Giờ khắc này, Lý Hạo thấy được càng nhiều thứ hơn, hắn thấy được mặt trăng trên đỉnh đầu Đế Tôn Hồng Nguyệt, vầng trăng kia vốn dĩ nên là màu bạc, đây mới là căn nguyên của Ngân Nguyệt.
Nhưng lúc này, lại hiện ra màu đỏ, đã bị lực lượng của đối phương xâm nhiễm.
Lại nhìn, mơ hồ có thể nhìn thấy, trong vầng trăng kia, có một cánh cửa đứng lặng tại đó, như Tinh Quang xán lạn.
Là Tinh Môn!
Đây chính là cánh cửa thông ra thế giới bên ngoài.
Đây là lần đầu tiên Lý Hạo nhìn thấy rõ bộ dạng của Tinh Môn, phía trên Tinh Môn, giống như lạc ấn một cái gì đó, đại đạo chìm nổi.
Lý Hạo nhìn một hồi liền chuyển dời ánh mắt.
Kiếm thành rất có thể cũng ở khu vực này, cũng chính là bên trong hàng rào thế giới, vậy Kiếm thành… ở đâu chứ?
Thần quang trong mắt hắn bộc phát, nhìn về chỗ hắc ám xa hơn, sâu hơn.
Không biết qua bao lâu, hắn thấy được nơi xa xôi sâu thẳm trong Tinh Môn, dường như có một tòa thành thị nhỏ bé lơ lững, giống như một thanh kiếm, đang phiêu đãng trong tinh không, chỉ là cảm giác không có chút khí tức cùng sinh cơ nào ở đó.
Dường như chỉ là một tòa thành thị tĩnh mịch.
Đó là Kiếm thành sao?
Trong lòng Lý Hạo khẽ động!
Hắn dường như đã thấy được Kiếm thành!
Nghe nói, năm đó Kiếm thành đã chủ động mở ra phong ấn, lựa chọn trấn áp Đế Tôn, Kiếm thành… chẳng lẽ hoàn toàn hủy diệt rồi sao?
Không chờ hắn nhìn rõ, bỗng nhiên đôi mắt đau nhức kịch liệt.
Lý Hạo biết rõ, song phương giao thủ, nơi đây uy áp quá lớn, chém giết tinh thần của hắn, khiến hắn khó mà duy trì được.
Hư ảnh của hắn hiện ra, khẽ nhíu mày.
Nhìn về nơi xa, lại nhìn hai người còn đang giao thủ kia, lại nhìn mấy vị đang đứng yên ở xung quanh kia, đều có chút thờ ơ, theo lý mà nói, trận pháp của bát đại chủ thành, tám vị cường giả đều nên xuất thủ.
Nhưng đến bây giờ cũng chỉ có Kiếm Tôn một mình xuất thủ.
Mấy vị khác dường như đã hoàn toàn im lặng.
Ánh Hồng Nguyệt!
Nhất định có quan hệ với Ánh Hồng Nguyệt, y đã cướp đoạt huyết mạch truyền thừa của bảy nhà, có lẽ là muốn hạn chế trận pháp huyết mạch của bảy nhà này.
Nghĩ đến đây, Lý Hạo trong nháy mắt biến mất.
Trong chớp mắt biến mất kia, âm thanh của Hồng Nguyệt Đế Tôn lần nữa vang lên trong đầu: “Phá vỡ phong ấn, sẽ trở thành tồn tại gần với ta nhất…”
….
Lý Hạo trở về.
Ánh sáng màu hồng trên thân lấp lóe, phía đối diện, khí tức trên người Viên Thạc bộc phát, gầm thét một tiếng: “Lý Hạo!”
Giọng nói cũng đã trở nên khàn khàn.
Lý Hạo trợn mắt, nhìn lão sư, sắc mặt Viên Thạc hơi ngưng trọng, nhìn Lý Hạo đang bị hồng quang bao phủ, giờ phút này, không cách nào phán đoán tình huống của Lý Hạo, không biết là có bị hồng quang ảnh hưởng hay không.
