Ánh mắt của Đại Ly Vương băng hàn, ggã cho rằng Lý Hạo đang nói đùa.
Gã vốn tưởng rằng có Trương An tham dự, đối phó Thánh Nhân địch quân, kết quả là Lý Hạo... người này, thật coi mình rất quan trọng rồi sao?
Lý Hạo bình tĩnh nói: “Có gì không thể?"
"Ngươi kêu bản vương đi tìm chết?"
"Sợ có thể té!"
Lý Hạo nhìn gã, vẫn bình tĩnh nói:” Thiếu một người cũng không ít!"
Đại Ly Vương hít sâu một hơi, bình phục tâm tình, nhìn bốn phía, nhìn về phía những võ sư kia, nhìn khuôn mặt khiêu khích cùng kiêu ngạo cuar bọn hắn, đây chính là thái độ bình thường của sư võ Ngân Nguyệt.
Thiên hạ, Ngân Nguyệt võ sư ta, độc tôn thiên hạ!
Ngông cuồng không ai bì nổi!
Đại Ly Vương đè xuống lửa giận trong lòng, không lên tiếng.
Lý Hạo nếu dám... bản vương vì sao không dám?
Gã không thèm nhắc lại, cùng bọn Lý Hạo cùng nhau chờ đợi.
Đợi ai?
Gã không biết.
Chắc là... Thủy Vân thái hậu?
Cũng chỉ có thể là nàng.
Bốn quốc tập đoàn, Đại Hoang không ra được, Phương tây nữ vương tuyệt sẽ không phối hợp với Lý Hạo, dù cho lần thứ hai hồi phục, đối với phương tây thần quốc, tổn thất cũng không lớn, đối phương thần linh hồi phục đến Thánh giai, chưa chắc sẽ sợ người nào.
Bởi Phương tây thần quốc, thực ra không có lợi ích chung với Lý Hạo.
Vậy chỉ có Thủy Vân thái hậu rồi!
Đối phương sẽ đến không?
Chỉ là hạng nữ lưu mà thôi!
Nếu thật có dũng khí này, đã sớm tự mình làm Hoàng đế rồi, còn cần bồi dưỡng một con rối Hoàng đế?
Ở trong mắt của Đại Ly Vương... nữ nhân không làm được đại sự.
Người mạnh nhất trong nước, còn để cho một đứa bé làm Hoàng đế, có ý nghĩa gì?
Chỉ là hạng nhát gan mà thôi!
Thời gian, lại từng chút một trôi qua.
Rất nhanh, đến 12 giờ.
Lý Hạo không tiếp tục chờ đợi, chiến hạm hiện lên: “Lên thuyền, xuất phát, dừng cách di tích trăm dặm, Càn Vô Lượng dẫn đội!"
"Dạ!"
Mọi người dồn dập lên thuyền, Đại Ly Vương cũng trong nháy mắt xuất hiện ở trên boong thuyền, cười lạnh nói: “Lại trông cậy vào một nữ nhân... nực cười! Từ nay trở đi, không phải, ngày mai, ngũ phương sẽ ở Đại Hoang hội đàm! Thủy Vân thái hậu, e rằng đã khởi hành, hướng về phía Đại Hoang!"
"Không sao cả."
Lý Hạo vô cùng bình tĩnh nói: “Chỉ là thử xem, không phải ngươi đã tới sao?"
Đại Ly Vương khẽ nhíu mày, không để ý tới nữa.
Chiến hạm xuyên toa trên không.
Mọi người đều im lặng, yên tĩnh đến cực hạn.
Mỗi người, đều lâm vào trong suy nghĩ của mình.
Không biết qua bao lâu, Lý Hạo khẽ nheo mắt, Đại Ly Vương cũng khẽ động, trên không bỗng nhiên nứt ra, một đạo thân ảnh hiện lên, mang theo một tiếng cười dịu nhẹ, khe khẽ: “Đợi đã lâu, tốc độ của đô đốc... dường như hơi chậm."
Lý Hạo hơi nhướng mày.
Đại Ly Vương cũng có chút ngạc nhiên, nhìn thoáng qua vị nữ nhân Thủy Vân chấp chưởng phía nam này.
Song phương một bắc một nam, làm bá chủ phương bắc, gã rất chướng mắt Thủy Vân đất nước phía nam này.
Nhưng lại... không nghĩ tới, vị Thủy Vân đứng đầu này, lại thực sự dám đến.
Đối diện, Thủy Vân thái hậu cũng nhìn thấy Đại Ly Vương, khẽ khom người, cười nói: “Thiếp bái kiến Đại Ly Vương bệ hạ, cửu ngưỡng đại danh!"
Đại Ly Vương nhìn nàng, khẽ gật đầu, cũng không nói gì.
Thủy Vân thái hậu thấy thế, cũng không để ý, lần nữa nhìn về phía Lý Hạo, nhìn về phía mọi người bên Lý Hạo, cuối cùng nhẹ giọng nói: “Chỉ có... chúng ta?"
"Ừ."
Thủy Vân thái hậu, giờ khắc này có cùng suy nghĩ với Đại Ly Vương... Lý Hạo điên rồi.
Trước khi bọn họ tới, đều cảm thấy, Trương An sẽ tham dự, cho nên cho Lý Hạo sức mạnh, ngoại trừ Trương An, còn có mấy trăm khôi lỗi sánh bằng Tuyệt Đỉnh, còn có Chiến Thiên Thành, e rằng cũng sẽ dốc toàn lực chống đỡ.
Kết quả...
Vừa nhìn, ngoại trừ một cái Vương thự trưởng thực lực tạm được, những người khác... đều là khuôn mặt cũ rồi, còn có mấy vị không quá quen thuộc, khí tức cực kỳ yếu ớt.
Cái này... chính là toàn bộ nhân thủ?
Không có tồn tại để chiến với Thánh Nhân!
Thủy Vân thái hậu có chút bất đắc dĩ, lúc này, đột nhiên cảm giác như phải lên thuyền giặc, có chút khổ não nói: “Đô đốc... thực sự là người to gan!"
Người to gan, xem như là khách khí.
Nàng muốn nói, ngươi thực sự là không biết chữ "chết" viết như thế nào.
Sớm biết, ta đã không tới.
Lý Hạo cũng nở nụ cười: “Không ngờ thái hậu sẽ đến, cộng thêm Đại Ly Vương... lại phù hợp dự trù của ta."
Hai người đều tới.
Tuy Khương Ly không có tới, Lý Hạo cũng biết đại khái một ít tâm tư của Đại Ly Vương, nên không nói gì.
Đến giờ phút này rồi, nhân thủ đã đầy đủ hết.
Mà nơi này, cách di tích Vô Biên Thành cũng không xa.
Lý Hạo cười nói: “Nhị vị, không ngại cùng ta đi Hạo Tinh Giới một lúc !?"
Hai người nghe vậy, đều nheo mắt, đôi mắt hơi phát sáng.
Hai người đều không phải là người tu luyện Tân Võ đạo, Thủy Vân thái hậu đi Tân Võ nhất đạo, mà Đại Ly Vương càng nhiều hơn vẫn là Sơ Võ nhất đạo, song phương đều là lấy cường đại nhục thân, khí huyết, tinh thần làm chủ.