Vương thự trưởng có chút bất ngờ, kẻ này khá thú vị, còn học được hô báo cáo.
"Tướng quân!"
Lý Hạo cũng không quanh co: "Ta có thể hỏi một câu, bên Chiến Thiên thành, sau khi ta rời đi, còn có thể vào lại không?"
"Có thể, ngươi là một thành viên của Chiến Thiên thành, chỉ cần áo giáp bạch ngân tại thân, có thể tùy thời xuất nhập."
Lý Hạo vui mừng, quả là thế.
Ta nói mà, thành của mình, không thể người một nhà cũng hạn chế.
"Chiến Thiên thành còn mở ra với bên ngoài không? Hiện tại mỗi tháng có thể mở ra 3 ngày, có thể đóng lại hay không?"
Vương thự trưởng bình tĩnh nói: "Vì sao phải đóng lại? Ngươi lo lắng có người cướp đi thành trì hay sao?"
"..."
Khụ khụ, đúng là có ý này.
Song Lý Hạo đương nhiên sẽ không nói như vậy, hắn vội nói: "Ta lo sau khi chúng ta đi, không ai bảo vệ thành trì, bị những giặc cướp kia nắm lấy cơ hội."
"Không sao cả!"
Vương thự trưởng bình tĩnh nói: "Bọn hắn đến cũng chỉ là chịu chết, giai đoạn hiện tại, nếu giặc cướp mà ngươi nói, toàn là đám hàng tới lần này... Chiến Thiên thành, không phải nơi bọn hắn có thể tùy ý ra vào!"
Vậy là tốt rồi!
Lý Hạo nghĩ nghĩ lại nói: "Tướng quân, hiện tại trại tân binh vẫn chưa khôi phục, ta muốn mời chào một số người ở bên ngoài, gia nhập Chiến Thiên quân, lại không có chìa khoá..."
"Việc này không thuộc quyền quản lý của ta."
Lý Hạo bó tay rồi, hắn không muốn đi tìm vị sư trưởng kia.
Nhưng hắn lại muốn kích hoạt hắc khải phía ngoài, để hắc khải mà Võ Vệ quân mặc có công năng đầy đủ.
Song Vương thự trưởng vẫn cho đề nghị: "Ngươi xuất ngoại, bởi vì biên chế không đủ, trước kia cũng có chuyện đoàn trưởng đích thân chiêu binh, huấn luyện tân binh nhất định phải đi một lần, nhưng giờ nếu chưa khôi phục... Ngươi đi tìm sư trưởng của các ngươi, muốn cái đặc quyền, lâm thời giao phó ngươi một số đặc quyền kích hoạt Chiến Thiên Khải, cũng tương tự."
Lý Hạo bất đắc dĩ, mấu chốt là vị kia không dễ nói chuyện, bằng không ta vừa vào đã đi tìm.
Tốt thôi, Lý Hạo cũng không có cách, trước khi đi, lại hỏi một câu: "Tướng quân, trên Thiên Tinh đảo, có bảo bối đặc biệt tốt gì không?"
"Thiên Tinh đảo? Năng Nguyên khoáng có tính không?"
"Trừ cái này, không có thứ khác sao?"
"Đương nhiên là có, hơn nữa rất nhiều, đáng tiếc, biết bao năm tháng đã trôi qua, ai biết còn lưu lại gì."
Cảm khái một câu, Vương thự trưởng hình như đang nhớ lại, một lát sau lắc đầu nói: "Cụ thể thì nhớ không rõ lắm, ngược lại còn nhớ trên Thiên Tinh đảo, có lẽ có một biệt phủ của Trấn Hải Sứ, cụ thể còn ở đó hay không, ta cũng không biết."
"Trấn Hải Sứ?"
Lý Hạo sững sờ, đây là cái gì?
"Năm đó Nhân tộc đại thắng, Nhân Vương bình định thiên hạ, vì Nhân tộc cùng Yêu tộc có thể cộng đồng dắt tay tiến bộ, sắc phong hai vị chí cường giả của Yêu tộc, là Trấn Yêu Sứ cùng Trấn Hải Sứ!"
"Trấn Yêu Sứ quản hạt vạn yêu, song hải vực quá mức rộng lớn, cho nên sắc phong thêm Trấn Hải Sứ, vì Nhân tộc trấn áp Tứ Hải!"
"Rất mạnh sao?"
Lý Hạo có chút tò mò.