Lão có chút ngưng trọng, lại gầm thét một tiếng: “Mau tỉnh lại!”
Mãnh hổ gầm thét.
Thế đang chấn động!
Lực lượng ngũ hành bộc phát, giống như muốn lay tỉnh Lý Hạo, Lý Hạo lại cười một tiếng, đột nhiên có chút ý nghĩ, Tinh Không Kiếm trong nháy mắt hiển hiện, một kiếm xé rách thương khung.
Hạo Tinh Giới hiển hiện.
Ngay sau đó, Lý Hạo lập tức chui vào trong đó.
- Ầm ầm!
Giờ phút này, trong Hạo Tinh Giới truyền đến một cỗ lực lượng cực mạnh muốn xé rách Lý Hạo, hoặc là nói xé rách lực lượng màu đỏ trong cơ thể hắn, đây là lực lượng ngoại lai.
Nó không xứng đôi với đại đạo Hạo Tinh.
Tựa như có tiếng sấm sét vang lên!
Không ngừng chấn động trong cơ thể Lý Hạo, Lý Hạo tiến vào Hạo Tinh Giới, giờ phút này, vô số lực lượng khác nhau tập kích vào hắn, xuyên qua toàn thân, một cỗ lực lượng màu đỏ, sau một tiếng ầm vang đã bị phá nát.
Trong nháy mắt, dường như hiện ra một đạo hư ảnh, sau đó, bị vô số năng lượng của Hạo Tinh Giới tập hợp lại phá hủy.
Một tiếng kêu rên truyền ra từ cái Hạo Tinh Giới không một bóng người này.
Vốn không phải là của Lý Hạo!
Ánh mắt của Lý Hạo chợt thay đổi, hắn nghĩ thôi cũng thấy sợ: “Thế mà… nó thật đã xâm nhập vào mình!”
Hắn cảm thấy, bản thân cũng không bị ảnh hưởng quá lớn, vẫn luôn bảo trì được sự tỉnh táo.
Kiếm ý của Kiếm Tôn, kiếm ý của mình, tiếng rống của sư phụ, sự tồn tại của Thế, để hắn tránh bị đối phương xâm lấn, nhưng trên thực tế lại không thể, vẫn có lực lượng lưu lại, tiềm phục, ô nhiễm tinh thần và nhục thể của mình.
Mãi đến khi mình tiến vào Hạo Tinh Giới, đại đạo Hạo Tinh, bài xích lực lượng từ bên ngoài, trực tiếp đánh nát nó.
Cho dù là Đế Tôn cũng không được!
Một tia lực lượng của Đế Tôn, cũng khó mà ngăn cản sự nhắm vào của toàn bộ vũ trụ đại đạo.
“Thật đáng sợ!”
Lý Hạo hơi chấn động, nhưng sau một khắc, bỗng nhiên lộ ra nụ cười, trong nháy mắt, thôn phệ toàn bộ những năng lượng đang tụ tập lại kia, từng luồng từng luồng lực lượng đại đạo khác biệt tràn vào thể nội.
Từng đầu đạo mạch, giờ phút này không ngừng hiển hiện.
Có tác dụng hơn bất kỳ loại nước suối sinh mệnh nào.
Đây mới là lực lượng vốn có của đại đạo, vừa nãy tụ lại một chỗ để diệt sát Hồng Nguyệt, lại bị Lý Hạo chiếm chỗ tốt, mà Lý Hạo… ánh mắt lập tức sáng như tuyết.
“Đây… vũ trụ đại đạo… nhằm vào lực lượng của đối phương…”
Ánh mắt của Lý Hạo trong nháy mắt sáng đến dọa người.
Vậy nếu như… ta không ngừng bị đối phương xâm nhập, sau đó lại tiến vào Hạo Tinh Giới, sau đó vũ trụ Hạo Tinh lại hủy diệt lực lượng của đối phương, phải chăng có thể không ngừng hội tụ lực lượng vạn đạo cho mình thôn phệ?