Cái gọi là vô tình, chỉ là một loại ý cảnh, tôn trọng đại đạo công chính, vô vật vô ngã, vô thân sơ chi phân, không có nghĩa là giết người bừa bãi, giết người bừa bãi gọi là súc sinh chứ không phải là vô tình.
Tiếp tục đi về phía trước, toàn bộ trạch viện đều tồn tại vết kiếm.
Nhưng rất nhanh... Lý Hạo phát hiện ra một điểm không bình thường, không có kiếm ý của Lý Đạo Hằng, hoặc là không có kiếm ý của người xuất thủ, không biết là bị y xóa đi, hay là... Kiếm ý của tên này đã quá đáng sợ, mỗi một kiếm đều vừa vặn có thể giết người, không nhiều không ít, vừa vặn giết người xong, kiếm ý tự biến mất.
Cái trước, không tính là gì, Lý Hạo có thể làm được.
Nhưng cái thứ hai, trong thời gian đối địch lại còn có thể khống chế chính xác như vậy, kiếm ý của người này đã đáng sợ đến cực hạn!