TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 2146: Hồng nguyệt chi lực (1) CHÚC MỪNG NĂM MỚI!

Chọn Trịnh gia, là điều mà mọi người chưa từng nghĩ tới.

Cả đám đều cảm thấy, Trịnh gia phản bội, toàn thành hồi phục, là chỗ vô cùng nguy hiểm, thậm chí so với bảy đại cổ thành khác cộng lại còn nguy hiểm hơn nhiều.

Mà Lý Hạo, sau khi nghe Càn Vô Lượng nói, lại vô cùng dứt khoát lựa chọn Trịnh gia.

Giờ phút này, Càn Vô Lượng xoắn xuýt.

Viên Thạc cũng hết sức nhíu mày.

Một khi phán đoán sai... Dựa theo manh mối trước đó mà nói, Trịnh gia, chính là chủ thành phản bội, một khi toàn quân giết vào, Lý Hạo ngay tức thì bị diệt.

Một lần liều mạng cực độ nguy hiểm!

Huống chi... Phán đoán của Càn Vô Lượng có chính xác không??

Càn Vô Lượng chỉ là suy đoán thôi, không có bất kỳ bằng chứng nào, Trịnh gia không phải là đại bản doanh.

Gia chủ Trịnh gia năm xưa có thể đã là Thiên Vương rồi, nhiều năm như vậy, cướp đi hai phần ba Thiên Tinh đại khoáng, nếu không có gì ngoài ý muốn, đối phương thậm chí có thể đạt tới cảnh giới mạnh hơn.

Đế Tôn?

Nếu là Đế Tôn... Vậy dứt khoát tự sát luôn cho khỏe, căn bản không thể địch lại.

Cho dù chủ lực của đối phương thật sự không có ở đây, Càn Vô Lượng phán đoán, Trịnh gia có thể cũng là một trong những cứ điểm, càng có khả năng tồn tại cường giả hồi phục hoàn toàn...

Giờ phút này, Viên Thạc đuổi theo Lý Hạo, trong mắt lộ ra vẻ buồn bả.

Lần này lão đi sứ, không nhìn ra quá nhiều thứ.

Càn Vô Lượng tên này, nói ba hoa trên trời dưới đất, nhưng đồ đệ của mình lại dễ dàng tin tưởng như vậy sao?

Quá nguy hiểm!

“Lý Hạo.”

Viên Thạc bỏ lại những người khác, đuổi theo Lý Hạo, không nói trực tiếp mà là truyền âm: “Hắn nói, khả năng có, nhưng... Tất cả đều chỉ là dựa vào suy đoán của hắn. Trịnh gia cực kỳ nguy hiểm, Hồng gia cũng thế... Có lẽ Lưu gia mới là lựa chọn đầu tiên..”

“Thật sự không được... Nếu thật sự phải đánh hạ một thành, Chu gia, thậm chí là Võ Lâm Minh đều có thể chọn... Cùng lắm thì...trở mặt thôi!”

Lão biết Lý Hạo lo lắng cái gì, lo lắng không xử lý tốt chuyện cổ thành của Tân Võ, trở mặt với Trương An.

Lý Hạo kiêng kỵ, rất nhiều thứ...

Đi tới bước này cũng không ai muốn, nhưng giờ phút này, Viên Thạc không nhịn được nữa, cắn răng, truyền âm nói: “Ở Tân Võ, kẻ phản bội, người phong ấn, bốn nước, năm phía Thiên Tinh, chúng ta thậm chí không sánh được với bất kỳ thế lực nào... Thế nhưng liều chết đánh nhau, chưa chắc không có cơ hội, Lý Hạo, không thể vì kiêng kỵ Trương An cùng Chiến Thiên Thành trở mặt mà tự đưa mình vào tuyệt cảnh!”

“Thật sự không được, học Cổ Nhân Vương một lần, ngoại trừ ta ra, tất cả đều là địch nhân... Cùng lắm thì...điên một lần, liều một lần!”

Bây giờ, Lý Hạo đang liên tục lôi kéo một số người.

Tuy nhiên, quá khó khăn.

Lý Hạo muốn được một số người Tân Võ ủng hộ và thấu hiểu, lại phải lo lắng bọn họ lại bởi vậy mà bất mãn, lại phải cân nhắc chuyện cổ thành phản bội, còn phải kiêng kỵ bốn nước xâm lược...

Mặt khác, còn bên phía ba tổ chức lớn, Ánh Hồng Nguyệt cũng là đại họa.

