Đêm 16 tháng 9.
Vượt qua con đường phía nam Hoành Đoạn hạp cốc, tiến vào phía bắc. Trong một thị trấn nhỏ bị bỏ hoang, bụi bặm cuộn lên. Ngày thường thị trấn bỏ hoang yên tĩnh nhưng hôm nay lại nhiều hơn một vài người, nhiều hơn tiếng cười cười nói nói.
Lửa trại cháy rất cao, hừng hực.
Mùi thịt tràn ngập.
Giống như tối hôm qua, vẫn là sáo lộ như trước.
Sợ người khác không biết có một vài con em nhà giàu dạo chơi ở đây.
Dưới ánh lửa trại chiếu rọi, nhẫn trữ năng trên tay Vương Minh có vẻ đặc biệt dễ thấy, giọng nói của y rất lớn, lớn tiếng cười nói: “Nơi này rất tuyệt, an tĩnh, còn có một phen mỹ ý khác! Mấy vị không cần lo lắng cái gì an toàn, ở Ngân Nguyệt có mấy ai dám trêu chọc chúng ta? Ngay cả ba tổ chức lớn cũng không cần sợ, thực sự động đến chúng ta, họ có gánh được trách nhiệm không?”
“Động vào chúng ta, Bạch Long quân lập tức tuyên chiến với bọn họ! Gia gia ta đâu phải là người dễ chọc!”
“......”
Thanh âm rất lớn cũng dẫn tới ba vị mỹ nữ đồng nghiệp phụ họa, từng người một bắt đầu khoe khoang, trong nhà quyền thế bao nhiêu, địa vị của bọn họ trong gia tộc cao bao nhiêu, lần này đi ra giải sầu, ai dám lúc này trêu chọc bọn họ, đó chính là tới cửa tìm chết...
Ban ngày, nhóm người của họ cũng rêu rao khắp nơi, những người có ý định theo dõi họ, sợ là đã sớm chú ý đến.
Trong bóng tối.
Một bên trấn nhỏ, Lý Hạo đứng trên một mái nhà cũ nát, ánh mắt lạnh lùng nhìn xung quanh.
Xung quanh mấy người Vương Minh có siêu năng!
Nhưng mà, Lý Hạo lại nhíu mày, những siêu năng này có thể là kẻ độc hành, chứ không phải là nhân mã của ba tổ chức lớn.
Lần này, không thể thu hút người của ba tổ chức lớn sao?
Một lát sau, nơi xa bộc phát ra một tiếng la hét, có siêu năng không nhịn được muốn đánh lén. Nhưng rất nhanh đã bị mấy người Vương Minh phát hiện, tức thì chiến đấu thành một đoàn, trong bóng tối có siêu năng hô to: “Huynh đệ gần đó, cùng nhau lên làm thịt mấy con dê béo lớn này, chỗ tốt chia đều!”
Rất nhanh, một vài siêu năng xuất hiện nhanh chóng gia nhập đoàn chiến, trong đó cũng có một Nhật Diệu cảnh.
Lý Hạo chỉ nhìn thôi, vẫn chưa nhúng tay vào, cũng không quan tâm đến trận chiến giữa bọn họ.
Trong bóng tối, giọng nói của Vương Minh rất lớn, mang theo sự kiêu ngạo và tức giận: “Lá gan không nhỏ ha, còn dám tấn công lão tử, ta làm thịt các ngươi, kiếm một chút thần bí năng cũng không tệ!”
Ầm ầm!
Tiếng chiến đấu phát ra rất xa.
Lúc này, ánh mắt Lý Hạo khẽ nhúc nhích nhìn về một hướng, cách nơi chiến đấu khoảng mấy trăm mét, giờ phút này, mơ hồ hiện ra một đoàn ánh sáng nhỏ rất bắt mắt trong bóng đêm.
Lý Hạo nở nụ cười!
Đây mới có chút phù hợp với tác phong của ba tổ chức lớn. Tổ chức lớn tuy rất kiêu ngạo ngang ngược, nhưng dưới tình huống bình thường thì sẽ điều tra qua một ít, đề phòng có phải là cạm bẫy hay không.
Mấy siêu năng lúc trước, cơ hồ là xuất hiện lộ thiên, ngược lại không phù hợp với phong cách của ba tổ chức lớn, cho nên Lý Hạo kết luận đều là độc hành giả.
Và bây giờ cái này... Ngược lại có chút phù hợp với tác phong của bọn họ.
Ba tổ chức lớn, là nhà ai đến?
Thân ảnh Lý Hạo lóe lên, vẫn nhìn chằm chằm.
Mà chùm tia sáng kia yên lặng quan sát một hồi, rồi nhanh chóng biến mất, Lý Hạo đang âm thầm truy tung, một đường chạy nhanh, đuổi theo khoảng mấy ngàn thước, ánh mắt Lý Hạo sáng lên, rất nhiều chùm tia sáng!
