“Không cần gấp, chỉ có một ít địa bàn, hắn lần này làm như vậy, đối với chúng ta sẽ có chỗ tốt! Còn nữa, ta để đời thứ hai đến đó, không phải để nàng lượm chút canh thừa, ngươi hiểu sai rồi!”
Nam tử lưng đeo kiếm giải thích: “Lý Hạo nếu thực sự làm theo cách nghĩ của ta, đoạt mất một bộ phận thiên ý, vậy thiên ý còn lại, hẵn thù hận hắn, coi hắn như kẻ địch! Giờ phút này, có người đối nghịch với Lý Hạo, sẽ được thiên ý gia trì! Những thiên ý còn lại sẽ lựa chọn gia trì cho một số người… ví như đời thứ hai, ví như bọn người Ánh Hồng Nguyệt, mà Ánh Hồng Nguyệt là người thông minh, hắn không dám! Cho nên… có lẽ sẽ là đời thứ hai!”
Nhặt chút canh thừa cơm cặn, gã cũng không quan tâm.
Cũng không có tác dụng gì.
Gã để Nữ vương đến đó, cũng không phải để đi cướp năng lượng đột nhiên bộc phát của Lý Hạo, mà bời vì sẽ đạt được thiên ý gia trì.