Trận chiến này, nếu có thể chứng minh Trịnh gia là phản đồ, mấy gia tộc như Lưu gia đều có thể là một phần tử trong đó, vậy kế tiếp, Trương An cũng tốt, Chiến Thiên Thành cũng tốt, đều không còn thể diện nhắc tới chuyện hợp tác trước mặt mình nữa.
Chỉ có diệt sát!
Khi đó, nếu họ không thể chấp nhận, kết quả tốt nhất là chia tay trong hòa bình, kết quả xấu là trở mặt thành thù.
Giờ khắc này, trong lòng Lý Hạo đã có quyết định.
Phải làm!
Làm được, tất cả sẽ xuất hiện những biến đổi to lớn, bao gồm cả thái độ tiếp theo của mình đối với Tân Võ, hết thảy đều thay đổi.
Nhưng Thánh Nhân... Làm thế nào giải quyết đây?
Hắn nhìn lên bầu trời, một lúc lâu, nhẹ nhàng nói: “Lão sư, nhớ một kiếm ngày hôm đó không?”
“Cái gì?”
“Ngày đó, ta cảm ngộ huyết mạch, thấy được một kiếm đó...”
Viên Thạc biến sắc!
Lý Hạo nhìn bầu trời: “Ta đã lâu không cảm ngộ kiếm đạo của Kiếm Tôn nữa rồi.”
“Lý Hạo!”
“Lão sư, ngài nói, thực lực của ta hôm nay lại đi cảm ngộ một kiếm này... Liệu có thu hoạch đặc biệt gì không?”
“Quá nguy hiểm!”
Viên Thạc đã biết sự tồn tại của phong ấn, làm như vậy là quá nguy hiểm, một khi rơi vào trong đó thì sẽ không thể rời khỏi, hoặc đơn giản là vị cường giả bị phong ấn kia lần theo huyết mạch Lý Hạo xâm chiếm Lý Hạo... Cả hai đều là chuyện cực kỳ nguy hiểm.
Lý Hạo cười: “Lão sư, ngài thử nói, kiếm của Kiếm Tôn liệu có thể tru Thánh được không?”
“Cái này...”
“Kiếm đạo... Thân thể bây giờ của ta rất khó thừa nhận được mở ra nhiều đạo mạch hơn. Nhưng, ta có thể không mở đạo mạch, mà là mở ra khiếu huyệt trên 360 đạo mạch. Mỗi đạo mạch mở một khiếu huyệt, mở ra một tuần hoàn đơn giản, mở 360 khiếu cũng không quá khó khăn... Cũng không phải xuyên qua Hạo Tinh Giới, lão sư, ngài cảm thấy...có khả thi không?”
Sắc mặt Viên Thạc thay đổi liên tục.
Có khả thi không?
Có lẽ có thể!
Thế nhưng, bây giờ Lý Hạo đã cường đại rồi, thiên địa hồi phục, phong ấn có chút xao động, một khi... Một khi xâm nhập sâu vào trong, rất có thể sẽ bị cường giả phong ấn kéo vào trong đó.
Cái này so với tiến vào Hạo Tinh Giới còn nguy hiểm hơn, Hạo Tinh Giới, ít nhất không tồn tại cường địch.
“Thừa dịp mọi người còn chưa tới... Ta muốn xem... Nhìn một kiếm kia của tổ tiên, lão sư... Nếu có vấn đề...thì cứ chém ta thôi.”
Lý Hạo hơi nhướng mày: “Cường giả phong ấn này, rất có thể có năng lực đoạt được tâm trí người. Ánh Hồng Nguyệt, rất có thể không còn hoàn toàn là Ánh Hồng Nguyệt năm đó! Thông qua một ít phán đoán trong thời gian này, Ánh Hồng Nguyệt năm đó tuy rằng âm hiểm giả dối, nhưng cũng có thể nói là đa tình, nếu là Ánh Hồng Nguyệt năm đó, ta giết nhiều vị hồng nhan tri kỷ của hắn như vậy, hắn đã sớm đến trả thù ta rồi.”