Khi Lý Hạo nói, hắn muốn đánh Trịnh gia....

Viên Thạc biết, hắn là đang đánh liều một lần.

Liều một cái cơ hội!

Nếu có thể chứng minh Trịnh gia phản bội, nếu có thể thắng cược bên Trịnh gia không có chủ lực phe phản bội, vậy lần này, Lý Hạo sẽ nhận được sự ủng hộ của trương An, Chiến Thiên Thành.

Nếu không, đánh cổ thành, sớm hay muộn cũng sẽ xung đột với những người này.

Lúc trước bọn Trương An không nói, chỉ là bởi vì Lý Hạo còn chưa hành động mà thôi.

Giống như trước đây, cho dù là Vương thự trưởng, vừa nghe Trịnh gia không phải là phản đồ... Y đều vô cùng hưng phấn, Bát đại cổ thành, cũng chỉ có Hồng gia thôi... Bởi vì lão tổ không mạnh, nội tình không mạnh, thực sự phản bội, tất cả mọi người đều có thể hiểu được, có thể chấp nhận được.

Viên Thạc không thể cảm nhận được tâm tình của Lý Hạo, giờ phút này lão chỉ có thể nói: “Ngươi lựa chọn như thế nào, chúng ta đều sẽ ủng hộ ngươi! Nhưng mà... Ngươi cũng nên nhớ một điều, võ sư giang hồ nên thoải mái một chút. Ngươi suy nghĩ quá nhiều, kiêng kỵ quá nhiều, ngươi hy vọng hoàn hảo, nhưng trên thế giới không có gì hoàn hảo cả!”

“Tiểu Hạo....”

Lão nhìn về phía Lý Hạo, Lý Hạo dừng bước, nhìn về phía sư phụ.

Viên Thạc ngưng trọng mà lại nghiêm túc nói: “Nếu như... Không có được sự ủng hộ của Chiến Thiên Thành, không có được sự ủng hộ của Trương An, chúng ta đều sẽ liều mạng! Ngươi không cần phải suy nghĩ quá nhiều về bọn chúng, thậm chí chuẩn bị tốt tình huống trở mặt... Bọn họ cũng rất bối rối, một mặt ủng hộ chúng ta, một mặt là hy vọng sẽ nhận được đãi ngộ của thời kỳ Tân Võ, thậm chí độc lập với chúng ta!”

“Cứ tiếp tục như vậy...là không được. Chúng ta làm chuyện gì, đều phải xem xét cảm nhận của bọn họ... Sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra chuyện!”

Viên Thạc rất nghiêm túc: “Chuẩn bị sẵn sàng...cho tình huống trở mặt! Tuyệt đối không thể tiếp tục như vậy nữa, lần này nếu ngươi dựa theo tâm tư của bọn họ, chọn nhà này, hoặc là loại trừ một nhà... Cho dù bọn họ không trực tiếp quấy nhiễu, nhưng trong tiềm thức ngươi đã bị bọn họ quấy nhiễu!”

Lý Hạo suy tư một phen, khẽ gật đầu.

Nhìn thoáng qua Viên Thạc, một lát sau mới nói: “Sư phụ, ta biết. Ta chỉ làm tất cả những gì ta có thể, không thẹn với lương tâm! Không chỉ là đối với tất cả mọi người, đồng thời đối với Tân Võ, có một lời giải thích.”

“Lúc này đây, nếu có thể lấy được chứng cứ Trịnh gia phản bội... Từ nay về sau, ta, không hổ thẹn. Những trợ giúp thu được từ Chiến Thiên Thành, Đại học Võ Khoa Viên Bình, đều sẽ hoàn trả hết!”

“Lão sư, đôi khi, không phải cứ vật chất tương đương là thật sự trả sạch tình cảm.”

Khẽ than thở một tiếng, Lý Hạo nhẹ giọng nói: “Bên Chiến Thiên Thành, thời điểm chúng ta còn yếu, đã giúp ta rất nhiều, bao gồm cả hai chữ Chiến Thiên, giúp cho ta cảm ngộ rất nhiều. Vương thự trưởng, Cửu sư trưởng bọn họ, đều trợ giúp ta rất nhiều...”

Viên Thạc trầm giọng nói: “Vậy thì dựa theo suy nghĩ của bọn họ, không phải Vương thự trưởng nói là đánh Hồng gia sao? Vậy thì cứ như hắn nói... Đánh nhầm, cũng là chuyện của chính hắn!”