TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 2030: Nghĩ quá nhiều (2)

Mà cùng lúc đó, cũng trong một ngày này, quân doanh Đại Ly.

Triệu Thự trưởng gặp mặt Đại Ly Vương, nở nụ cười, nói qua một lần về việc ba đại tổ chức đã đến Đại Ly. Cẩn thận quan sát sự biến hóa trên sắc mặt của Đại Ly Vương.

Nhưng Đại Ly Vương vẫn bình tĩnh.

“Bản vương đã biết.”

Đại Ly Vương vẫn giữ vẻ mặt trấn định, dường như không thèm để ý tất cả mọi thứ.

Ngược lại là Khương Ly, khẽ biến sắc, nhưng rất nhanh che đậy sự biến đổi đó.

Triệu Thự trưởng cười, cười rất xán lạn, vị lão nhân trên tám mươi tuổi này vẫn cứ thích cười như trước, lão ho khan, mở miệng nói: “Nếu Đại Ly Vương đã biết, vậy thì dễ làm rồi, không uổng công Đô đốc quan tâm đến sự an nguy của Đại Ly.”

Triệu Thự trưởng trách trời thương dân nói: “Đô đốc nhân từ, không đành lòng khiến bá tính chịu khổ, bá tính thiên hạ, đều là nhân tộc! Thiên Tinh cũng tốt, Đại Ly cũng tốt, bá tính đều là vô tội! ba đại tổ chức, không có việc ác gì không làm, nếu gây ra huyết án ở Đại Ly, vậy Đô đốc cũng không thể ngồi yên mà không lo!”

Đại Ly Vương lạnh lùng tiếp tục nhìn, tiếp tục nghe.

Triệu Thự trưởng lại nói: “Mặt khác, Đô đốc bảo ta đến đây, còn có vài việc muốn thương thảo với Đại Ly Vương một chút, xin đại vương hãy cho mọi người lui xuống, nghe ta nói một chút.”

“Nói!”

Đại Ly Vương cũng không có ý giấu diếm bất kỳ ai cả.

Mà Triệu Thự trưởng cũng không thèm để ý, vẫn mang theo nụ cười: “Vậy ta nói thẳng, thứ nhất, Đô đốc xin Đại Ly Vương cứ mời cường giả tứ phương đến trợ chiến! Càng nhiều càng tốt, chúng ta chia đôi, chiến quả càng nhiều, cả hai bên chúng ta cũng càng mạnh!”

Khương Ly thiếu chút nữa là phun cả nước bọt ra.

Đây là gì đây?

Bảo Đại Ly, mời cường giả tứ phương… đây là việc mà con người làm hay sao?

Triệu Thự trưởng vẫn bình tĩnh, tiếp tục cười nói: “Thứ hai, cuộc chiến của hai quân, vẫn cứ tiếp tục, mỗi ngày một trận, không thể thiếu được! Bên ta nếu là có tân quân xuất chiến, còn xin Đại Ly Vương để ý chút, phái quân đội yếu kém xuất chiến, nhân số tương đương, tất nhiên sẽ không lấy nhân số mà lấn người!”

Đại Ly Vương lạnh lùng lắng nghe!

Triệu Thự trưởng cũng mặc kệ, tiếp tục nói: “Thứ ba, mỗi ngày đấu tướng! Lấy Đấu Thiên và Sơn Hải hai cảnh giới làm chủ, sống chết có số, cường giả không được tham dự, không được nhúng tay!”

Đại Ly Vương lạnh lùng nhìn lão, giờ phút này, sắc mặt lạnh hơn.

Triệu Thự trưởng tiếp tục nói: “Thứ tư, cảnh giới thống nhất, hi vọng tướng sĩ dưới trướng của Đại Ly Vương, cường giả đều là Trảm Thập, Phá Bách, Đấu Thiên, Sơn Hải, Nhật Nguyệt cảnh…”

Lời này vừa nói ra, Đại Ly Vương có chút nổi giận, lạnh lùng nói: “Ngươi muốn làm gì? Hoặc là… Lý Hạo muốn làm cái gì?”

Triệu Thự trưởng cười nói: “Không phải ta, đây là điều mà Đô đốc đã nói! Đô đốc nói, ta thống nhất giang sơn cũng tốt, Đại Ly thống nhất cũng được, đều phải thống nhất văn tự, thống nhất giáo hóa, thống nhất võ đạo, thống nhất cảnh giới, xe phải có chung quỹ đạo, thư tịch phải có chung văn tự!”

Lão cười xán lạn: “Người Đại Ly quá ít, nếu như không dung nhập Thiên Tinh, làm sao thống nhất thiên hạ? Đô đốc còn nói, lấy người Thiên Tinh quản lý người Thiên Tinh, mới có thể lấy ít chế nhiều, chẳng lẽ Đại Ly Vương không lo thiên hạ hay sao?”

Đại Ly Vương biến sắc.

Đây là đồng hóa!

Lý Hạo muốn xâm lấn văn hóa của bọn hắn!

Quả nhiên, Triệu Thự trưởng lại nói: “Mặt khác, Đô đốc còn nói, tất cả đều được đo lường! Hệ thống tiền tệ của Đại Ly phải cùng Thiên Tinh bàn bạc, hoàn thành chuyển đổi, tỉ lệ phải cố định, lĩnh vực siêu phàm, phải lấy Thần Năng Thạch làm cơ sở, song phương có thể mua bán… đương nhiên, giờ cũng không vội!”

Đại Ly Vương hoàn toàn thay đổi sắc mặt, lạnh lùng nói: “Lý Hạo, chẳng lẽ nghĩ hắn thắng chắc rồi sao?”

“Không phải vậy!”

Triệu Thự trưởng lắc đầu: “Đô đốc nói, Đại Ly Vương là rồng phụng trong loài người, thế gian hiếm thấy, mặc dù sinh ở mảnh đất bắc man, nhưng lại là anh hùng trong bá chủ đương thời, nếu như Đại Ly Vương có thể thắng, cũng hi vọng Đại Ly Vương có thể chấp hành những việc này, hoàn thành thống nhất thế giới Ngân Nguyệt!”

Lão lộ ra nụ cười: “Thần quốc phương tây, Đại Hoang phương nam, Thủy Vân phương nam… Đô đốc nói, thần quốc tín ngưỡng thần linh, thần linh mới là vương, hắn không thích như thế. Mảnh đất Đại man hoang, nghe nói giống như tội phạm, tới lui như gió, không có chỗ ở cố định, là dân tộc du mục! Thủy Vân phương nam, thiếu mất đại khí và bá đạo của phương bắc, sông nước vùng Giang Nam tuy tốt, nhưng lại không bằng đại khí của phương bắc, loạn thế hào hùng, phương nam không được!”

Nói đến đây, nhìn về phía Đại Ly Vương: “Đô đốc nói, dám ra tay với cổ thành, Đại Ly Vương đúng là hùng tài đại lược, cho nên, cũng chỉ có Đại Ly Vương mới đồng ý tiếp nhận những điều kiện này!”

Đại Ly Vương lạnh lùng nhìn lão, vốn không cảm thấy đánh giá của Lý Hạo có gì đặc biệt hơn người.

Lý Hạo cũng không có tư cách để đánh giá gã.