TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 983: Ra biển (4)

Nhưng thấy năng lượng tràn lan không nhiều, nó lại không có hứng thú, vẫn là trước đó ăn dễ chịu, ăn no bụng.

Hắc Báo giờ da sáng thịt láng, khác hẳn da bọc xương trước đó.

Nó lắc lắc cái đuôi chó, cái mũi bỗng nhiên khẽ nhăn lại, nhìn thoáng qua Lý Mộng, cũng không để ý.

Yên lặng nghe Lý Hạo nói chuyện.

Lý Hạo cũng đau đầu: "Con mắt thứ ba của ngươi, ta thực sự không phân biệt ra là thuộc tính gì, ngươi hấp thu các loại năng lượng, dường như tốc độ thăng cấp cũng như nhau, cũng không có năng lượng đặc biệt phù hợp... phiền phức."

Lý Mộng không quan trọng: "Đã rất nhanh, vẫn là đoàn trưởng lợi hại!"

Mà Hắc Báo, lắc lắc cái đuôi, nhìn Lý Mộng vài lần.

Giờ trong cái đầu chỉ toàn có ăn cơm, mơ hồ hiện ra chút hình ảnh... nhưng cũng chỉ là lóe lên rồi biến mất, Hắc Báo hơi nghi hoặc, lại nhìn Lý Mộng.

Cứ như vậy, tới tới lui lui nhìn vài lần.

- Gâu gâu gâu!

Hắc Báo bỗng nhiên sủa lên một trận về phía Lý Mộng.

Lý Hạo cúi đầu nhìn về phía Hắc Báo, thấy Hắc Báo sủa to về phía Lý Mộng, có chút cổ quái: "Thế nào?"

- Gâu!

Hắc Báo chạy vòng quanh Lý Mộng, hình như cũng có chút nghi ngờ, sau đó hình như nghĩ tới điều gì đó, sủa lớn về phía Lý Hạo!

Lý Hạo đau đầu, một con chó cường đại, đáng tiếc không biết nói chuyện.

Ngươi kêu to, ta nào biết được có ý gì.

Có đôi khi còn có thể hiểu rõ đôi điều, có đôi khi, đó là thật khó hiểu.

Ví dụ như bây giờ... ngươi nhìn Lý Mộng sủa to, sao ta biết được ngươi nói cái gì.

Hắc Báo cũng hết sức uể oải!

Sau một khắc, giống như nghĩ tới điều gì, bỗng nhiên hướng Lý Hạo trừng mắt: “Ngao ô!"

Giống như một con chó lớn nổi giận, mà thời khắc này... trong đầu của Lý Hạo hiện lên một con chó lớn hung hãn màu vàng...

Có chút hoảng hốt, có chút ngạc nhiên.

"Ngươi còn... ngươi còn thật thành võ sư chó rồi hả?"

Đây là thần ý sao?

Con chó này... thật cổ quái.

Nhục thân cũng cường hãn đáng sợ, không biết trong thành, rốt cuộc người nào cải tạo cho nó, mạnh mẽ khủng khiếp.

Thần ý... con chó này khoe khoang với mình sao?

Lý Hạo nghĩ tới điều gì đó, nhìn về phía Lý Mộng, lại nhìn Hắc Báo, bỗng nhiên có chút hiểu ra: "Ngươi nói là... nàng... thuộc về biến dị tinh thần hệ?"

- Gâu gâu gâu!

Hắc Báo vội gật đầu, rất hưng phấn, cuối cùng rõ ràng.

Nó cũng không hiểu, nhưng vừa hay, bỗng nhiên như nghĩ đến cái gì, cũng không biết nghĩ thế nào, dù sao cứ cảm thấy con mắt thứ ba có chút quen mắt, chắc giống như năng lực tinh thần hệ gì đó.

Lý Hạo cũng chợt nghĩ đến, tu sĩ thiên nhãn?

Đúng vậy, thời khắc này, hắn nghĩ tới cái này.

