống như dòng suối, là dòng nước róc rách, trước yếu sau mạnh, dòng suối bình tĩnh hóa thành thác nước, trong nháy mắt bùng nổ. Ngược lại có chút cùng loại với lý tưởng của Bích Quang Kiếm.

Trước yếu sau mạnh, trong nháy mắt lại bùng nổ.

Lý tưởng của những cường giả này được trình bày không nhiều, nhưng mà trăm sông đều đổ về một biển, mục tiêu cuối cùng, cũng là vì giết địch.

Lý Hạo ăn Uẩn Thần quả, xem sách, thỉnh thoảng lại nhấp một ngụm rượu.

Một bản sơ sở kiếm pháp ngược lại cũng rất say sưa ngon lành.

Quyển sách này tương đối cao thâm, có nhiều thứ càng là cơ bản, thì càng cao thâm, cần có tạo nghệ cực kỳ cao thâm mới có thể trình bày một chút lý tưởng ra, làm cho mọi người đều có thể nghe hiểu, xem hiểu.

Loại người như Lý Hạo, cho hắn một bản kiếm pháp cao thâm, thì hắn vẫn có thể xem hiểu.

Còn để hắn trình bày lý tưởng của kiếm pháp này, thì hắn lại không nói được.

Những cái cốt lõi còn chưa đủ.

Một người vừa mới học, thì làm gì có thể lý luận tri thức cao thâm như vậy.

Thế nhưng mà, học võ cũng cần phải lý luận sao?

Cần!

Trong quyển sách này có một vài thứ, đáng giá để Lý Hạo đi sâu vào nghiên cứu, đi học hỏi.

Tập hợp hết lại một vài pháp môn đặc thù. Giống như kiếm, dưới hoàn cảnh khác nhau, góc độ xuất kiếm khác nhau, như vậy mà có thể ảnh hưởng đến uy lực xuất kiếm của ngươi.

Đơn thuần nhanh, chưa hẳn chính là mạnh đến cực hạn.

Kết hợp một chút với kinh nghiệm thực tiễn của bản thân, Lý Hạo gật đầu không ngừng.thật ra kim kiếm thế của hắn chính là nhanh đến cực hạn, sau đó bùng nổ… Thế nhưng là, có đôi khi ngươi vẫn không thể đạt đến cái nhanh đến cực hạn kia.

Lời như vậy, bùng nổ liền sẽ yếu đi một ít.

Cần có hít thế vào mới được.

Mà trong sách lại có một vài tiểu xảo đặc thù, dưỡng kiếm!

Nuôi binh nghìn này, dùng binh chỉ một giờ.

Binh này có thể là binh sĩ, cũng có thể là binh khí.

Dùng thần của ngươi, ý của ngươi, ngươi khí huyết, nội kình của ngươi, sát ý của ngươi, dùng oán hận dưỡng thanh kiếm này, đợi cho đến giây phút gặp phải kẻ địch mạnh, rút kiếm giết địch, quá bình thường, muốn hít vào một hơi, chính là sát khí!

Trong sách, lại nói đến một vài điển cổ của Trường Sinh Kiếm Tôn, điểm này, thật ra lúc trước Lý Hạo từng thấy qua trong《 Nam Giang chi chiến 》, vượt cấp giết địch, một kiếm chém kim thân.

“Dưỡng kiếm…”

Lý Hạo lấy ra Tinh Không Kiếm, giống như có điều suy nghĩ, trong sách nói, kiếm là binh khí, nhưng là kiếm cũng có tư tưởng, chính là tư tưởng giết chóc.

Không cần luôn luôn giấu bên trong nhẫn trữ vật, không cần luôn luôn thu nhập vào bên trong cơ thể.

Liền đeo trên thân là đủ.

“Lý luận này, có chút hợp lí.”

Lý Hạo cảm thấy rất đúng, kiếm dưỡng một chút, sẽ bùng nổ ra chiến lực càng mạnh mẽ hơn, cái này có thể làm được không?

Dưỡng kiếm cũng không có đơn giản như vậy.

Lý Hạo thấy theo như sách nói, khí huyết phun trào, tràn vào trong kiếm lại không có phản ứng gì. Nhưng mà trong sách cũng đã nói, đây là một cái quá trình lâu dài, tại thời điểm này cũng không nên quá gấp gáp.

Người bình thường nuôi không được kiếm.

Làm kiếm khách, ngươi không có khả năng trước sau đều không sử dụng kiếm, trừ phi ngươi một lòng không muốn chiến đấu, có thể nói không chiến đấu… Vậy thì không được gọi là kiếm khách.

Trường Sinh Kiếm Tôn đó là vì y thụ thương nên ẩn núp, cho nên mới dẫn đến việc mười năm không dùng kiếm.

Kiếm khách chân chính, lúc cần thì khi nào cũng có thể chiến một trận.