Màn đêm buông xuống.
Đại quân điều đi, một vạn Chiến Thiên Quân, một vạn Liệp Ma Quân, một vạn quân siêu năng dưới trướng Cửu Ti, một vạn siêu năng quân mà thành Siêu Năng thu nạp và tổ chức, cộng thêm một vạn Ngân Nguyệt bên này, Ngân Nguyệt Vệ mà Triệu thự trưởng xây dựng, cũng đều là siêu năng.
Những quân đội này, đã nhiều ngày không ngừng ra tiền tuyến, chém giết với Đại Ly quân.
Sát ý đang tăng!
Năm chục ngàn đại quân, tất cả đều mặc giáp.
Quân sự sâm nghiêm, cuối cùng cũng có chút dáng vẻ binh cường tướng mạnh.
Chiến Thiên Quân vốn là tinh nhuệ, bốn nhánh đại quân khác, cũng đều là chọn ra trong số những người ưu tú nhất, đều là siêu phàm, hầu như đều ở cấp độ trên Phá Bách.
Không có một người yếu!
Khoác thêm chiến giáp, chiến lực càng gia tăng một mảng lớn.
Siêu năng pháo, chuẩn bị 100 cỗ, đây là siêu năng đạn pháo lấy được từ các đại hành tỉnh, chuẩn bị một vạn viên, càng cực kỳ kinh người.
Những thứ này trước đây được gọi là Diệt Thành Đạn, Lý Hạo góp nhặt không ít, là những thứ còn sót lại từ thời Tân Võ, tuy yếu hơn so với đạn pháo quân chính quy, nhưng uy lực cũng cực kỳ kinh người, trước đó thậm chí khiến cho Lý Hạo sắp có được thực lực Húc Quang, vô lực chạy trốn.
Hiển nhiên, Lý Hạo phải đánh thật rồi.
Khương Ly vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy Lý Hạo thật tình như thế, nghiêm túc như thế, tuy y chưa biết rõ Lý Hạo, nhưng Đại Ly giao chiến với Thiên Tinh nhiều ngày, Thiên Tinh quân, nói thật, y thấy dù đều tinh nhuệ, nhưng ngoại trừ Chiến Thiên Quân, những đơn vị khác đều thông thường.
Nhưng hôm nay. . . khi những người này đều người khoác chiến giáp, mang theo siêu năng pháo, trang bị vô số siêu năng đạn pháo. . . y cũng có chút chấn động.
Y biết, đó là vật gì.
Rất nhanh, lại có Toản Địa Thoa, Phù Không Đĩnh, tuần hành hạm xuất hiện.
Từng vị đại tướng, cũng nhanh chóng xuất hiện, không còn là cảnh tượng lộn xộn như trước đó, hoặc phệ ngân giáp, hoặc phệ đồng giáp, chiến lực đều cực mạnh.
Những chiến tướng Cửu sư trưởng, Hoàng Vũ, Lưu Long, dồn dập xuất hiện ở hàng đầu đại quân.
Mảnh đất Ngân Nguyệt rộng lớn như vậy, giờ khắc này, Lý Hạo chỉ để lại một vị hãn tướng tọa trấn, chính là Hầu Tiêu Trần, một trong tứ thủ Ngân Nguyệt.
Lý Hạo lại mang theo cả Triệu thự trưởng.
Hầu Tiêu Trần lưu lại, là bởi vì những người khác không thích hợp, Hoàng Vũ lưu lại thực ra không sai, nhưng Hoàng Vũ am hiểu quân chiến đấu, lưu lại quá đáng tiếc.
Lỗ Khiết thì thực lực hơi yếu, hơn nữa uy tín của Lỗ Khiết ở Ngân Nguyệt, không mạnh bằng Hầu Tiêu Trần.
Càng nghĩ, cuối cùng, Lý Hạo để lại Hầu Tiêu Trần tọa trấn một phương.
Điều này khiến cho Hầu Tiêu Trần cảm thấy áp lực gấp bội, cũng có chút bất đắc dĩ.
Lão lại bị ném vào sào huyệt rồi!
Thật đáng tiếc, lão không thể nào đi phương tây tham dự trận chiến này, có lẽ vị trí hiện tại của Lý Hạo, lần đầu tiên, chính thức điều động tất cả cường giả, muốn đánh một trận trận công kiên.
Phương tây thần quốc!
Không chỉ như vậy, giờ khắc này, ngay cả một số học viện khôi lỗi núp trong bóng tối, còn cả đế Vệ, cùng với Hồng Sam thụ bản tôn Bất Hủ đỉnh phong, lúc này đều hiện ra thân ảnh, hiển nhiên trước đó, Lý Hạo không xuất động thực lực ẩn giấu gì.
Khương Ly càng thêm căng thẳng!
Đám cường giả này, y chưa từng thấy bao giờ, bao gồm một số võ sư Ngân Nguyệt thế hệ trước, trước rất nhiều người đều đang ẩn núp, vẫn chưa xuất hiện.
Cũng không tính là ẩn núp, những võ sư thế hệ trước này, có vài người luôn tu luyện mới nói, luôn khai khiếu.
Nhưng hôm nay, cũng đều bị kéo ra ngoài.
Cộng thêm Lý Hạo trước đó mang theo sáu vị lão nhân tại Thiên Tinh phủ đô đốc, toàn bộ Ngân Nguyệt, võ sư thế hệ trước không tính là nhiều lắm, cộng lại, cũng cchỉ hơn mười vị.
Nhưng sức chiến đấu, đều không thể khinh thường.
"Lên tàu!"
Lý Hạo nhẹ giọng nói một câu, năm chục ngàn đại quân, nhanh chóng lên tàu, ba tàu chiến hạm, hơi chen chúc, nhưng Lý Hạo cũng không cần thêm chiến hạm nữa, tạm thời đủ rồi.
Từng vị cường giả, cũng nhanh chóng lên tàu.
Lý Hạo quay đầu nhìn về phía Hầu Tiêu Trần, nở nụ cười: “Hầu bộ, nhớ kỹ một điểm, nếu như Đại Ly xuất binh, có thể chiến đấu thì chiến đấu, không thể chiến đấu cứ lui! Nếu như Đại Ly lần này trở mặt bội ước, ta sẽ suất quân giết Đại Ly, chó gà không tha!"
Hầu Tiêu Trần yên lặng gật đầu.
Khương Ly khẽ nhíu mày, Lý Hạo nhìn y, mặt nở nụ cười: “Ta Lý Hạo. . . lời đã hứa, vẫn luôn thực hiện!"
Khương Ly có chút nhăn nhó, không lên tiếng.
Lý Hạo bay lên trời, mở miệng: “Đi Chiến Thiên Thành!"
Trong nháy mắt, ba tàu chiến hạm, trong bóng đêm bay lên trời.
Lý Hạo vung tay lên, một thần văn hiện lên, chính là thần văn chữ "Ám", bao phủ ba tàu chiến hạm, trong bóng tối, ba tàu chiến hạm càng thêm hắc ám, khiến cho không người nào có thể thấy rõ cái gì.
Mấy vạn người, vô thanh vô tức, lúc này đều có chút kích động, nhưng không một ai lên tiếng.
Ác chiến với Đại Ly nhiều ngày, cuối cùng là có chút dáng dấp tinh binh.
Lý Hạo tương đối thoả mãn.
. . .
Chiến hạm ngang trời.
Rất nhanh, đã đến Chiến Thiên Thành cách xa hàng ngàn dặm.