Ít nhất có hơn 20 người, hơn nữa trong đó vẫn không có Tam Dương tồn tại, đều là Nguyệt Minh và Nhật Diệu, chỉ là không nhìn thấy Hồng Ảnh, có thể là người của Phi Thiên hoặc Diêm La.
......
Nửa giờ sau.
Trận chiến bắt đầu.
Đêm nay Liệp Ma đoàn cường hãn hơn nhiều so với hôm qua, phối hợp ăn ý hơn nhiều, mặc dù cũng có một đống vấn đề tồn tại, nhưng những võ sư này đều đang nhanh chóng tiêu hóa cải thiện.
Đối thủ của bọn họ là một đám gia hỏa phủ đầy dầu hỏa trên mặt, những người này là người của Diêm La.
Phi Thiên thích mặc áo choàng, Hồng Nguyệt thích đeo mặt nạ, duy chỉ có Diêm La không có yêu cầu cứng nhắc gì. Chỉ là Diêm La có rất nhiều siêu năng, thích bôi một ít sơn dầu để biểu thị mình không giống người thường, đồng thời cũng là thể hiện thân phận của mình ra bên ngoài, ba tổ chức lớn đều có đặc điểm riêng.
Giờ phút này, ngoại trừ Lý Hạo, ngay cả Lưu Long cũng đang giao chiến.
Lúc này, chất lượng Diêm La không tệ, có tới mấy vị Nhật Diệu cảnh, Lưu Long cũng chỉ vừa mới Đấu Thiên cho nên chỉ có thể địch lại Nhật Diệu trung kỳ, giờ phút này, y cũng đi tham chiến, tăng cường một ít kinh nghiệm giao thủ với Nhật Diệu.
Song phương đại chiến, vẫn còn một chút hỗn loạn.
Tiếng nổ vang lên liên tục.
Không ngừng có hắc khải bị đánh bay, chỉ là rất nhanh liền có càng có nhiều hắc khải vọt tới. Có mấy tiểu đội thậm chí đã bắt đầu mài giũa Thập Hoàn Phong Sơn trận của bọn họ, Liễu Diễm mang theo đội viên của mình vây giết một vị siêu năng Nhật Diệu trung kỳ.
Tuy rằng phối hợp không phải quá ăn ý, nhưng chiến đấu bộc phát mười phút, Liễu Diễm tụ tập nội kình 10 người, song đao cắm vào trong trái tim của đối phương, kết thúc tính mạng của vị Nhật Diệu này.
Bên kia, Hồng Thanh lựa chọn không giống Liễu Diễm, nàng cũng đang kết trận, chỉ là không phải hội tụ lực lượng lên một mình nàng, mà là 10 vị kiếm khách đồng thời xuất kiếm, kiếm khí tung hoành, Địa Phúc Kiếm hiện ra, long trời lở đất!
Mặt đất bị 10 người này liên thủ một kiếm, trực tiếp xé rách, vị Nhật Diệu bị vây quanh ở giữa cũng bị xé rách vở ra!
Liên tiếp có Diệu Nhật bị giết, Diêm La tan rã.
Trong đám đông vang lên tiếng nói chuyện vui vẻ của các võ sư.
Lần chiến đấu thứ hai này, bọn họ mạnh mẽ hơn rất nhiều so với tối hôm qua. Càng thêm vui mừng khi biết được trận pháp lợi hại, sĩ khí lên cao. Hôm qua có ba người chưa thể thăng cấp Trảm Thập cảnh, đêm nay có một người trong lúc chiến đấu trực tiếp phóng ra nội kình, thành công thăng cấp.
Trận giết chóc kéo dài, Lưu Long dùng Cửu Điệp Lãng nghênh chiến, dùng lực công kích mạnh nhất, một búa bổ chết vị cường giả Nhật Diệu hậu kỳ kia, trận chiến hoàn toàn chấm dứt.
Quét dọn chiến trường, thu thập thần bí năng...Lúc này, mọi người đều có thể làm một cách thành thục. Chuyển đi thi thể của người đã chết, tìm nơi chôn cất, rồi thu thập thần bí năng. Những xác chết này không có tác dụng, sau một ngày có thể cung cấp cho Liệp Ma đoàn thêm một khoảng thời gian.
“Liệp Ma!"
Theo Lưu Long tổng kết bằng một tiếng quát khẽ, sau đó toàn bộ Liệp Ma đoàn liền đồng loạt quát to.
“Liệp Ma!”
Lúc này đây, không cần Lý Hạo phân phó cái gì nữa, mấy vị đội trưởng nhanh chóng dẫn đội rút lui, tìm nơi ẩn náu cho đêm nay, chờ đợi đêm mai xuất kích lần nữa.
Hai chiến thắng lớn dẫn đến thu hoạch rất nhiều, tất cả mọi người đều vui mừng.
Tiểu đội tự mình đánh chết Nhật Diệu càng làm cho tất cả võ sư kích động không thôi, dưới Đấu Thiên, võ sư không bằng siêu năng, lần này giống như đã bị bọn họ lật đổ.