Hàn huyên một hồi, các bá chủ của Đông Phương hành tỉnh thấy Lý Hạo hình như dễ nói chuyện, đều thở phào nhẹ nhõm.
Gần đây, Quang Minh Kiếm ở phương Đông không chút khách khí.
Kẻ nào phản đối, kẻ nào phản kháng, đều bị giết sạch.
Không có chỗ mặc cả!
Đừng nhìn bây giờ mọi người tụ tập cùng một chỗ, trên thực tế, các hành tỉnh lớn ở phương Đông có một số người không đến, đều là vì vĩnh viễn cũng không thể đến!
Mà Triệu Thự Quang đến đây... Trên thực tế là để thu thập mớ hỗn độn, nhanh chóng sắp xếp nhân viên để tiếp quản một số hành tỉnh.
Nếu không, Thiên Tinh lớn như vậy, Triệu Thự Quang cũng sẽ không ở đây.
Mọi người đang nghĩ Lý Hạo coi như dễ nói chuyện, Lý Hạo tươi cười như trước, nhẹ giọng nói: “Hồ đô đốc, nếu Thần Nhật hội tán loạn, giáo chúng bình thường thì thôi, trông coi một chút là được. Nhưng những thủ lĩnh của Thần Nhật hội đều là cao tầng, có lẽ sẽ đi nương tựa vào Tây Phương Thần Quốc, phái người đuổi giết bọn họ, chém tận giết tuyệt, đừng để người ta ra khỏi Đông Phương đại lục!”
“Tuân lệnh!”
Quang Minh Kiếm nhanh chóng lên tiếng.
Lời này vừa nói ra, những người khác đều là đầu đầy mồ hôi, e rằng những nhân vật lãnh đạo Thần Nhật hội gặp phiền toái lớn rồi.
Còn Lý Hạo, bây giờ rất nghiêm khắc với giáo phái.
Hắn biết, những nguy hại mà giáo phái này có thể mang lại.
Nói ngắn gọn một câu, hắn nhìn về phía Triệu thự trưởng: “Triệu thự trưởng, vị trí đã xác định chưa?”
“Rồi.”
Triệu thự trưởng nhanh chóng gật đầu, chỉ về phía nơi xa: “Ở ngay phía trước, lối vào có chút đặc thù, lại ở dưới một gốc cây lớn, mà cây đại thụ kia lại có vẻ sắp thành tinh...”
Đây có thể là gốc yêu thực duy nhất ở thời đại này sắp thành tinh.
Yêu thực, có rất nhiều.
Nhưng tất cả đều là lão ngoan đồng.
Yêu thú ngược lại đã gặp qua không ít yêu thú hiện đại, nhưng yêu thực, Lý Hạo thật đúng là chưa từng thấy qua yêu thực hiện đại.
Giờ phút này, Lý Hạo cũng có chút hứng thú: “Yêu thực thành tinh? Thật thú vị, yêu thực thành tinh cần tiêu hao cực nhiều năng lượng, cần năm tháng dài đằng đẵng, trừ phi... Yêu thực này vẫn luôn có năng lượng xâm nhiễm, nếu không, căn bản không có khả năng thành tinh trong thời gian ngắn.”
Phục hồi chỉ hơn 20 năm mà thôi, hơn 20 năm, yêu thú có thể, nhưng yêu thực rất khó xuất hiện.
Triệu thự trưởng cũng gật đầu: “Ta cũng có chút ngoài ý muốn, điều này cũng nói lên một điểm, di tích này, có lẽ... Phản đồ không thiếu năng lượng, ngay từ đầu không hề thiếu!”
Lý Hạo khẽ nhíu mày, gật gật đầu.
Không thiếu năng lượng, đây không phải là tin tốt.
“Đi đi, đi xem!”
Hắn cũng không nói gì thêm, mang theo tất cả mọi người, rất nhanh, chiến hạm bay lên, bay về phía một ngọn núi xa xôi, cái cây đó ở ngay trên núi.
Chờ Lý Hạo tới gần, nhất thời cảm thụ được năng lượng ở đây rất nồng đậm.
Trong trường hợp bình thường, gần di tích, năng lượng thực sự rất yếu vì mấy tồn tại trong di tích hấp thu hết, điều này có nghĩa mấy tồn tại trong di tích không hấp thụ năng lượng bên ngoài.
Mà đằng kia, một cây tùng đứng sừng sững.
Tại thời điểm này, cũng được coi là mùa đông, nhưng cây lớn đó đứng nơi đây, thảm cỏ xung quanh không bị thời tiết ảnh hưởng.
Phảng phất cảm giác được nguy hiểm, đại thụ khẽ rung động.
Triệu thự trưởng nhanh chóng nói: “Lối vào ngay trong thân cây, chúng ta cũng là thông qua tiếp xúc với mấy người Từ gia, mới biết được di tích ở đâu.”
Lý Hạo gật đầu.
Cảm giác đích xác tồn tại một cỗ hư không chi lực, đại biểu đúng là tồn tại di tích, chỉ là... Không dễ phán đoán thực lực cường giả bên trong, cũng không thể tùy tiện xâm nhập vào trong đó.
Hắn đang suy nghĩ, làm sao mới điều tra được thực hư.
