“Không tệ!”
Hạ Dũng đồng ý nói: “Điểm này thì ngươi nói đúng rồi, Đấu Thiên ở Trung Bộ đúng là không ít, nhưng nếu nói Đấu Thiên ở Trung Bộ có thể so sánh với chúng ta... Đó thật đúng là đánh giá quá cao bọn họ rồi! Đương nhiên, thế hệ sau này chưa chắc đã có thể, ví dụ như lão đại Lưu Long của các ngươi, mặc dù hắn cũng có kinh nghiệm, nhưng ở Trung Bộ chưa chắc đã là đỉnh cao. Ngược lại là lão sư của ngươi hay là ta, võ sư năm đó nổi danh tại Ngân Nguyệt, tùy tiện một cái nào đi Trung Bộ thì ở trên võ sư nhất đạo đều là gia gia!”
Thế là đủ rồi.
Có lẽ vị này hơi khoe khoang một chút, nhưng hắn lăn lộn trong hoàng thất không tệ là sự thật, nếu không, làm sao hắn có thể tùy tiện chạy lung tung?
Thậm chí có thể giao nhiệm vụ cho hắn?
Lý Hạo không nói gì nữa, cũng không cần phải nói nhiều.
Trung Bộ... Quá xa.
......
Từ Ngân Thành đến Hoành Đoạn hạp cốc, lộ trình dài hàng ngàn dặm.
Mà sau khi vượt qua được Hoành Đoạn hạp cốc, tiếp đó phải vượt qua hàng ngàn dặm mới có thể đến được Bạch Nguyệt thành, cộng lại, đó là hơn hai ngàn dặm đường.
Xe máy mới lưu hành, tốc độ cực nhanh.
Một giờ chạy được trăm dặm không hề khó, nhưng mãi đến hừng đông ngày thứ tư, bọn Lý Hạo cũng chỉ vừa mới bước qua Hoành Đoạn hạp cốc, muốn đến Bạch Nguyệt Thành, đại khái là buổi tối.
Phía bên kia của Hoành Đoạn hạp cốc.
Ba người Lý Hạo cũng coi như là cường giả, bọn họ khiêng xe máy, trực tiếp xuống đại hạp cốc, trực tiếp đi trong đại hạp cốc, sau đó lại khiêng sang phía bên kia, nếu là người bình thường thì không có cách nào làm được điều này.
Giờ phút này, cả ba đều mệt mỏi.
Bôn ba cả đêm, dù cơ thể không mệt mỏi, thì tinh thần cũng có chút mệt mỏi.
Sau khi vượt qua Hoành Đoạn hạp cốc, nơi xa, mơ hồ có thể nhìn thấy những con đường, trông khá chỉnh tề, xa hơn là các kiến trúc của thành phố mơ hồ hiện ra, đó là của các thành phố khác, Bạch Nguyệt thành vẫn còn xa.
Không giống như sự hoang vắng của Ngân Thành bên kia, đến bên này đã không còn hoang vắng như vậy nữa.
Lý Hạo yên lặng nhìn, hắn thậm chí còn nhìn thấy xa xa có người làm việc trên cánh đồng.
Mà ở Ngân Thành, cách thành phố quá xa, thì đều là nơi không người!
Một vài người ngồi xuống tại chỗ, nghỉ ngơi, uống nước, ăn bánh quy đỡ đói.
Thấy Lý Hạo nhìn chằm chằm về phía xa xa, Vương Minh tiến lại gần, mở miệng nói: “Gần nơi này nhất là Cốc Thành, cách chúng ta chỉ có mấy chục dặm. Một đường đi về phía trước, chúng ta sẽ đi qua Diệu Quang thành. Sau đó lại lái xe hơn hai trăm dặm là tới Bạch Nguyệt thành!”
Bản đồ, Lý Hạo đã xem qua.
Nghe vậy gật gật đầu, lại nhìn thoáng qua phương xa: “Bạch Nguyệt thành dân cư ba mươi triệu, nhưng ta xem bản đồ, tính toán một chút, Bạch Nguyệt thành hình như không quá lớn, ít nhất không đạt tới trình độ gấp Ngân Thành 30 lần, bình thường, các ngươi không cảm thấy chật chội sao?”
Vương Minh nở nụ cười, Hạ Dũng cũng cười.
Vương Minh cười ha ha nói: “Làm sao có thể!”
“Lý Hạo, ngươi quá coi thường Bạch Nguyệt Thành. Nói như vậy đi, kiến trúc ngươi nhìn thấy ở Ngân Thành, phần lớn đều là ba tầng, cao cũng mới sáu tầng, cao hơn một chút, mười tầng là cai nhất rồi.”
“Nhưng ở Bạch Nguyệt thành, kiến trúc 30 tầng có rất nhiều!”
Lý Hạo cũng nở nụ cười: “Hiểu rồi... Chính là từng tầng chồng lên nhau, diện tích không đủ lớn cho nên dựa vào tầng cao để giải quyết áp lực, như vậy ... Không cảm thấy khó chịu sao?”
“Tất cả đều là các tòa nhà cao tầng, sống ở đó, ta cảm thấy rất áp bức.”
Vương Minh nhún vai: “Không cảm thấy!”
Hạ Dũng cũng chen ngang nói: “Bạch Nguyệt thành cũng được, ở Thiên Tinh thành kiến trúc trên trăm tầng đều có rất nhiều. Thậm chí bây giờ còn có một ít kiến trúc siêu năng xuất hiện, ví dụ như, một vị Húc Quang hệ thổ, trong một ngày, có thể đã kiến tạo ra một tòa nhà siêu cao tơi 100 mét thậm chí 1000 mét...".”
Vương Minh cũng nói: “Lý Hạo, ngươi đi Bạch Nguyệt thành, đừng làm mất mặt quá, bên kia không giống nơi này. Bạch Nguyệt thành xe nhiều người nhiều, còn có, cùng Ngân Thành khác nhau nữa là, toàn bộ Ngân Thành cơ hồ chính là Tuần Kiểm Ti định đoạt. Nhưng ở bên kia, Tổng cục hành chính, Tuần Kiểm Ti, Tuần Dạ Nhân, trú quân đều như nhau. Trên thực tế đa phần Tuần Dạ Nhân không tham gia vào việc quản lý bình thường này, tổng thể vẫn do Tổng cục hành chính quyết định.”
“Mặt khác, thành phố này nhỏ cũng có điểm tốt, cũng không có người nào trêu chọc không nổi, ở Bạch Nguyệt thành... Chúng ta cũng phải khiêm tốn một chút, ví dụ như không cẩn thận đụng phải con trai thống soái nào đó, đánh nhau với cháu trai của cục trưởng... Ngoại trừ những thứ này ra, tập đoàn lớn của Bạch Nguyệt Thành rất nhiều, thậm chí bắt đầu phát triển về phía tập đoàn tài chính, bọn họ cũng mời chào rất nhiều siêu năng giả...”
Vương Minh sợ Lý Hạo đi tới rồi không hiểu những thứ này, dễ dàng gây ra phiền toái, cũng không thấy phiền mà giới thiệu cho hắn.
Cuối cùng lại nói: “Đương nhiên, ngươi được bộ trưởng đích thân mời chào qua, cũng không ai dám trêu chọc ngươi... Nhưng chúng ta không thể chuyện gì cũng tìm bộ trưởng, đúng không?”
Lý Hạo khẽ gật đầu.