Từ Phong khẽ nhíu mày, càng thêm cảm thấy kỳ quái, mà nơi xa, Viên Hưng Võ bỗng nhiên cũng nhíu mày nhìn về phía Lý Hạo, mang theo một chút nghi hoặc, vừa mới trong nháy mắt đó, y cũng đã nghe đến một tiếng tiếng hổ gầm.
Tiếng hổ gầm kia. . . Kỳ thật y đã nghe qua rất nhiều lần, đương nhiên, không giống lắm với tiếng của sư phụ y.
Nhưng trong chốn võ lâm, có thể truyền ra tiếng hổ gầm uy nghiêm như vậy, bình thường chỉ có Ngũ Cầm Thuật mới có uy thế này.
Viên Hưng Võ quay đầu nhìn lại, nhìn thấy Từ Phong, ánh mắt y khẽ biến, vị này rất mạnh, là nhân vật có tên trên Thần Sư bảng, đương nhiên y nhận ra, lại nhìn về phía Lý Hạo. Thời khắc này Lý Hạo xuất thủ lần nữa, trường kiếm diệu không, 3 loại kiếm thế dung hợp, bộc phát ra một ánh sáng chói lòa, so với phương thức chiến đấu của tam đại bạch ngân là hoàn toàn khác biệt!
"Ba loại kiếm thế. . . Tiếng hổ gầm. . . Huyết khí. . . Huyết Đao Quyết. . ."
Ánh mắt Viên Hưng Võ lộ ra vẻ không thể tưởng tượng được!
Đúng vậy, giờ khắc này, y không thể không nghĩ đến một người, nghĩ đến người mà lão đã thấy trên tư liệu kia, Lý Hạo!
Vị sư đệ mà y chưa từng gặp mặt.
Chính là Lý Hạo!
Bạch ngân này, là Lý Hạo ngụy trang sao.
Y chỉ cảm thấy khó có thể tin, làm sao có thể?
Mà giờ khắc này Lý Hạo, một kiếm nối tiếp một kiếm, cũng mặc kệ có bại lộ hay không, đơn giản chỉ đang dùng kiếm, còn phối hợp cả Ngũ Cầm Thuật, dịch chuyển khắp nơi với tốc độ cực nhanh, có lúc như mãnh hổ, có lúc lại như viên hầu.
Những động tác kia, phàm là người quen biết Viên Thạc đại khái vừa nhìn liền biết, đây chính là người của Ngũ Cầm môn!
Không chỉ Viên Hưng Võ, giờ khắc này ở nơi xa, Hồ Định Phương không bị Địa Phúc Kiếm bao trùm bên trong, giờ phút này cũng nhìn sang bên này, sau một khắc cũng là sắc mặt khẽ biến, Lý Hạo!
Hắn thế mà đã lẫn vào Chiến Thiên thành, còn trở thành chiến sĩ bạch ngân.
Vả lại… Lý Hạo lúc này lại đang chiến đấu cùng một vị Húc Quang trung kỳ, quả thực khó mà tưởng tượng!
…
Mà Lý Hạo, mặc kệ tất cả mọi người!
Hắn chỉ đang nghĩ, xuất Thủy Thế!
Chỉ cần xuất được Thủy Thế, khóa Thế lại không một chút độ khó gì, ngũ tạng hắn cực mạnh, khóa Thế để Uẩn Thần, trong nháy mắt liền có thể khóa lại Thế thứ tư, dung hợp 4 Thế kèm thêm Huyết Đao Quyết, hắn chưa chắc không thể cùng người này đánh cược một lần!
Lý Hạo không tiếp tục liều mạng, lỗ mãng không có nghĩa là chịu chết.
Hắn bắt đầu chiến đấu, huyết khí bộc phát, giờ khắc này Từ Phong dường như cũng ý thức được điều gì đó, âm thanh bỗng trở nên lạnh lùng: “Ngươi không phải là cổ nhân… những chiêu thức kia… ngược lại là có chút giống người của Ngũ Cầm môn nổi danh ở Ngân Nguyệt! Ngươi chính là…Lý Hạo!”
Khó có thể tin nổi, Lý Hạo sao?
