TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 489: Cửa thành mở (3)

Diệu Thừa kia hẳn là sau khi bị thương, siêu năng để lộ quá nhiều, cộng thêm thực lực bị hao tổn, cho nên chết ở trong đó.

Nói xong, Lý Hạo nhìn về phía Trương Đình ở bên cạnh, cười nói: "Chị Trương, sao chị ở lại?"

Trương Đình cười rất vui vẻ, nghe vậy mở miệng nói: "Ta cũng sẽ không vào thành, ta lưu lại, là bởi vì thủy năng của ta không thiên về chiến đấu, mà sở trường về chữa thương, thời khắc mấu chốt có thể chữa trị một số vết thương nguy hiểm đến tính mạng... Dù muốn rời khỏi, đêm nay cũng không được, chỉ có thể chờ đêm mai, kéo dài thời gian quá dài, sẽ bị thương trí mạng..."

Nàng khẽ nói: "Cho nên tiếp đây, ta sẽ cùng các ngươi chờ ở ngoài thành."

"Chữa thương?"

Vương Minh hứng thú nói: "Chị Trương, hèn gì ngươi ở lại đây, thì ra là vì chuyện này... chị Trương thật thú vị! Chị Trương, trước đó ta chịu một chút vết thương nhỏ, hay ngươi giúp ta trị thương?"

Có bác sĩ ở lại, thật ra vẫn là lựa chọn tốt.

Đúng như lời nàng nói, một khi xuất hiện vết thương nguy hiểm đến tính mạng, di tích lại không thể mở ra, khoảng cách ban đêm cửa mở ra còn lâu, lúc này có bác sĩ, có thể bảo đảm không lập tức tiêu đời.

Cho nên nàng lưu lại, ngược lại hợp tình hợp lý.

Lý Hạo cũng cười: "Chị Trương, Tuần Dạ Nhân chúng ta không có Trị Liệu sư cấp độ Nhật Diệu sao?"

"Không có."

Trương Đình lắc đầu: "Trị Liệu sư rất đặc thù, cũng rất hiếm thấy! Chuyên về phương hướng này có hệ Mộc, hệ Quang Minh, hệ Thủy, thật ra biến chủng hệ Sinh Mệnh trong hệ Mộc là thích hợp trị liệu nhất, đáng tiếc không nói Ngân Nguyệt, Trung Bộ cũng không có mấy vị."

"Trước đó Quang Minh đảo có một ít hệ Quang Minh, phần lớn hệ Quang Minh của Ngân Nguyệt đều bị bọn hắn hấp thu... Cho nên, giờ các tổ chức lớn đều lấy Trị Liệu sư hệ Thủy làm chủ!"

"Nhưng hệ Thủy cũng có thể công kích, cho nên hầu hết mọi người vẫn lựa chọn hệ công kích, mà không phải hệ trị liệu."

Lý Hạo gật đầu: "Hệ Sinh Mệnh... thì ra còn có hệ này, ngược lại là thêm kiến thức!"

Nói xong, lại nói: "Chị Trương, vậy ngươi cũng phải cẩn thận một chút, ngươi không có lực công kích, tốt nhất ở gần chúng ta, lão đại ta là võ sư Đấu Thiên, rất lợi hại!"

Lý Hạo cười ha ha nói: "Võ sư Đấu Thiên rất mạnh, có hắn, chỉ cần chúng ta không vào thành đoạt bảo, sẽ không có ai cố ý làm phiền chúng ta."

Võ sư Đấu Thiên!

Lưu Long im lặng không lên tiếng.

Ánh mắt của Trương Đình có vẻ kỳ quái, vội vàng gật đầu: "Chúc mừng bộ trưởng Lưu, không ngờ bộ trưởng Lưu cuối cùng vẫn bước vào Đấu Thiên, năm đó ở Bạch Nguyệt Thành, từng nghe nói đại danh của bộ trưởng, một mình bảo vệ một thành..."

Đó là câu nói nổi tiếng của Lưu Long, năm đó Bạch Nguyệt thành bảo y làm Tuần Dạ Nhân, y không làm, nhất định phải về Ngân Thành, tuyên bố hùng hồn một mình bảo vệ một thành.

Y muốn một mình bảo vệ Ngân Thành!

Mà thời điểm đó y chỉ là võ sư Phá Bách.

Nay y bước vào Đấu Thiên... giờ nhớ lại, Lưu Long lắc đầu, không nói thêm gì.

Một người bảo vệ một thành... chỉ là lời nói lúc phẫn nộ mà thôi!

Bây giờ, siêu năng càng ngày càng mạnh, nhất là lần này nơi nơi đều có thể nhìn thấy Tam Dương, đâu còn dám to mồm một mình bảo vệ một thành.

Y không để ý đến chuyện Lý Hạo tiết lộ việc mình là võ sư Đấu Thiên.

Thằng nhóc này... rất xấu xa!

Bản thân là Đấu Thiên, nên tất cả mọi người đương nhiên sẽ chú ý đến y hơn, ai sẽ quan tâm một võ sư Phá Bách cùi bắp, đến giờ sắc mặt của Lý Hạo vẫn trắng bệch.