Vương thự trưởng nghĩ nghĩ: "Rất mạnh... đương nhiên, so ra kém các Đế Tôn, nhưng so với cường giả bình thường, vẫn mạnh hơn rất nhiều!"
"Vậy... so với tiên tổ của ta thì sao?"
"..."
Vương thự trưởng im lặng, một lúc sau mới nói: "Kém hơn một chút."
Lý Hạo thoải mái, thì ra là thế, còn không mạnh bằng tiên tổ của ta, nghe danh hào, còn tưởng rằng rất lợi hại.
Biệt phủ của Trấn Yêu Sứ...
Lý Hạo ghinhớ kỹ, có lẽ có chút đồ tốt, đáng tiếc, hiện tại không biết còn ở đó hay không, hơn nữa, Thiên Tinh vương triều Trung Bộ, rốt cuộc có phải Thiên Tinh đảo hay không, cũng là ẩn số.
Thương hải tang điền, giờ cách thời kỳ cổ văn minh không biết bao nhiêu năm, ai biết địa lý biến hóa cỡ nào?
"Tướng quân, vậy ta cáo từ trước, lần này rời đi, chắc rất lâu nữa ta mới có thể trở về."
"Ừm."
Vương thự trưởng cũng không nói gì, vẫn rất bình tĩnh.
Lý Hạo thấy thế, đành phải rời đi, xem ra vị này thật không có chỗ tốt cho mình, thật đáng tiếc.
Mãi đến khi hắn rời đi, Vương thự trưởng mới mở miệng nói: "Thằng nhóc này thật thú vi, nhìn chằm chằm vào ta, xem ra, thật đúng là hy vọng có thể cho hắn chút chỗ tốt."
Thanh âm truyền vào lỗ tai lão: "Chính mình đi tranh thủ, không cần phải để ý đến những thứ này. Hắn tiếp nhận 3 nhiệm vụ, không biết có thể hoàn thành hay không, 7 thành khác, ta mơ hồ phát giác, cũng không hoàn toàn hủy diệt... có lẽ vẫn tồn tại! Nếu có thể liên hệ 7 thành khác, vậy chúng ta... có lẽ còn có cơ hội!"
"Ừm, ta sẽ cố hết sức thử."
Vương thự trưởng nói, sau đó im lặng, trong thành yên tĩnh trở lại.
...
Mà Lý Hạo, cẩn thận từng li từng tí đi một chuyến quân doanh, lần nữa gặp vị sư trưởng kia...
Nói đơn giản yêu cầu của mình, kết quả người ta rất lạnh lùng kiêu ngạo đáp: "Có thể!"
"..."
Sau đó, Lý Hạo muốn điên luôn!
Đối với vị này, hắn luôn cảm giác người ta muốn đánh hắn, vẫn còn hơi sợ.
Chờ đến Lý Hạo rời đi, vị sư trưởng kia ngẩng đầu nhìn phương hướng hắn rời đi, khẽ lắc đầu, đáng tiếc trại tân binh còn chưa hoàn toàn khôi phục, nếu không, thật muốn giữ hắn lại một đoạn thời gian mới được.
Truyền thừa của Trường Sinh kiếm khách, tiểu tử này không xứng... càng nhìn càng khó chịu.
...
Mà Lý Hạo, lại đi Quân Nhu xử một chuyến.
Đem 210 điểm quân công của mình, toàn bộ đổi thành vật tư tu luyện, hắn sắp đi ra ngoài, còn không biết lúc nào trở về, lưu lại quân công tác dụng không lớn, còn không bằng đổi thành bảo vật.
Về phần cái gì Phá Không Kiếm Quyết... sau này hãy nói.
Mọi chuyện đã làm xong, Lý Hạo cũng chuẩn bị rời Chiến Thiên thành, đêm nay chính là ngày cuối cùng mở ra, dù hắn có thể tùy thời rời đi, nhưng đi cùng đám Hầu Tiêu Trần, sẽ không khiến người ta chú ý.
Đơn độc rời đi, ngược lại dễ dàng khiến người khác chú ý.
Ngay khi rời cổ thành, Lý Hạo quay đầu nhìn hai chữ lớn trên Chiến Thiên thành... lần sau, hắn lại đến.
Hai chữ này, hắn còn muốn nhìn thêm, nhưng Lý Hạo biết, giờ mình nhìn không ra gì cả, có lẽ về sau, sẽ có cơ duyên càng lớn, chữ do Đế Tôn lưu lại, không thể chỉ cho ngươi xem một chút huyễn cảnh năm đó.