TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 433: Âm thầm gây rối (6)

Mấy người Lý Hạo lúc này vẫn còn chưa biết được tình hình, cũng không biết bọn họ đang ở đâu, lúc này chắc chính là đang ở con hẻm nhỏ giữa đường 1 và đường 2.

Lý Hạo lúc này đã thu thập rất nhiều Thần Bí Năng.

Cảm thấy trong ngũ tạng, tì tạng và trái tim đều có cảm giác bão hòa, nhưng cân bằng ngũ hành đã bị phá vỡ, hơi khiến hắn khó chịu.

Thấy hắn ngừng hấp thu, Lưu Long nhanh chóng nói: "Đã một khoảng thời gian rồi, các tổ chức lớn và Tuần Dạ Nhân có thể sẽ nhanh chóng tiến vào đây, lúc đó chúng ta khó mà che giấu được, nhiều người quá, rất dễ bị lộ."

Lý Hạo gật đầu, đây cũng là điều hắn lo lắng.

Người đến thật sự rất nhiều, mà trong đó đều có Tam Dương đi vào, giáp đen không gây uy hiếp, lúc đó, bọn họ mặc giáp đen... ngược lại càng nguy hiểm.

Đang muốn nói, bọn họ lại nghe thấy tiếng bước chân, liền im lặng.

Qua một lúc, đợi âm thanh dần tan biến, Lý Hạo mới lên tiếng: "Giáp đen ngoài thành không nhiều, khẳng định là ngăn không được bước chân của bọn họ... Chúng ta cũng không cần thiết phải cản trở bọn họ tiến vào ngoại thành, cũng không có năng lực đó, việc trước mắt là nâng cao thể lực, và diệt trừ một vài kẻ địch!"

Hắn hỏi Liễu Diễm: "Liễu tỷ cảm thấy có thể nhanh chóng lãnh ngộ được thế hay không?"

Liễu Diễm trầm mặc một hồi, lắc đầu.

Lý Hạo có hơi thất vọng, quả nhiên, thế mới là kẻ địch mạnh nhất cản trở võ sư.

"Lão đại, ngài còn có không gian nâng cao lên nữa không?"

"Còn... Nhưng mà độ khó rất cao, lão sư cậu đề nghị ta dưỡng thận trước... vậy thì cần rất nhiều thủy năng, tốt nhất là phối hợp với Huyết Thần Tử mới được, người của Hồng Nguyệt đến bây giờ vẫn chưa tới, thủy năng... hình như cũng không có cường giả thủy năng nào có thể giết được!"

"Có!"

Lý Hạo cười: "Có một người, nhưng mà... không dễ giết! Cũng phải xem lão đại có dám giết hay không!"

"Ai?"

"Tuần Dạ Nhân Trương Đình..."

Lưu Long lập tức nhíu mày, cho dù có áo giáp che chở, Lý Hạo cũng cảm nhận được bất mãn của ông ta.

Hiển nhiên, Lưu Long cho rằng hắn bị điên, vì để nâng cấp, người nhà cũng dám giết.

Tuần Dạ Nhân nói thế nào cũng là người của mình.

"Lý Hạo!"

"Lão đại, đừng nóng! Không phải tôi muốn giết, là Hầu bộ trưởng nói, có thể giết, cũng có thể không giết, không quan trọng... Hơn nữa đối phương không đơn giản, là một vị Tam Dương trung kì mang theo Nguyên Thần Bí!"

Lời này vừa nói ra, Lưu Long lập tức thở gấp.

Tam Dương trung kì?

Còn mang theo Nguyên Thần Binh!

Đùa à, vậy sao mà giết được?

Cho dù đối phương là người xấu... ông ta cũng không kiêu ngạo đến mức mình có thể giết được Tam Dương trung kì, dùng hết Cửu Đoán Kình của mình ra ứng phó, chưa chắc có thể công phá được phòng ngự của Tam Dương, lúc trước tràn đầy tự tin, nhưng bây giờ, từ sau khi một quyền đánh không chết được Lý Đại Hổ, ông ta có hơi bình tĩnh lại.

Lý Hạo lên tiếng: "Tôi bây giờ cũng cần thủy năng, lão đại ngài cũng cần, giết cô ta, chúng ta cũng có thể thu được đầy đủ, nhiều khi còn dư nữa! Tôi có một cảm giác, tôi cân bằng ngũ hành một chút, có thể có hi vọng bước vào Đấu Thiên..."

Hắn là có cảm giác, sau khi cân bằng được ngũ hành, địa thế và kiếm thế, có lẽ có một chút nâng cao, thậm chí dung hợp.

Đáng tiếc, bây giờ ngũ hành chưa cân bằng, cũng làm cho Kiếm Thế của hắn bị lệch yếu, làm cho địa thế cũng lệch yếu, bởi vì địa thế và thổ năng có quan hệ rất lớn, chịu một số ảnh hưởng.

Hắn cần lượng lớn thủy năng, để cân bằng cỗ lực lượng này trước.

Lưu Long không khỏi nhíu mày: “Cho dù cô ta là người xấu, nhưng Hầu bộ trưởng đã nói như vậy, thì mặc kệ đối phương là loại người gì... đều có thể giết! Nhưng, ngươi cảm thấy ngươi và ta có thể làm được không?"

Không thể nào!

"Đánh lén, chưa chắc là không có hi vọng... lão đại ngài là khó công vào phòng ngự của cô ta, nếu cầm theo kiếm của tôi, phối hợp với Cửu Đoán Kình, vẫn là có hi vọng!'

Đương nhiên, Lý Hạo cũng nói: "Chỉ cần một cơ hội! Với lại nếu ở bên cạnh Tam Dương cũng khó."

"Bây giờ ta càng hi vọng, mọi người đi vào, chúng ta lẫn vào trong đó khó phân biệt, nếu mọi người đợi ở ngoài, chúng ta cứ chậm trễ không xuất hiện, hoặc là tùy tiện đi ra... trái lại càng gây thêm chú ý."

Lúc này, Lý Hạo cũng có chút tiến thoái lưỡng nan.

Cứ đợi như vậy, cũng không phải cách hay.

Nếu như lượng lớn Tam Dương đi vào, vậy thì nguy hiểm rồi.

Gặp phải Hách Liên Xuyên và Hồ Định Phương còn được, lỡ mà gặp mấy người khác... Lý Hạo cảm thấy, ai cũng có thể sẽ giết mình.

Cho dù Hồng Nhất Đường, coi như cũng còn đỡ hơn.

Nhưng đừng quên, năm đó lão sư khiêu chiến ông ta 2 lần, ông ta sợ đến mức đóng cửa không chiến, mất mặt xấu hổ, bị giang hồ cười nhạo, đối với một vị võ sư mà nói, thể diện lớn hơn trời, thật sự là không có chút oán niệm nào sao?

Sao có thể được!

Chỉ là hôm nay, lão sư mạnh lên, đối phương không dám biểu hiện gì trước mặt người mà thôi.