Mặc dù hiện tại ba người không biết quân công có thể làm gì, nhưng đều biết không phải là thứ gì xấu.
Mãi đến giờ khắc này, Lý Hạo mới có thời gian nhìn về phía Hắc Báo đã hấp thu no nê bên cạnh.
Mà Hắc Báo cũng rất hưng phấn, bỗng nhiên nhào tới, đè Lý Hạo xuống đất, kế tiếp, điên cuồng liếm mặt hắn. Lúc này Lý Hạo vừa cởi áo giáp bạc xuống, nhất thời không biết nói gìcùng rung động.
Mẹ nó!
Sức lực của Hắc Báo thật lớn!
“Hắc Báo, dừng lại!”
Lý Hạo rống một tiếng, Hắc Báo lắc lắc đuôi, hưng phấn vô cùng, bất quá vẫn dừng lại.
Lý Hạo đánh giá từ trên xuống dưới một phen, khẽ nhíu mày, gầy đi một chút. Nhưng mà, cảm giác cường đại hơn rất nhiều, nhưng hắn không thể nhìn rõ ràng, bởi vì cẩu tử này có chút khác với đại yêu, hình như nó không giống mấy con đại yêu Thương Sơn, không có chùm tia sáng!
Chẳng lẽ đây... Triệt để trở thành một võ sư?
Không có chút thần bí năng!
“Ngươi vào đây từ lần trước?”
Hắc Báo vội vàng gật đầu.
“Ngươi có thể nói chuyện không? Ta đã gặp đại yêu, có thể nói chuyện...”
“Gâu gâu gâu!”
Hắc Báo lắc đầu, Lý Hạo có chút ngoài ý muốn: “Là vì... Ngươi không đủ mạnh?”
Bốn đại yêu Thương Sơn đều có thể nói chuyện bằng dao động tinh thần, nhưng Hắc Báo không được, đây không phải là nói rõ, tên này không quá cường đại, chỉ là mới nãy đè mình ra, đúng là lực không nhỏ!
Hắc Báo lắc đuôi, không trả lời, bởi vì nó cũng không biết, như nào là mạnh như nào là yếu. Chỉ biết, mấy người vừa đánh ngoài kia lúc nãy, nó cảm thấy mình cũng có thể một cắn một chết.
Ví dụ như lão râu quai nón này nếu không biến thân, nó cảm thấy chỉ cần cắn một phát thôi!
Nhưng mà biến thân, Hắc Báo run đuôi, quá đáng sợ, không thể đánh bại.
Đáng tiếc, nó không thể nói chuyện.
Lý Hạo cũng không hỏi nữa, chỉ là thấy cổ quái. Hắc Báo ở đây một tháng, điều này chứng tỏ, nó được Chiến Thiên Thành thừa nhận, chẳng lẽ Hắc Báo cũng lấy được chìa khóa?
Không thể nào!
Vậy thì tại sao nó lại có thể ở lại đây?
Giờ phút này, Hồng Nhất Đường truyền âm nói: “Con chó này không kém, mặc dù không biết mạnh đến như thế nào. Nhưng con chó này khí tức nội liễm, cảm giác cùng một đường với võ sư, thật quá cổ quái. Ngày nay, đa số các đại yêu sẽ hấp thu một ít thần năng, nhưng con chó này... Không ngờ lại không có, thật là kỳ quái!”
Hắn cũng cảm thấy kỳ quái!
Lý Hạo cũng cảm thấy kỳ quái, nói như vậy, cái mà mình đã thấy trong thành lúc trước, thật đúng là Hắc Báo, hắn lại nói: “Hắc Báo, đại chiến bên ngoài lúc nãy, ngươi có thấy không?”
Hắc Báo vội vàng gật đầu!
“Ngươi cảm thấy... Ngươi có thể đánh bại ta không??”
Hắc Báo điên cuồng lắc đầu!
Nó là một con chó, nhưng không phải là một con chó ngốc. Đương nhiên không thể trả lời như vậy, nếu không, kiếm năng ngon như vậy, nhưng sẽ không có phần của mình?
Sắp chết đói rồi!
Lý Hạo sờ sờ cằm: “Vậy... Còn đoàn trưởng bạch ngân trước khi phục hồi thì sao??”
Bạch ngân chưa hồi phục, là có chiến lực Tam Dương đỉnh phong.