Trước đó, Hầu Tiêu Trần từng nói một lần, hắn lại hỏi Nam Quyền một số nghi ngờ, dựa theo Lý Hạo phán đoán, trước đó nhìn thấy người của Hồng Ảnh, thật ra đều là tu sĩ thiên nhãn, những người này không dễ dàng mạnh lên.

Nhưng một khi bước vào hệ thống tu luyện, nhất đột phá một vào cửa ải, sẽ thay đổi cực kỳ khủng bố.

Tu sĩ thiên nhãn, trước đó hình như Hồng Nguyệt cũng tiến vào một vị, đáng tiếc, chết rất nhanh, bị Vương thự trưởng một kiếm chém chết.

Về phần mình... Lý Hạo hỏi thăm một chút, hình như không giống mình lắm.

Hắn cũng không hỏi.

Lý Mộng, là tu sĩ thiên nhãn sao?

Nhưng chưa từng nghe nói tu sĩ thiên nhãn, sẽ mở con mắt thứ ba?

Còn nữa, nghe nói tu sĩ thiên nhãn tu luyện, khó mà khống chế, rất dễ tự bạo, Lý Mộng cũng không thể hiện ra.

Có chút nghi ngờ, Lý Hạo không nghĩ tới nữa.

Huống hồ hệ tinh thần... cái này không dễ tăng lên, giờ chính hắn cũng không thí nghiệm ra, có loại lực lượng nào, có thể lấy ra, cường hóa thần ý.

Mình có vài Uẩn Thần quả, nhưng Lý Hạo chưa từng thử, đương nhiên sẽ không cho người ta sử dụng lung tung.

Có chút để tâm đối với con mắt thứ ba của Lý Mộng, nhưng không có cách tăng lên, Lý Hạo đành nói: "Ngươi tu luyện trước đi, nhanh hơn so với trước kia cũng tốt."

Tốt xấu nhanh hơn so với trước đó, giờ hắn cũng hết cách.

...

Bỏ qua những thứ này nữa, Lý Hạo lại tiến vào nhà kho, lấy đi tất cả Thần Năng Thạch còn thừa lại.

Suy tính một chút, lại nghĩ tới Hách Liên Xuyên.

Tối nay đi ra ngoài, không biết có thể gặp được hải tặc... có nên kêu tên kia hay không?

Tên kia là Tam Dương, không tệ.

Chủ yếu là, Hách Liên Xuyên trước đó hứng thú bừng bừng muốn đi theo... ừm, lắc đầu, được rồi, lần sau đi.

Lần này chỉ đi nhìn một chút, cũng không phải đi ra ngoài đánh nhau.

Huống chi mình đi, nếu y cũng chạy, bên Tuần Dạ nhân xảy ra chuyện, còn không biết tìm ai.

Lúc này, Lý Hạo đã từ bỏ ý định gọi tên mập mạp này.

Lần sau sẽ bàn.

...

Rất nhanh, bóng đêm giáng lâm.

Đêm khuya.

Một đi 55 người, ngoại trừ Lý Hạo, những người còn lại đều mặc hắc khải, vốn chỉ có 51 người, giờ lại thêm 4 vị siêu năng, Lý Hạo cũng cho bọn hắn mặc vào hắc khải, chủ yếu là phòng ngừa siêu năng lộ ra ngoài.

Lúc này, hắc khải của bọn hắn đều bị Lý Hạo kích phát.

Kích phát hắc khải, có một chỗ tốt, Lý Hạo không cần phát biểu, mà là thông qua áo giáp đưa tin: "Tất cả mọi người có thể thu được truyền tin của ta, bây giờ ta cho mọi người khai thông quyền hạn đưa tin đối với ta... Nhưng không cần thiết, thì đừng tìm ta nói chuyện phiếm... tiếp theo, tất cả mọi người tận lực bảo trì trạng thái yên lặng, có việc liên hệ áo giáp nội bộ là được."