Một gia hỏa mới chỉ luyện võ không được mấy năm, thế mà có thực lực của Húc Quang, hắn đến cùng đã gặp được cơ duyên như thế nào?
Lý Hạo không đáp lời, nhận ra thì cứ nhận ra, ta cứ xem như các ngươi đã chết hết vậy!
Một kiếm chém ra, Lý Hạo nhanh chóng trốn vào bóng tối, Húc Quang trung kỳ thì đã sao?
Ầm!
Băng phong bốn phía, một cỗ siêu năng cường hãn quét sạch bốn phương, băng phong bao trùm toàn bộ khu vực Lý Hạo đang đứng, Từ Phong lạnh lùng nói: “Vốn nghĩ ngươi là một chiến sĩ bạch ngân, còn có chút lo lắng cái gọi là khôi phục… nhưng bây giờ xem ra, ngươi vừa dùng Huyết Đao Quyết mới có được thực lực này, có thể thấy… ngươi vốn không có cách nào tiến hành cái gọi là khôi phục!”
Đã như vậy, gã cũng không cần phải khách khí, không cần giữ sức nữa, gã rất ngạc nhiên, Lý Hạo này rốt cục là làm như thế nào để trở thành một vị chiến sĩ bạch ngân?
Trong nháy mắt, bốn phía đóng băng, hàn khí thẫm thấu.
Lý Hạo trốn vào trong hắc ám, cũng là bị trực tiếp ép phải hiện thân ra ngoài.
Lúc vừa hiện thân, một quyền đánh tới, băng phong chi quyền!
Răng rắc một tiếng, Lý Hạo muốn chạy trốn nhưng đường đi cũng đã bị đóng băng lại, Lý Hạo dậm chân, khối băng nứt ra, đại địa chi Thế chấn động nhưng đã bị trễ mất vài giây, Lý Hạo bị trúng một quyền!
Ầm!
Lý Hạo chỉ cảm thấy lực chấn động cực kỳ cường hãn, thông qua áo giáp truyền vang mà đến, nếu không có ngũ tạng cùng nhục thân cường hãn, lần này nếu là Tam Dương bình thường chỉ sợ có thể đã bị đánh chết!
Không hổ danh là thiên tài nổi tiếng của Trung bộ.
Mà Từ Phong cũng là một quyền đánh ra, nhìn thấy Lý Hạo còn không ngã xuống, có chút ngoài ý muốn, sau một khắc, gã tiếp tục huy quyền, băng phong chi lực cực kỳ cường hãn.
Đánh đến Lý Hạo không có chút lực phản kích nào.
Bất quá, ngũ tạng cường hãn và khí huyết cường đại, lại thêm khải giáp bạch ngân, Lý Hạo mặc dù không ngừng bị công kích, lại có thể nhanh chóng khôi phục, kiếm năng cũng liên tục bổ sung tiêu hao, tu bổ thương thế.
Bên trong tảng băng phong, Lý Hạo cũng dần dần cảm nhận được hơi ấm, ánh mắt lấp lóe.
Gia hỏa này… dường như không cách nào đánh chết mình.
Đúng vậy, hắn bất giác nghĩ đến khi xưa chiến đấu cùng Lưu Long, chỉ cần đối phương không thể đánh chết mình, tự mình lại có kiếm năng đầy đủ, còn gã chỉ tiêu hao sức chiến đấu thôi cũng đủ hao chết gã!
Sau một khắc, Lý Hạo vung kiếm chém đi!
Tinh Không kiếm sắc bén không gì là không thể phá, Từ Phong cũng không thể không né tránh, né tránh liền cho Lý Hạo cơ hội. Lý Hạo dậm chân một cái, đạp không mà lên, chân đá một vòng tròn, Cửu Đoán Kình trong nháy mắt bộc phát!
Lần này, không chút kiêng kị gì, chỉ có một ý niệm, phải thể hiện ra thực lực mạnh nhất, cho dù không thể đánh chết gia hỏa này cũng phải hao tổn hết siêu năng của gã.
Siêu năng cũng không phải là vô hạn, bổ sung cũng phải cần thời gian.