Đột nhiên, cây lớn đó hơi rung động, trên thân cây dần dần xuất hiện một dung mạo mơ hồ trong suốt.
Ánh mắt Lý Hạo khẽ động.
Hắn cảm nhận được một cỗ tinh thần lực ngoại lai, không phải của đại thụ, đại biểu cho đây không phải là bản thân đại thụ, mà là có người thông qua tinh thần lực bám vào đại thụ.
Kẻ ở trong di tích?
Giờ phút này, trên thân cây kia hiện ra một khuôn mặt, truyền ra tinh thần dao động: “Tiểu hữu chính là hậu nhân Kiếm Tôn, truyền nhân Lý gia?”
Ánh mắt Lý Hạo khẽ nhúc nhích: “Tại hạ Lý Hạo, tiền bối là cường giả của thánh địa cổ văn minh Trấn Tinh thành?”
“Coi như đi.”
Khuôn mặt hư ảo truyền ra âm thanh: “Trước đây, tất cả đều là hiểu lầm. Từ gia, ta đã tiếp xúc từ rất sớm, biết rằng đối phương ở bên ngoài bị giết vài cường giả, cho nên đã tăng lên một chút, kết quả, hình như gây ra chút rắc rối, xem ra là ta tị thế quá lâu nên nhầm lẫn gì rồi.”
Hình như đối phương biết Lý Hạo tới cửa tìm phiền toái, cũng rất khách khí: “Cũng may, cũng không tạo thành sai lầm gì lớn, tiểu hữu đã là hậu nhân Kiếm Tôn, vậy tính ra đều là người một nhà....”
Lý Hạo cười cười, cắt đứt gã: “Đây đều là chuyện nhỏ, hiện giờ vãn bối chấp chưởng Thiên Tinh, từ trước đến nay đối với Tân Võ tiền bối đều rất tôn kính, bên cạnh là Vương Dã thự trưởng Cảnh Vệ thự của Chiến Thiên thành. Nếu là hiểu lầm thì bỏ qua, bây giờ, rất nhiều tiền bối Tân Võ sẵn sàng giúp ta một tay, cùng nhau xây dựng một thế giới hòa bình!”
“Nơi tiền bối ở tên là Trấn Tinh thành, Trấn Tinh thành lại là thánh địa cổ xưa, lần này ta vốn không muốn tới quấy rầy tiền bối... Nhưng Vương thự trưởng không tin, không phải nói Ngân Nguyệt không có Trấn Tinh thành hay sao? Ta cũng có chút nghi hoặc, nếu là tiền bối nguyện ý, có thể giải thích cho ta được không?”
Lý Hạo lộ ra một chút nghi ngờ: “Trấn Tinh thành... Ta cũng có quen biết với một số hậu nhân Đế Tôn, ví dụ như Tưởng Doanh Lý, Lý Thắng Trương, nhưng chưa từng nghe nói Ngân Nguyệt chi địa có tồn tại Trấn Tinh thành, cho nên, ta cũng có chút nghi hoặc.”
Khuôn mặt trên cây lớn hơi xúc động: “Bình thường, bọn họ không biết những điều này cũng ều bình thường. Trấn Tinh thành... Nơi này hẳn là gọi là phân thành Trấn Tinh thành, kỳ thật đã tồn tại từ rất sớm, tiểu hữu hẳn là cũng hiểu một chút về Tân Võ, Nhân Vương cùng Chí Tôn bọn họ không gì không làm được, đối với rất nhiều chuyện đều có an bài.”
“Năm đó Kiếm Tôn điều đi lượng lớn cường giả, chuẩn bị theo Nhân Vương chinh phạt vực ngoại vũ trụ... Mà Nhân Vương lo lắng sau khi Kiếm Tôn rời đi, tiểu thế giới không yên ổn, cũng sớm cảm nhận được một số vấn đề, người của Hồng Nguyệt vũ trụ có thể thâm nhập vào tiểu thế giới, mưu toan mượn nơi này đối phó với chủ thế giới...”
“Vì thế, hắn âm thầm thông báo cho Trấn Đế Tôn, để Trấn Tinh thành phân phối một ít nhân thủ đóng quân ở đây, thành lập phân thành, chính là vì ứng phó với tình huống ngoài ý muốn... Chỉ là không nghĩ tới, lúc ấy đối phương rút củi đáy nồi, trực tiếp phong bế Tinh Môn, phá vỡ đại trận của tám chủ thành, phá vỡ vô số quáng mạch, khiến cho toàn bộ Ngân Nguyệt chi địa trong nháy mắt lâm vào tĩnh mịch, vì thế, phân bộ Trấn Tinh thành cũng mất đi tác dụng cần thiết...”
Lý Hạo nhướng mày, hậu thủ?
Nhân Vương bọn họ lưu lại?
Thật hay giả?
Tất nhiên, chín mươi phần trăm là giả, mười phần trăm là sự thật.
Cho dù Nhân Vương bọn họ thật sự lưu lại hậu thủ, sẽ là đám người này?
Lý Hạo cũng mặc kệ thật giả, lại nói: “Mạo muội hỏi một câu... Thân phận của tiền bối là gì??”
“Nguyên Trấn Tinh thành, phó đội trưởng đội hộ vệ Thẩm gia Vu Hải!”