Vị chiến sĩ Hoàng Kim kia bảo bọn Lý Hạo lát nữa đi một chuyến đến phủ Thành Chủ.
Bất quá giờ phút này, bản thân người ta còn đang ở trong lầu trên cửa thành làm việc, Lý Hạo cũng không gấp gáp, ba người cất bước đi về phía quân doanh.
Thành Bắc.
Lúc ba người đi đến, giờ phút này cửa ra vào đã có thủ vệ, lần trước tới đây toàn bộ quân doanh vẫn còn tĩnh mịch, lần này có cảm giác đã khôi phục được một chút.
Không đơn giản là chỉ có thủ vệ, bọn Lý Hạo còn chứng kiến có hồng khải đang trong phiên trực ở phía xa xa.
Khi ba người Lý Hạo đi tới bên hàng rào sắt, hàng rào tự động mở ra.
Ầm!
Binh sĩ thủ vệ tay phải đấm ngực, dường như có chút kích động, nhiệt tình giống như đang nghênh đón những người chiến sĩ khải hoàn trở về.
Ba người Lý Hạo cũng hơi quen thuộc, cũng hành lễ lại.
Ba người bước vào thành Bắc.
Lý Hạo suy nghĩ một chút: “Chúng ta đi quân bị khố, có lẽ bên kia sẽ có một chút thu hoạch, bên kia có vị chiến sĩ bạch ngân, tương đối trâu, lần trước hỏi thì y hờ hững lạnh lẽo, lần này không biết có thể có thái độ tốt hơn một chút hay không.”
Thành Bắc rất lớn, kiến trúc cũng rất nhiều, nhưng là một tân binh, ba người cũng không dám đi bậy, ngược lại là biết quân bị khố ở đâu.
Ba người đi một mạch về phía trước, trên đường gặp một số binh sĩ, đều là nhanh chóng hành lễ.
Lần này gặp phải binh sĩ, trừ hồng khải, hắc khải cũng dường như nhiều hơn một chút.
Ba người Lý Hạo cảm thấy hơi khác thường…
Trước đó, nơi này không có hắc khải.
Nhưng bây giờ…tại sao lại xuất hiện hắc khải.
Là trước kia đã có, hay là nói sau lần chiến đấu này, tòa thành này lại giải phong một chút, một số binh sĩ có đầy đủ năng lượng cung ứng, nên có thể lần nữa khôi phục.
Lý Hạo thiên về lập luận phía sau hơn.
Bởi vì trước lúc này, ngay cả thủ vệ cũng không có, có thể thấy được, ngoại trừ tứ đại thủ vệ quân, những hắc khải khác có lẽ đều im lặng.
Quân doanh Chiến Thiên Thành rất lớn, năm đó Chiến Thiên quân đóng quân tại đây, có lẽ hơn 100 vạn người đều sinh sống ở chỗ này. Đương nhiên, có lẽ trong thành chỉ là một trong những trụ sở luân chuyển cương vị, là địa bàn của quân dự bị.
Ba người tiến thẳng một đường, đi khoảng 10 phút đồng hồ, lúc này mới đến quân bị khố.
Trước đó, Lý Hạo cũng đã tới nơi này.
Nhưng hai người Hồng Nhất Đường chưa từng tới, hắc khải và đồng khải của bọn họ đều là lãnh trực tiếp ngay tại đại sảnh trưng binh, không có quan trọng giống như ngân khải.
Giờ phút này, bên ngoài quân bị khố cũng có thêm nhiều binh sĩ mặc hắc khải.
Nhìn thấy ba người, dồn dập hành lễ.
Lý Hạo càng cảm thấy kì lạ, điều này đại biểu trong quân doanh thật sự có nhiều hắc khải khôi phục.
Cũng không biết có thể coi là chuyện tốt hay không.
Ba người tiến vào quân bị khố, hướng phía trước mà đi, một lát sau Lý Hạo nhìn thấy vị chiến sĩ bạch ngân nơi xa kia, mà đối phương cũng nhìn thấy Lý Hạo, Lý Hạo người còn chưa tới, bên tai liền vang lên cỗ ba động quen thuộc.
“Đi cửa sau, không tệ a!”
Chiến sĩ bạch ngân kia, dường như biết được tình huống chiến đấu bên ngoài, “Bát đại gia chính là bát đại gia, người của gia tộc thủ hộ đúng là rất lợi hại, mặc dù ngươi rất yếu, nhưng như vậy cũng coi như được rồi!”
Lý Hạo im lặng!
Gia hỏa này, năm đó khi còn sống nhất định là người nói nhiều, cũng là một tên thích ăn đòn.
Bất quá, lời nói của gia hỏa này nghe cũng là có ý tứ, cảm giác dường như linh trí không thấp, thậm chí so với ba vị bạch ngân ngoài thành, linh trí còn có vẻ cao hơn một chút.
“Không biết tiền bối xưng hô như thế nào?”
Lý Hạo tiến lên khách sáo một câu, cho dù gia hỏa này nói chuyện có vẻ muốn ăn đòn.
“Trương Lượng, Phó Xử Trưởng, Quân Nhu Xử, sư thứ 9 hậu bị thủ vệ quân!”
Chiến sĩ bạch ngân dường như có chút tự hào, quan viên của Quân Nhu Xử, người mặc áo giáp bạch ngân, không biết so với Đoàn Trưởng như Lý Hạo đến cùng là cấp bậc của ai cao hơn một chút.
Lý Hạo cảm giác linh trí của y hình như rất tốt, nói chuyện cũng không bị nói lắp.
Đương nhiên, dáng vẻ cũng so với lần trước nhiệt tình hơn một chút.
Hắn cũng không quá khách sao, trực tiếp hỏi: “Trương xử trưởng…”
“Phó xử!”
“….”
Lý Hạo yên lặng, có cần phải làm thật như vậy không.
“Trương phó xử trưởng, bọn chúng ta thu được một chút quân công, không biết sử dụng như thế nào, có thể chỉ điểm một chút không?”
“Quân công ư… đồ tốt đấy!”
Trương lượng hình như hơi xúc động, nói xong liền đáp: “Chiến Thiên Thành rất coi trọng quân công, toàn bộ nhân tộc cũng rất xem trọng quân công! Hệ thống quân công cực kỳ quan trọng, trong lúc chiến tranh, hệ thống quân công thậm chí trở thành hệ thống chủ yếu của nhân tộc.”
“Quân công có rất nhiều tác dụng, các ngươi đều là người mới, chưa từng tham dự qua huấn luyện tân quân, nên không biết tầm quan trọng của quân công!”
“Tác dụng của quân công, ta chỉ nói vài điều đơn giản. Thứ nhất, đổi lấy bảo vật để tu luyện. Thứ hai, đổi lấy tiền tệ. Thứ ba, tích lũy quân công để thăng chức. Thứ tư, đổi lấy cơ hội ngộ đạo, chính là tìm cường giả vì ngươi mà trình bày võ đạo. Thứ năm… quên mất rồi!”