Nói tới đây, nhẹ cười: “Lão sư, đi đến Thạch Môn bên kia, bên kia an toàn một chút, ta muốn một lần nữa lần theo bái quái đồ, vào hạch tâm của bát quái để xem.”
“Cái này...”
Viên Thạc đau đầu muốn nứt ra, gật đầu:”Tốt!”
Lý Hạo kiên trì, lão chỉ có thể bồi theo.
Vừa đi theo Lý Hạo, vừa nói: “Ngươi muốn kích phát 360 khiếu huyệt, hiện tại còn có không ít đạo mạch chưa hiện ra... Ngoài ra, ngay cả khi không mở đạo mạch, ngươi cũng đã mở hơn 200 khiếu huyệt. Còn có 324 đạo mạch chưa động tới, ít nhất còn phải mở thêm 324 khiếu huyệt, cộng với nhau là hơn 500 khiếu huyệt! Ngươi có thể chịu đựng được?”
“Có thể, chỉ cần mở một khiếu, không phải là một mạch, mở bao nhiêu đều không ảnh hưởng quá lớn.”
Lý Hạo nhẹ giọng nói: “Mấu chốt là, mở một khiếu, hoàn thành vòng tuần hoàn 360 khiếu, ta lo lắng... Thực lực không có nhiều biến hóa, vậy thì lãng phí.”
Viên Thạc nhanh chóng phán đoán một phen, mở miệng nói: “Nhất định sẽ có biến hóa... Đương nhiên, không mở ra hoàn chỉnh một đạo mạch, biến hóa nhất định không lớn như tưởng tượng. 360 khiếu huyệt tạo thành đạo mạch chi kiếm, lại phối hợp với Tinh Không kiếm của Kiếm Tôn, phối hợp kiếm thuật của Kiếm Tôn... Có lẽ sẽ vượt qua mong đợi.”
Nói đến đây, lại nói: “Mặt khác... Ta có chuyện muốn ngươi hứa.”
“Cái gì?”
“Cho ta mượn ngũ mạch!”
“Cái gì?”
Lý Hạo khẽ giật mình, Viên Thạc hừ lạnh: “Cho ta mượn ngũ mạch, không nghe hiểu sao? Ta thấy năm thần văn của ngươi lơ lửng trong Hạo Tinh Giới, phụ trách năm khu vực lớn, ta muốn ngươi cho ta mượn ngũ mạch này... Thần văn dung thân, ta chủ chưởng ngũ mạch, ngươi chuyên tu 360 đạo mạch.”
Lý Hạo nhất thời nhíu mày: “Cái này không được...”
“Ngươi sợ ta đoạt thần văn của ngươi?”
Viên Thạc giận tím mặt: “Ta là sư phụ của ngươi, võ đạo của ngươi là ta dạy, bây giờ cánh của ngươi cứng cáp rồi, ta tìm ngươi mượn chút đồ, ngươi không vui? Ngươi tình nguyện tin tưởng cái tên nhát gan Địa Phúc Kiếm kia, nhưng lại không tin lão sư của ngươi?”
“Không phải...”
Lý Hạo biết lão sư cố ý tức giận, vẫn giải thích: “Không phải ý này, lão sư, hiện tại ngũ mạch còn chưa hoàn thiện....”
“Bản thân lão tử không biết hoàn thiện?”
“Thời gian không còn kịp rồi...”
“Ngươi biết cái rắm gì!”
Viên Thạc tức giận nói: “Nếu ngươi muốn dùng kiếm đạo cùng 360 đạo mạch chi kiếm đối địch, vậy thêm ngũ mạch hay bớt ngũ mạch, sẽ không ảnh hưởng nhiều! Cho ta mượn, ngươi ta sư đồ vốn là đồng nguyên đồng căn, năm cái thần văn của ngươi sẽ không bài xích ta, mà là hoàn toàn ngược lại, ngươi ta đồng nguyên, ngươi có thể cho mượn duy chỉ có thể là ta.”
“Những người khác có đủ tư cách để mượn sao? Không có tư cách! Không chỉ riêng cái này, thần văn chữ đạo của ngươi đều phải cho ta mượn dùng một lần...”
Lý Hạo đau đầu vô cùng: “Lão sư... Ta...”