Hồng Nhất Đường đã nói cẩu tử không kém, Lý Hạo cũng cảm thấy khí lực của tên này rất lớn, có thể bằng với Tam Dương lực hay không?
Mà Hắc Báo, cũng đang suy nghĩ, gật nhẹ cái đầu chó!
Lý Hạo hơi hít vào, quả thật không kém!
Nói như vậy, tên này đã có thể có lực lượng của Tam Dương đỉnh phong hoặc Húc Quang sơ kỳ rồi, nó làm như thế nào mà hay vậy?
“Ngươi thu được chỗ tốt từ trong thành?”
Hắc Báo gật đầu, nhìn về phía tháp rùa ở phía xa, sau đó run lên, kêu một tiếng, như thể đang nói, đánh chết cũng không đi nữa, quá đau đớn!
Lý Hạo vỗ vỗ đầu chó của nó, có chút ngoài ý muốn: “Thật sự! Lão tử ở bên ngoài liều chết, nếu không phải lần này dung hợp thế thứ tư, quả thật sẽ không phải là đối thủ của ngươi.... Chết tiệt thật!”
Vận đạo của con chó thật sự không tệ a!
Đi theo mình, là người đầu tiên húp được ngụm canh Tinh Không kiếm. Sau đó tiến vào di tích lại đạt được lợi ích, như thế nào đều cảm thấy may mắn hơn mình.
Trong khi vận khí của hắn đã xem như không tệ rồi!
Nhưng đem đi so với một con chó, thực sự làm cho người ta tự ti.
“Gâu gâu gâu!”
Hắc Báo sủa to một tiếng, liếm liếm lòng bàn tay Lý Hạo, lắc lắc cái đuôi, giống như đang nói, đều là người của mình, ta trở nên mạnh mẽ hơn, ngươi cũng có lợi mà.
Lý Hạo không nói gì, con chó này trở về cũng không tệ.
Trước đây hắn đều cho rằng nếu không phải là chết thì là chạy trốn, có lẽ nó vẫn luôn trốn ở đâu đó.
Bất quá... Lý Hạo vẫn vỗ đầu chó của nó một cái: “Lão tử ở bên ngoài đả sinh đả tử, ngươi thì lại ở trên thành lầu nhìn xuống, mà không xuống hỗ trợ!”
Hắc Báo có chút vô tội, là không dám đi xuống.
Lúc ấy Hồng Nhất Đường ở phía dưới đại sát tứ phương, đi xuống, nó sợ bị người này ngộ sát, thật đáng sợ!
Hồng Nhất Đường đứng dậy, mở miệng nói: “Tạm thời không nói về con chó đen nữa. Lý Hạo, ngươi có hứng thú đi quân doanh một chuyến không? Ta tò mò, rốt cuộc quân công này có tác dụng gì, 140 điểm quân công, thật không ít.”
Về phần những người bên ngoài, giờ phút này y lười đi quản, bởi vì bây giờ chiến sĩ hoàng kim đã tự mình đến thành lâu, giống như là đang trấn thủ cùng với thu nạp hắc khải.
Mà di tích mới mở ra một ngày, tạm thời không có cách nào đi ra ngoài.
Những kẻ bên ngoài, có rất nhiều thời gian để thu thập.
Nếu quân công có thể đổi lấy một ít chỗ tốt, vậy thì cũng không tệ.
Cái khác không nói, y chỉ còn lại hai tảng đá lớn, thật sự không nỡ lấy ra dùng loạn. Đều là do tên Nam Quyền khốn kiếp này, làm y tốn một khối bảo bối lớn!
Tất nhiên, lần này ngũ tạng của y và Nam Quyền được tăng cường lần nữa, cũng có thể phát ra chiến lực mạnh mẽ hơn.
Mà Lý Hạo, cũng rất tò mò.
Nghe vậy, hắn lập tức gật đầu, cũng muốn biết quân công có thể làm gì. Không biết có thể thăng quan hay không, nếu có thể thì đổi sang áo giáp hoàng kim, có lẽ sẽ lợi hại hơn một chút.
Nam Quyền thì chỉ tâm tâm niệm niệm nghĩ đến thần năng thạch.
Lúc này, y quá nghèo!
Nếu không trả tiền, Hồng Nhất Đường thật sự sẽ giết chết y. Đừng coi lời kiếm khách nói là đùa giỡn, nhất là tên Hồng Nhất Đường lòng dạ hẹp hòi này, không chừng còn chuẩn bị giết y.