“Có thể!”
Trương Lượng gật đầu, lại nói: “Bất quá, cần thông qua Đốc Tra Vệ của quân bộ xét duyệt tư chất mới được.”
Trong lòng Lý Hạo hơi động, lại nói: “Trương phó xử trưởng, ta kỳ thực có 100 bộ hắc khải… là của thủ vệ quân phía Đông bị diệt trước đó, ta…”
Trương Lượng bình tĩnh nói: “Ta hiểu! Bất quá ra khỏi thành, bị tịch thu thì quyền hạn đều sẽ bị khóa lại, cũng chỉ là một bộ áo giáp phòng ngự bình thường mà thôi, sẽ không liên thông toàn bộ hệ thống quân bộ được! Người làm Đoàn Trưởng, có quyền hạn có thể kích hoạt 1000 bộ áo giáp, chỉ là …những người nắm giữ áo giáp này, nhất định phải phù hợp điều kiện thẩm tra của quân bộ!”
Điều kiện gì?
Lý Hạo có chút kích động: “Thẩm tra có khó lắm không?”
“Cũng không phải là khó lắm, thứ nhất, Chiến Thiên quân tạm thời không thu nhận võ sư thuộc trường phái năng lượng, có một đạo quân trường phái năng lượng khác, chỉ là đối phương không phải cùng một hệ thống với chúng ta! Thứ hai, thân thể cường tráng, không có bệnh tật! Thứ ba, cần thông qua Nghênh Khách lâu thẩm tra, để tránh bị người lạ xâm nhập! Thứ tư, cần tham gia huấn luyện tân binh, mấy người các ngươi có thể tạm thời lướt qua là bởi vì hệ thống huấn luyện tân binh đang bị tê liệt, cần thời gian khởi động lại. Mà nếu các ngươi tuyển nhận tân binh thì cần chờ đợi, chờ hệ thống huấn luyện tân binh khởi động lại.. ngươi là bởi vì đi cửa sau tiến vào, hai người bọn họ là lấy được quyền hạn khách mời…hoặc là người ngươi thu, cũng lấy được quyền hạn khách mới, vậy cũng có thể tránh được hệ thống huấn luyện tân binh.”
Lý Hạo vội vàng nói: “Chính là cái chìa khóa kia sao?”
“Đúng vậy!”
Y giải thích, chìa khóa này cũng không phải là ai ai cũng có thể lấy được, tâm bất chính, kỳ thực là không thể lấy được, thấy được cũng không lấy được…”
Nam Quyền sững sờ, là đang nói mình sao?
Tâm thuật của ta rất rất rất chính nha!
Mà Lý Hạo cùng Hồng Nhất Đường đều nhìn về phía lão, vị này… tâm bất chính sao?
Nam Quyền im lặng đến cực điểm!
Trương Lượng cũng dùng đôi mắt trống rỗng nhìn lão một chút: “Cái gọi là tâm chính… chính là đối với Chiến Thiên Thành không có địch ý… nghênh khách lâu có dạng hệ thống xét duyệt như vậy.”
Lý Hạo nhịn không được nói: “Suy nghĩ trong lòng, cũng có thể trưng bày ra sao? Lại nói… nói thật, chúng ta vào đây cũng là vì muốn đoạt lấy bảo vật, vậy Hồng Nhất Đường làm sao có thể lấy được chứ?”
Tại nơi này, hắn gọi thẳng tên.
Mà Hồng Nhất Đường cười như không cười, liếc mắt nhìn hắn, ngươi đoán thử xem?
Trương Lượng tiếp tục nói: “Đoạt bảo không có nghĩa là có địch ý, đối với di tích cổ đại tràn ngập hiếu kỳ là chuyện thường tình của con người, muốn nhận lấy được một số chỗ tốt cũng là điều thường tình. Nhưng những người trong lòng tràn đầy tham lam dục vọng đối với Chiến Thiên Thành, sẽ không cách nào được công nhận!”
Lý Hạo vẫn không hiểu cho lắm, nhưng trên đại thể cũng đã hiểu hơn một chút, dục vọng!
Là sự khắc chế đối với dục vọng!
Hồng Nhất Đường dường như có thể khắc chế một chút dục vọng, cho nên y có thể lấy được, mà Nam Quyền … dục vọng quá lớn, cho nên lão không lấy được!
Giờ phút này, Lý Hạo không hỏi thêm nữa, suy nghĩ một hồi: “Ta muốn đổi ‘Ngũ Kiều Đáp Kiến Pháp’, mặc khác muốn đổi 10 trái uẩn thần quả…”
Đây là 130 điểm quân công.
Mà Lý Hạo có tổng cộng 186 điểm quân công, hắn muốn dùng số còn lại toàn bộ đổi thành Thần Năng Thạch.
Tương đương với 500 viên Thần Năng Thạch bình thường.
Nghĩ đến đây, hắn nhịn không được: “Nghe nói trong thành nguồn năng lượng không đủ, vì sao Quân Nhu Xử còn có thể có Thần Năng Thạch để hối đoái?”
Trương Lượng liếc mắt nhìn hắn, chúng ta cần nguồn năng lượng…không phải loại này! Nói như vậy đi, là năng lượng sinh mệnh! Càng là cường giả, càng sung túc! Kỳ thực… vốn dĩ không cần, giết người để khôi phục thành cũng không phải là điều chúng ta muốn. Chúng ta có yêu thực thủ hộ, không cần làm như thế… nhưng hôm nay, Hòe tướng quân im lặng, cái ngươi gọi là Thần Năng Thạch chính là đá năng lượng, cái này chúng ta kỳ thực vẫn còn, nhưng chúng ta đã chết, đã không còn đủ năng lượng sinh mệnh để kích phát một số trận pháp và hệ thống…”
Lý Hạo cái hiểu cái không, Chiến Thiên Thành cũng không phải là thiếu những năng lượng này, mà là những năng lượng đặc thù khác.
Hòe tướng quân?
Chẳng lẽ là nói, cây đại thụ ngoài thành kia sao?
Thụ yêu?
Bọn hắn thông qua một thông đạo, chính là trong một cái cây.
“Vậy những quân công còn lại của ta đều đổi thành đá năng lượng!
Lý Hạo đã có quyết định, Hồng Nhất Đường cũng dứt khoát: “Ta muốn một phần ‘Ngũ Kiều Đáp Kiến Pháp’, 11 trái uẩn thần quả!”
Y có 140 điểm quân công, về phần Thần Năng Thạch thì y không cần.
Nam Quyền vẻ mặt xoắn xuýt, lão muốn thăng quan, hẳn là hữu dụng... thế nhưng là …
Lão cũng muốn bảo vật!
Ngược lại là Lý Hạo, lại hỏi: “Quân công có thể chuyển cho người khác hay không?”
“Có thể!”
Trương Lượng lại nói: “Binh lính bình thường thì không được, đại đội trưởng có thể lấy hình thức nhiệm vụ ban thưởng cho binh sĩ một số quân công, cùng đạo lý, Đoàn Trưởng có thể lấy hình thức nhiệm vụ ban thưởng cấp dưới một ít quân công… nhưng là, cần thông qua Đốc Tra Vệ xét duyệt, để tránh có hiện tượng tự mình giao dịch quân công, đây là một loại sỉ nhục đối với quân công, một khi tra được sẽ tịch thu toàn bộ quân công, còn có thể sẽ phải gánh một số trách nhiệm!”