Trương An lựa chọn sách tự bạo đại đạo, thật khiến Lý Hạo không ngờ tới.
Mặc dù có chút ngoài dự kiến nhưng kết quả cũng rất tốt.
Lý Hạo cũng hiểu được dụng ý của Trương An, có lẽ muốn làm nền cho sự khôi phục của một vài học viên trong tương lai.
Lý Hạo cũng không hỏi nhiều.
Có một số việc, trong lòng mọi người hiểu rõ là được, về phần mấy vị Đoàn Trưởng Tân Võ, vậy cũng không quan trọng, Lý Hạo đã nhận lời sẽ trùng tạo nhục thân cho họ, hôm nay để mấy vị này tự bạo, đơn thuần chỉ để chuẩn bị tái tạo lại nhục thân mà thôi.
Chỉ là nổ tung tiêu trừ đi ảnh hưởng của áo giáp.
Giờ phút này, Nam Quyền lần nữa mở miệng nói: “Đô đốc, vì sao lúc nãy không thừa thắng xông lên?”
Vừa mới chiếm cứ phần thắng, bọn hắn cũng vừa gia tăng thực lực, nếu Trương An chấp nhận xuất hết lực lượng, vậy hoàn toàn có cơ hội đánh tan Thần quốc.
“Nguyệt thần được sinh ra trong mặt trăng ở giữa thiên địa… không dễ dàng giết như vậy.”
“Mặt trăng… thì đã sao chứ?”
Lý Hạo còn chưa đáp lời, Triệu Thự trưởng nhẹ giọng nói: “Nàng ta thực ra là linh hồn của mặt trăng, mà bản thể của mặt trăng, kỳ thực… ở trong bầu trời của Ngân Nguyệt! Trên đó có cái phong ấn, một khi nàng thực sự phát nổ, có lẽ sẽ gây ra phiền phức lớn!”
Nam Quyền cũng hiểu về cái này, nhưng không hiểu rõ, y nhíu mày không nói nữa.
Ở bên cạnh, Thiên Kiếm cũng lên tiếng: “Vậy bây giờ… chúng ta mặc kệ bọn Thần quốc đó hay sao? Bọn chúng bị chúng ta uy hiếp, nhất định rất bất mãn…”
Lý Hạo gật đầu, cười cười nói: “Bất mãn chắc chắn phải có, nhưng… tạm thời không cần để ý, bọn chúng sẽ kiêng kỵ, trong thời gian ngắn sẽ không dám làm gì cả, tiếp đó, chỉ cần Đại Hoang, Thủy Vân không dám xâm lược, dừng lại bên ngoài, vậy coi như đã hoàn thành mục đích.”
“Nhưng…bọn người phản bọn Tân Võ kia đã âm thầm xui khiến, có lẽ rất nhanh bọn hắn sẽ hoàn thành liên minh, cùng nhau xuất thủ…”
Lần này bốn quốc gia tiến công, không thể phủ nhận công lao của bọn người áo bào đen này.
Có lẽ bốn nước kiêng kỵ, nhưng áo bào đen nếu như tiếp cận âm thầm liên lạc các phương, xui khiến các phương, đưa ra đủ chỗ tốt, có lẽ bốn nước rất nhanh sẽ đạt thành nhất trí.
“Cho nên, đánh trước mấy trận, để bọn chúng biết sự cường đại của chúng ta, sau đó khiến bọn chúng kiêng kỵ chần chờ… giờ phút này lại đi cầu hòa, hiệu quả sẽ tốt hơn.”
Nói xong, Lý Hạo lại nói: “Mặt khác, chúng ta cũng có chuyện cần làm, nâng cao tâm lý chờ mong của bốn nước… ngoài ra cặt đứt liên hệ giữa bọn họ và cổ thành, tiêu diệt một vài phân thân áo bào đen của cổ thành.”
“Chặt đứt liên hệ sao?”
“Đúng vậy, bây giờ bọn chúng đều thông qua ngọc truyền tin để liên hệ, hoặc là trực tiếp phân thân chạy đến giao tiếp… trước tiên phải chặt đứt hệ thống của ngọc truyền tin đã!”
Lý Hạo nói: “Hệ thống ngọc truyền tin, trước đó đã kiến thiết rất nhiều, chúng ta phải phá bỏ tất cả trạm cơ sơ trong nước, nắm giữ hệ thống truyền tin trong tay của mình, đối phương muốn lần nữa đưa tin, chỉ có hai cách, thứ nhất phân thân đến đây, thứ hai, bố trí nhân viên mặc áo giáp đưa tin thông qua chiến giáp…nhưng chiến giáp truyền tin, cũng phải dựa vào chín trạm cơ sở, cho nên, nếu như đoạt được chín trạm cơ sở kia, bọn hắn chỉ còn một con đường… phân thân đích thân đến bàn bạc!”
“Chỉ cần theo dõi chặt chẽ Ngân Nguyệt, phân thân cường giả của bọn họ, sẽ không dễ dàng ra vào… ra vào bao nhiêu, ta sẽ đánh giết bấy nhiêu.”
Thiên Kiếm trầm giọng: “Nói như vậy… tiếp theo chúng ta cần phải lấy được chín trạm lớn kia trước, sau đó nắm toàn bộ các trạm đưa tin, tiến hành phong bế tin tức sao?”
“Đúng vậy.”
Lý Hạo gật đầu.
Thiên Kiếm nghi ngờ nói: “Vậy làm sao nâng cao tâm lý chờ mong của bốn nước đối với cổ thành?”
Lý Hạo cười nói: “Chia thời gian, cho đối phương chỗ tốt, ví như lần thứ nhất cho đối phương một số chỗ tốt, ba tháng sau, cho đối phương gấp 10 lần, một năm sau cho gấp 20 lần…”
“Bọn hắn tin sao?”
“Không tin cũng không sao, chỉ cần bọ hắn nghe được, chắc chắn sẽ so sánh.”
Đám người im lặng lắng nghe.
Trương An cũng có chút nghi hoặc, nhìn sang Lý Hạo, thời khắc này Lý Hạo ở trước mặt y lại nói nhiều hơn một chút, y không khỏi hỏi: “Ngươi không cường công bốn nước nữa sao?”
“Tạm thời thì không.”
Trương An khẽ nhíu mày: “Nhưng như vậy, uy hiếp của bốn nước sẽ vẫn luôn còn ở đó, có lẽ ngươi toàn lực ứng phó diệt bỏ một hai nhà, sẽ tốt hơn một chút, lực uy hiếp cũng sẽ lớn hơn.”
Nói đến đây lại nói: “Đối phó Thần quốc có lẽ còn hơi khó, nhưng nếu đối phó với nước Đại Hoang hoặc Thủy Vân, bao gồm cả Đại Ly, nếu như cũng giống ngày hôm nay, thực ra cũng không quá khó.”
“Một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ.”
Lý Hạo cười nói: “Nếu ta diệt Đại Hoang hoặc Thủy Vân, vậy Thần quốc sẽ liều chết với ta.”
Nói xong, Lý Hạo lại nói: “Không cần nhất thời vội vã, nếu như tiền bối muốn giúp đỡ chắc chắn sẽ có cơ hội.”
Trương An cũng không nói gì nữa.
Lý Hạo làm thế nào đó là chuyện của Lý Hạo, chỉ là cách nghĩ của Lý Hạo, y bây giờ không thể nào đoán ra được.
Lúc này, đám người nhìn về phía Lý Hạo.
Chiến hạm không phải bay về Thiên Tinh thành.
Mà là bay thẳng về đại lục phương đông.
Lý Hạo muốn đi tìm Đại Hoang sao?
…