Đại Ly Vương lạnh lùng nói: “Ngươi không có lựa chọn. . . nếu ngươi không tiếp, vậy hôm nay, bản vương ngày nào chưa giết ngươi, ngày đó sẽ không đi tham dự cái gọi là ngũ phương hội nghị, ta đợi Lý Hạo tới giết ngươi!"
Ánh Hồng Nguyệt bật cười: “Bệ hạ. . . thực sự là. . . nhìn thấu ta, Lý Hạo à. . . cực kỳ thống hận ta, ta thực sự lo lắng bị hắn đuổi tới."
Dứt lời, y thở dài nói: “Mong bệ hạ nhất ngôn cửu đỉnh. . . nếu như ba quyền không chết, vậy không được đuổi giết ta?"
"Điều kiện tiên quyết là ngươi sẽ rời khỏi Đại Ly!"
"Đó là đương nhiên!"
"Vậy tiếp chiêu!"
Đại Ly Vương quát lên, đột nhiên, một vệt kim quang bạo phát, đánh ra một quyền, bầu trời nứt ra.
Ánh Hồng Nguyệt thở dài, bỗng nhiên ném ra binh khí, đó là một cây trường thương, trường thương ngang trời, tràn lan ra ánh sáng vô cùng mạnh mẽ, Đại Ly Vương đánh ra một quyền, trường thương ầm vang, bay ngược ra.
Đại Ly Vương hơi biến sắc, đối diện, Ánh Hồng Nguyệt phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch, cười nói: “Quyền thứ nhất đã tiếp xong."
"Một trong Bát đại thần binh?"
"Ừm, bệ hạ thật tinh tường!"
Thương của Chu gia!
Ánh mắt của Đại Ly Vương sáng lên, sau một khắc, lại quát lớn, một quyền này mạnh hơn, kim quang trên người càng thêm nồng nặc, đánh ra một quyền, mà giờ khắc này, Ánh Hồng Nguyệt lần nữa ném ra binh khí.
Đó là một binh khí dạng xiềng xích, Trịnh gia cửu tiết tiên.
- Oanh!
Lại là một tiếng nổ vang thật lớn, cửu tiết tiên cũng bay ra, trong nháy mắt biến mật, dường như bị đánh nát linh tính, Ánh Hồng Nguyệt hộc máu lần nữa bay ngược ra, khuôn mặt tái nhợt, cũng vẫn tươi cười xán lạn: “Quyền thứ hai, ta cũng đã nhận!"
Đại Ly Vương lạnh lùng nhìn y: “Bát đại thần binh, có người nói đao của Trương gia, chùy của Hồng gia, giày của Lưu gia đã bị Lý Hạo phá hủy, Lý Hạo cầm trong tay Tinh Không Kiếm, khiên của Vương gia có người nói vẫn còn ở Chiến Thiên Thành. . . nói như vậy, ngoại trừ Chu gia thương, Trịnh gia roi, ngươi hẳn còn quyền sáo của Triệu gia?"
"Nếu quyền sáo của Triệu gia nổi tiếng thiên hạ. . . không bằng, ngươi mang đôi quyền sáo này, đỡ một quyền của bản vương, thế nào?"
"Hồng Nguyệt sao có thể sánh với bệ hạ."
Ánh Hồng Nguyệt nở nụ cười, Đại Ly Vương cũng cười: “Bản vương muốn nhìn một chút. . . nếu ngươi không chịu, mọi thứ trước đây đều vô hiệu! Bản vương sẽ đồng ý để bản tôn Lý Hạo tiến vào Đại Ly, phân cao thấp với ngươi!"
Ánh Hồng Nguyệt bật cười: “Bệ hạ thực sự là. . .. . . vậy Hồng Nguyệt không biết tự lượng sức mình, cũng xin bệ hạ hạ thủ lưu tình!"
Dứt lời, trong tay hiện ra một đôi quyền sáo.
Mà giờ khắc này, trong tay Đại Ly Vương cũng hiện ra một bộ quyền sáo, lộ ra nụ cười, Ánh Hồng Nguyệt hơi biến sắc, nhẹ giọng nói: “Có người nói, đây là Bá Thiên Đế lưu lại. . . không biết thực hư, Triệu gia cùng Bá Thiên Đế, thì không thể nào so sánh."
Đều là quyền sáo, nhưng một cái là Đế Tôn vào thời kỳ cửu hoàng tứ đế lưu lại, một cái là do Triệu gia lưu lại, tổ tiên Triệu gia, cũng chỉ là chuẩn đế Tôn, chênh lệch vẫn rất lớn.
"Ngươi thử xem, đương nhiên sẽ biết rõ!"
Dứt lời, Đại Ly Vương đánh ra một quyền, một quyền này hoàn toàn khiến cho thiên địa biến sắc, hắc bào xung quanh đều có chút tâm thần bất định.
Mà vào thời khắc này, Ánh Hồng Nguyệt hít sâu một hơi, cũng đánh ra một quyền!
Một quyền này đánh ra, trên quyền sáo Triệu gia, thậm chí hiện ra một cái bóng mờ, phát ra một tiếng gầm lớn, không chỉ có vậy, Ánh Hồng Nguyệt trên người, hiện ra một hồng quang!
- Ầm ầm!
Một tiếng nổ vang rung trời truyền ra, trong nháy mắt Đại Ly Vương dừng lại, Ánh Hồng Nguyệt bay ngược ra, cánh tay trong nháy mắt nổ bể ra, cả người phun mạnh, xương cốt dường như dồn dập gãy nát, không ngừng ho ra máu: “Đại Ly Vương. . . quả nhiên mạnh mẽ!"
Mà Đại Ly Vương, hơi biến sắc.
Sau quyền này, đây coi như là một quyền toàn lực rồi, lại không thể đánh chết đối phương.
Ánh Hồng Nguyệt này. . . rất mạnh.
Nhưng dựa theo tin tức mà trước đó hắn nắm được, Ánh Hồng Nguyệt chắc có chiến lực khoảng bảy hệ, là, tất cả mọi người đều đang tiến bộ, nhưng. . . sao đối phương có thể tiến bộ nhanh như vậy.
Lý Hạo đại biểu thiên đạo, người này tính là gì?
Vì sao y cũng có thể tiến bộ nhanh như vậy?
Lực lượng như vậy, sợ rằng đạt tới Nhật Nguyệt nhị trọng tam trọng của Lý Hạo?
Ít nhất cũng có chiến lực 16 mạch trở lên?
Tại sao lại như vậy?
Gã không nghĩ ra!
Lý Hạo nói, Ánh Hồng Nguyệt không thể coi thường, gã không hề khinh thường, gã định dùng ước hẹn ba quyền để thăm dò, cũng là thật sự muốn đánh chết đối phương, kết quả, đối phương mượn dùng bát đại thần binh, lại chặn một quyền tất sát của gã!
Lúc này, gã muốn lần nữa ra quyền.
Còn về ước hẹn ba quyền trước đó. . . đương nhiên chỉ là một trò cười mà thôi!
Đánh chết người rồi, ai biết ta đã nuốt lời?