Trước đó có lẽ thật sự bị thương, hiện tại... Lưu Long hoài nghi không phải.

Trương Đình... chuyện này y biết.

Thủy hệ Tam Dương trung kỳ!

Lý Hạo nhìn chằm chằm người ta rất lâu, trước đó Lý Hạo hình như từ bỏ, nhưng giờ... người phụ nữ này không đi, còn xông tới, Lý Hạo nếu không có ý đồ, Lưu Long y sẽ đầu vặn xuống!

Lý Hạo tiếp tục nói: "Chị Trương, chị biết không? Lão Vương tiến vào Nhật Diệu..."

Trương Đình cười: "Biết, mọi người đều biết, cường giả Nhật Diệu trẻ tuổi nhất của Ngân Nguyệt chúng ta!"

Vương Minh cười ha ha, lại giả vờ nghẹn ngùng nói: "Đừng nói như vậy, ta sắp 20 tuổi, không còn trẻ nữa, bên Trung Bộ, 20 tuổi người ta đã tiến vào Tam Dương!"

Nói xong, vẫn không nhịn được cười.

Lời này, nghe rất thoải mái.

Gã đột nhiên cảm giác được chị Trương khá xa lạ này, nói chuyện thật dễ nghe, đáng tiếc hơi lớn tuổi, đã hoa tàn ít bướm, nếu không còn có thể trò chuyện nhiều hơn.

Bọn họ nói cười ở nơi này, bên cạnh, cũng có người nhìn bọn họ.

Đó là một vị cường giả Nhật Diệu, đến từ Diêm La.

Trên mặt người kia có vài vết sẹo, bỗng nhiên nhìn về phía Lưu Long, ánh mắt lạnh lùng nói: "Lưu Long, ngươi bước vào Đấu Thiên rồi?"

Lưu Long nhìn về phía bên kia, không quen biết, cũng không muốn phản ứng.

Người kia vẫn nhìn y, âm thanh lạnh lùng nói: "Cho nên... là ngươi giết Hổ Phách, đúng không? Khi đó không thấy mấy người các ngươi vào thành, mà Hổ Phách cũng vào thành khi đó, trên quần áo của hắn lưu lại quyền ấn... Trước đó chúng ta còn hoài nghi có phải do người của Kiếm Môn ra tay hay không... giờ xem ra, là ngươi báo thù cho tiện nhân Liễu Diễm kia, nên giết Hổ Phách!"

Lưu Long liếc nhìn đối phương, lạnh lùng nói: "Phải như thế nào?"

Đến lúc này, y cũng lười phủ nhận.

Người này có thể có chút quan hệ với Hổ Phách.

Nhật Diệu trên mặt mang sẹo, cười lạnh: "Quả nhiên là ngươi! Ngươi cũng đã biết, sau khi Hổ Phách gia nhập Diêm La, luôn đi theo ta, hắn là một tay ta bồi dưỡng ra..."

Lưu Long lạnh lùng nhìn y.

Người này rất mạnh!

Đại khái phán đoán một chút, chỉ sợ là Nhật Diệu hậu kỳ, thậm chí là đỉnh phong... nhưng Lưu Long y sợ sao?

Vương Minh không đợi Lưu Long nói chuyện, bèn cướp lời mắng: "Vậy thì thế nào? Giết tội phạm truy nã còn cần ngươi cho phép? Diêm La lần này còn lại hai ba con mèo con, coi chừng các ngươi Luân Chuyển Vương tiến vào ra không được, ngươi gây chuyện đúng không, có tin ngươi không thể nào còn sống ra ngoài hay không?"

Lúc này gã cũng là không sợ trời không sợ đất.

Trong 3 tổ chức lớn, Diêm La lần này rất thảm.

Luân Chuyển Vương, đây không phải là có Tam Dương chống đỡ sao?

Nhật Diệu, cũng chỉ lưu lại hai vị.

Thật đánh nhau, với số người của Tuần Dạ Nhân lưu lại, cũng không sợ bọn hắn.

Gã đơn độc giao thủ, đương nhiên không bằng đối phương, nhưng Lưu Long không phải Đấu Thiên sao?

Liên thủ rồi còn không đánh lại kẻ này sao?

Cường giả Diêm La kia cười lạnh, lại không nói nữa.

Lưu Long! Hổ Phách quả nhiên là bị thằng khốn này giết!

Hổ Phách là cường giả hệ Trọng Thổ, hơn nữa bước vào Nhật Diệu, một khi trưởng thành, chiến lực vẫn rất đáng sợ, đáng tiếc lần này lại chết ngay tại ngoại thành, cực kỳ đáng tiếc.

Lý Hạo chỉ yên lặng lắng nghe, không nói chen vào.

Hắn có đôi khi sẽ nhìn về phía cửa thành, có khi sẽ nhìn về phía cuối con đường, nhìn xem những người đi thông đạo thứ hai có trở về hay không.

Hồ Định Phương tiến vào thông đạo... kể cả vị Chu bộ trưởng Kim hệ cũng sẽ đi vào.