“Lý Hạo, nếu không phải ngươi nhiều lần phá hoại kế hoạch của ta, sao ta lại giống như ngày hôm nay, sư phụ ngươi cũng chưa chắc sẽ chết, ta từ Ngân Nguyệt đi ra, đã giết qua bao nhiêu võ sư Ngân Nguyệt cơ chứ?”
Gã lạnh lùng nhìn Lý Hạo: “Ta còn rõ ràng hơn ngươi, bọn hắn mới là hi vọng của Ngân Nguyệt chúng ta… cho nên, dù là có thể giết chết bọn hắn, giết chết lão sư ngươi, nhưng ta cũng không hề làm! Cái chết của bọn hắn là trách nhiệm của ngươi!”
Giờ khắc này, khí tức của Ánh Hồng Nguyệt càng trở nên cường đại, Tử Nguyệt bên cạnh dường như đã bình thường trở lại, giải thoát rồi, một chút xíu lực lượng tràn lan kia đang bị Ánh Hồng Nguyệt hấp thu.
Lý Hạo cũng không ngăn cản.
Hắn chỉ im lặng nhìn, im lặng nghe.