"Hừ!"
Một tiếng kêu đau đớn truyền ra, cái tên Phi Thiên Nhật Diệu kia, có chút chấn động, võ sư Phá Bách, y chưa tùng nhìn thấy qua, khả năng Nhật Diệu Thế lực ngang bằng võ sư Phá Bách. . . Cực kỳ hiếm thấy.
Hoặc là nói, y biết rồi, kỳ thật một số ý võ sư, võ sư cảm ngộ Thế nhiều năm, mới có thể làm được điều này.
Lý Hạo, tuổi còn rất trẻ!
Lý Hạo mặc kệ những điều này, giờ phút này hắn, chỉ có một ý niệm trong đầu, giết tên này, có lẽ có thể tấn cấp. . . Nếu không phải có thể, vậy thì kiếm phá thiên địa thử rồi.
Dùng Nhật Diệu làm bia ngắm, thử xem Thế của chính mình, có thể dung hợp hay không.
Thăm dò một phen, Lý Hạo bỗng nhiên có chút tiếc nuối.
Tên này. . . Cảm giác không quá cường.
Đúng vậy!
Hắn cảm thấy, mình coi như không thử tấn cấp, thực sự cùng đối phương giao đấu. . . Chưa chắc sẽ thua.
Nhật Diệu sơ kỳ. . . Không gì hơn cái này!
Hai chủng Thế của Lý Hạo xuất hiện, cảm giác mình cũng không yếu so với y.
"Tên này, có thể bức ta sử dụng kiếm Thế phá địa Thế sao?"
Lý Hạo nhíu mày, không thể thì, chính mình cưỡng ép sử dụng, chưa chắc là gì chuyện tốt.
Đang nghĩ ngợi, đối diện, vị cường giả hệ ám kia, bởi vì bả vai bị xuyên thủng, hình như cũng có chút nổi giận, thậm chí là nóng nảy!
Y nhanh chóng chém giết Lý Hạo, đã cáo phá.
Vốn là, y muốn để lại ít sức lực, để đối phó với người ở phía ngoài, nhưng bây giờ. . . Hình như Lý Hạo khó chơi hơn so với tưởng!
"Ngươi tại tìm cái chết!"
Hừ lạnh một tiếng, ngay sau đó, một luồng lực lượng ám hệ tràn ngập, trong nháy mắt, Lý Hạo và y đều bị cuốn vào bên trong Hắc Ám, im hơi lặng tiếng, ngay cả Lưu Long bên ngoài, quả thật không hề cảm nhận được động tĩnh gì.
Nhưng lúc này, Lý Hạo lại cảm thấy không đúng.
Bản thân hình như bị Hắc Ám bao phủ, thậm chí là rời vào bên trong vũng bùn Hắc Ám, cảm giác bốn phía đều là cây bông vải, chặn bản thân mình lại.
Ngay sau đó, một thanh kiếm đâm đến, thẳng ngay đến cổ họng.
Phản ứng của Lý Hạo, chậm hơn so với trước một chút, huy kiếm đón đỡ. . . Nhưng lại chậm một bước, bị một kiếm đẩy ra, ngay sau đó, mảnh kiếm lần nữa đâm tới hướng cổ hộng y.
Ánh mắt Lý Hạo khẽ động, ngược lại là có chút mừng rỡ.
Ta nói mà sao y lại có chút yếu, thì ra là vậy, trước đó rõ ràng giữ lại chút sức lực rồi!
Mắt thấy kiếm đâm đến, nội kình Lý Hạo chấn động, một cỗ địa Thế lập tức hiện lên, nơi cổ họng, hiện ra một cỗ thần ý nhàn nhạt, hét lên một tiếng, đỡ lấy lấy tiểu kiếm ở bên ngoài, có điều trên cổ của Lý Hạo để lại một vết máu nhỏ.
Chính là muốn cái này!
Lý Hạo đại hỉ, đây chính là đối thủ mà mình hi vọng gặp được, có tính uy hiếp đến tính mạng của mình!
Hai người lần nữa giao thủ, cái tên cường giả hệ ám kia, cũng càng thêm kinh hãi.
Y cũng không nương tay nữa, rõ ràng cũng không thể hạ gục được Lý Hạo, tên này hình như càng đánh càng hăng!
Hai người trong bóng đêm, không ngừng dây dưa, trên người Lý Hạo, đã để lại vài vết máu, nhưng Lý Hạo lại càng ngày càng vui mừng, hắn đang không ngừng dùng thử địa Thế cùng kiếm Thế phối hợp.
Tuy có chút không quen, nhưng vẫn là nếm đến ngon ngọt, công phòng nhất thể.
Trong đầu, lại hiện lên một màn hình thành Hắc giáp quân lúc trước.
Tấm chắn phòng thủ, lúc đang phòng thủ, tấm chắn mở ra, trường tthương đánh ra, trường kiếm chém ra. . . Đó cũng là một loại công thủ phối hợp.
Rất mạnh!
Một đám Hắc Khải, thậm chí chặn được một đám Tam Dương.
Sau đó, như không phải là bị tiền hậu giáp kích công phá quân trận, căn bản không dễ dàng đánh được những Hắc Khải này như vậy.
"Phòng thủ lập tức biến mất. . . Chính là thời điểm xuất kích!"
"Xuất kích, cũng là một loại phòng thủ. . . Giết kẻ địch, dĩ nhiên cũng là phòng thủ. . ."
Lý Hạo dựa theo lĩnh ngộ của mình, cảm ngộ việc phối hợp Thế, Thế dung hợp.
Bắt buộc phải kiếm phá thiên địa sao?
Chưa hẳn a!
Trường thương và trường kiếm, phá vỡ phòng bị sao?
Không có!
Phối hợp, không nhất định cần phải đánh vỡ.
Lúc này, Lý Hạo với hai chủng Thế, đã có cảm ngộ sâu sắc.
Địa Thế biến mất, Kiếm Thế lập tức hiện lên, một kiếm chém ra, thổi phù một tiếng, ở trên người đối phương để lại một đạo vết máu, cái tên cường giả hệ ám kia trong nội tâm cả kinh!
Y có cảm giác, Lý Hạo càng ngày càng mạnh rồi!
Mà Lý Hạo, đắm chìm trong loại phối hợp này, lòng tràn đầy vui mừng.
“Trong địa Thế ẩn chứa kiếm Thế, trong kiếm Thế ẩn chứa địa Thế, địa bao bọc kiếm?"
Lý Hạo nghĩ tới một từ, lại nghĩ tới cường giả hệ Thổ, có một số tên sẽ dùng đất đá để đâm, bỗng nhiên từ trong đất hiện ra một số đầu đá nhọn, trực tiếp khiến người bị đâm chết!