TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 921: Lời bình (5)

Hồ Thanh Phong không dám không trả lời, nhưng lại sợ trả lời sai khiến cho người ta mất vui, do dự một chút, lúc này mới truyền âm nói: “Rất mạnh, ta cảm thấy… ta cảm thấy… không yếu hơn Hầu Bộ Trưởng.”

“Vậy sao? Còn so với Địa Phúc Kiếm thì sao?”

“Cái này… ta cũng không rõ lắm… nhưng từ những thủ đoạn thường ngày cho thấy… có thể… hơi kém một chút?”

“Địa Phúc Kiếm đã giải phong thực lực, ta và y giống nhau, ngươi có thể nghe hiểu không?”

“Có thể!”

Vẻ hoảng sợ trong mắt Hồ Thanh Phong càng ngày càng nghiêm trọng, cái này gã biết, trước đó mấy người bọn họ cũng đã nói qua về việc này.

Những người này, khủng bố đến cực hạn.

Đã cường đại đến mức độ này, vẫn là chưa giải phong toàn bộ thực lực, gã cảm thấy khó mà tưởng tượng, bọn gia hỏa này phải chăng đều là những người siêu việt Húc Quang, rất có thể… đã siêu việt, những thủ đoạn kia, cảm giác không giống những thủ đoạn của Húc Quang.

“Lần này sau khi ra khỏi di tích, xác suất lớn ta sẽ đi Trung bộ, ta cân nhắc một chút, có lẽ sẽ tiếp nhận chức phó Bộ Trưởng tổng bộ Tuần Dạ Nhân, ngươi đồng ý theo ta đi lăn lộn khắp nơi không? Ta ở bên đó cũng không có mấy người quen, cũng không quen cuộc sống nơi đó, ngươi suy tính một chút?”

“……”

Hồ Thanh Phong sợ đến ngây người!

Tình huống này là sao?

Không giết ta?

Còn…còn lôi kéo ta?

“Hầu… Hầu Bộ Trưởng… ta không hiểu ý ngươi…”

“Cũng không có ý gì nhiều, chỉ là không quen cuộc sống nơi đó, cần giúp đỡ một chút, cũng không thể gặp ai cũng nói rằng, ‘ta rất lợi hại nha’? Tất cả mọi người sẽ nghe như trò cười! Có một số việc, vẫn là cần sự giúp đỡ của ngươi, một Húc Quang sơ kỳ như ngươi cũng không phải yếu, cũng có thể giúp đỡ được ta phần nào.”

Hồ Thanh Phong ánh mắt lấp lóe.

Đến khi nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của Hầu Tiêu Trần, bỗng nhiên sợ hãi, không dám có bất kỳ ý nghĩ nào, chỉ có chút khiếp đảm, truyền âm nói: “Hầu Bộ Trưởng…ta… kỳ thực địa vị của ta tại tổng bộ cũng không phải là cao, ngoại trừ mấy vị Bộ Trưởng tổng bộ, còn có một số yêu nghiệt mạnh hơn cả ta, còn có ngũ phương đô đốc…ta so với bọn họ, chỉ là một nhân vật rất nhỏ mà thôi…”

“Ta cần chính là loại này!”

Hầu Tiêu Trần nở nụ cười, lần nữa truyền âm: “Hồ sơ của ngươi, ta đã điều tra qua. Khuyết điểm không ít, thích việc lớn hám công to, sợ mạnh hiếp yếu, nhát như chuột, chí lớn nhưng tài sơ…”

Hồ Thanh Phong bị lão nói đến nỗi có chút xấu hổ, lại nghĩ đến sự cường đại của lão, chỉ có thể đè nén sự phẫn nộ trong lòng xuống.

Cái này… bà mẹ nó quá hạ nhục người ta rồi!

“Nhưng mà, ta cũng có tra xét một chút, phát hiện con người ngươi kỳ thực cũng không có bết bát như vậy, vẫn còn có ưu điểm, nếu so về thế mạnh của ngươi, thế mạnh lớn nhất, chính là răm rắp nghe lời…”

Đây cũng coi là ưu điểm sao!

Hồ Thanh Phong muốn thổ huyết, ta dù sao cũng là Húc Quang, ta là thiên tài!

Ta đâu có bết bát như vậy!

“Còn một điều nữa, thủ hạ dưới trướng của ngươi đã làm không ít chuyện xấu, con người như ngươi, ngoại trừ một chút ngu dốt, luôn cả sức khống chế thủ hạ của mình cũng không có, cũng coi như một cơ duyên để ngươi có thể sống sót…còn về việc cấu kết với tam đại tổ chức, ta cũng lười nói, những người của Trung bộ làm việc này quá nhiều, nếu như phải truy cứu, cũng không cách nào truy cứu hết.”

Hồ Thanh Phong muốn khóc, nhưng lúc này gã phải nhịn, lại truyền âm nói: “Hầu Bộ Trưởng… là… muốn ta răm rắp nghe lời ngài sao?”

“Đúng!”

“Nhưng mà…”

“Sợ Hoàng Long gây phiền phức cho ngươi ư? Đừng sợ, không sao đâu.”

Hầu Tiêu Trần nở nụ cười rạng rỡ: “Sợ Hoàng Long hả, Hoàng Long dù sao cũng sẽ không trực tiếp giết ngươi, cái ngươi nên sợ thật sự là có thể sống sót bước ra khỏi đây hay không, không phải sao?”

“……”

Sau một khắc Hồ Thanh Phong truyền âm nói: “Bộ Trưởng nói rất đúng, sau này, ta… ta chính là thuộc hạ của ngài!”

Một bên, Tề Cương nghe đến tê dại cả da đầu, đối với sự vô sỉ của Hồ Thanh Phong, gã cảm thấy không còn gì để nói.

Tại sao Hầu Tiêu Trần lại muốn thu nhận người này?

Mấu chốt là, để cho ta nghe chuyện này để làm gì?

“Tề Cương, ngươi thì sao?”

“Cái gì…”

Tề Cương cảm giác mồ hôi lạnh đang thẩm thấu trên đầu mình.

Hầu Tiêu Trần nhìn gã, cười: “Không hiểu sao? Mọi người đều nói ngươi rất thông minh, sao bây giờ lại ngốc rồi?”

Tề Cương đấu tranh một chút, truyền âm nói: “Hầu Bộ Trưởng, ta là người của Hành Chính Ti…”

“Hành Chính Ti thì thế nào?”

Hầu Tiêu Trần không có chút gì lo lắng, truyền âm nói: “Cũng đều giống nhau thôi, còn nữa, ngươi không nên cảm thấy Cửu Ti vô cùng cường đại, Trung bộ ra sao, như thế nào, vùng đất Ngân Nguyệt này phức tạp hơn nhiều so với tưởng tượng của các ngươi! Người như ta kỳ thực rất nhiều, Trung bộ có, Ngân Nguyệt… cũng không ít! Giờ đây cơ duyên trùng hợp, nếu thấy được, vậy thì cứ gia nhập đi, người thông minh như ngươi còn không hiểu sao?”

“Ta hiểu, nhưng ta càng lo lắng, Hầu Bộ Trưởng chỉ vì muốn trấn an ta, phải biết, chúng ta đã thấy được quá nhiều việc, đương nhiên ở đây không có sức phản kháng, nhưng sau khi ra ngoài… Hầu Bộ Trưởng không sợ chúng ta để lộ bí mật hay đi mật báo sao?”