“Mặt khác, ta sẽ điều 10 vạn siêu năng của Trung bộ, 1 vạn Chiến Thiên quân, 1 vạn quân Liệp Ma, cộng với những siêu năng ở các nơi của phương bắc đang đến kia, siêu năng hẳn là có thể vượt qua 15 vạn, thậm chí vượt qua 20 vạn!”
“Cốt lõi của quân Liệp Ma, Lưu Long phụ trách chỉ huy.”
“Cốt lõi của quân Chiến Thiên, Cửu Sư Trưởng phụ trách.”
“Đại quân siêu năng của Trung bộ, do Diêu Tứ phụ trách, đại quân từ các nơi của phương bắc đến đây, sẽ do nguyên soái Hoàng Vũ phụ trách chỉnh hợp.”
“Đại quân bốn bộ, chủ soái chính là…”
Đám người đều giật mình, chủ soái không phải là Cửu Sư Trưởng, cũng không phải Hoàng Vũ, chẳng lẽ còn có người thích hợp hơn bọn họ hay sao?
Ngay cả bọn người Hoàng Vũ cũng có chút nghi hoặc.
Dưới cái nhìn của Hoàng Vũ, để lão chỉnh hợp những quân đội rối bời kia, kỳ thực cũng là một loại tín nhiệm, độ khó không thấp.
Nhưng… chủ soái có thể là ai chứ?
Cửu Sư Trưởng của Chiến Thiên quân, nếu chủ soái là người này, cũng không thành vấn đề, có thực lực có chiến lực, một mực dẫn binh, cũng không có nghi hoặc gì, nhưng bây giờ… ngoại trừ bọn họ, còn ai có thể đảm nhiệm hay sao?
“Hồng Nhất Đường!”
Tất cả mọi người sửng sờ, Hồng Nhất Đường không có ở đây, mấu chốt là… đối phương chỉ là võ sư, chưa từng có kinh nghiệm dẫn binh, lúc này Lý Hạo đang dùng người không khách quan…. chuyện này cũng không phải tốt.
Dù là Thiên Kiếm, người có quan hệ tốt nhất với Hồng Nhất Đường, cũng nhịn không được mở miệng: “Sao lại là y? Đô đốc, giờ phút này… mấy chục vạn đại quân, đều có chiến lực siêu năng, cũng không thể… làm bậy được!”
Bất luận là Hoàng Vũ hay Cửu Sư Trưởng, nếu thực lực không đủ, thì Diêu Tứ và Thiên Tinh những người này cũng có thể chống đỡ được!
Thật sự không được nữa thì còn có Hồ Định Phương, kinh nghiêm thống binh của những kẻ yếu này đều mạnh hơn Hồng Nhất Đường nhiều.
Hồng Nhất Đường giờ còn không có ở đây, coi như ở đây thì lão cũng phải nói.
Vị này… đi đối phó với thần vệ hoặc là tư tế thần điện còn tốt hơn.
Làm nguyên soái thống binh thì có chút nói đùa.
Tất cả mọi người hơi bất đắc dĩ, nhưng Lý Hạo lại tiếp tục nói: “Càn Vô Lượng phụ trách tham mưu.”
Cái này, mọi người cũng không có ý kiến gì.
Nhưng chuyện liên quan tới Hồng Nhất Đường, bọn hắn vẫn muốn nói vài lời, Lý Hạo thấy tất cả mọi người đều đang nhìn mình, giải thích nói: “Các bộ đại quân, phòng thủ làm chủ! Nhưng thời điểm nên đột phá, cần phải trong nháy mắt đột phá doanh trận của đối phương…. Ta cần trận Địa phúc của Hồng sư thúc củng cố phòng ngự! Để hắn tọa trấn đại quân bốn bộ, sẽ rất có ích cho việc kịp thời điều chỉnh…”
Hoàng Vũ có chút trầm ngâm nói: “Nhưng hắn chỉ có một người… đối diện với trăm vạn đại quân, đây không phải là đơn độc luận bàn!”
Lý Hạo gật đầu: “Ta biết, cho nên… lần này, Hồng sư thúc cần phải ra hết sức mới được, ta sẽ giúp hắn điều chỉnh, chờ hắn đến đây, ta sẽ cùng hắn làm tốt bố trí.”
Đám người vẫn có chút lo lắng.
Địa Phúc Kiếm đảm nhiệm chủ soái, mọi người không ai nghĩ tới.
Đại khái bản thân Hồng Nhất Đường chắc chắn cũng sẽ không nghĩ tới.
Nhưng Lý Hạo lại rất kiên trì.
Bởi vì hắn có cách nghĩ của riêng mình, đương nhiên, giờ phút này cũng không phải bàn giao toàn bộ, Địa Phúc Kiếm… thiên biến vạn hóa, đạo mạch đặc thù.
Đương nhiên, lực phòng thủ là cực mạnh.
Nhưng lực lượng của một người, phòng thủ có mạnh đi chăng nữa, cũng không có tác dụng quá lớn.
Nhưng… nếu như có một bộ phân thân của thần linh phối hợp thì sao?
Thần linh hệ thổ!
Về phần đối phó với Đại Ly vương, Lý Hạo cũng không chuẩn bị dùng cái này, hắn ngược lại muốn xem thử một chút, ở bên ngoài di tích, tên kia rốt cục có thể mạnh đến đâu!
Địa Phúc Kiếm phối hợp với phân thân của thần linh, phòng thủ đương nhiên là vô song.
Thời khắc mấu chốt, lựa chọn đột phá, vậy sẽ càng cường hãn.
Phía bên mình, không tính bọn tạp binh kia, siêu năng đại khái là 20 vạn người, chỉ bằng một phần năm của đối phương, tiến lên chém giết… tất nhiên sẽ tổn thất nặng nề, đây là điều mà Lý Hạo không muốn thấy.
Nhất định phải phòng thủ trước, tiêu hao lực lượng của đối phương mới được.
Lúc này, Lý Hạo tiếp tục nói: “Chiến Thiên quân, quân Liệp Ma làm quân tiên phong, mười vạn siêu năng của Trung bộ bọc hậu, siêu năng phương bắc thì đặt ở cánh bên… đề phòng những người này làm loạn đội hình!”
“Cụ thể như thế nào, còn xin mấy vị tướng quân thương nghị, ta không có kinh nghiệm thống quân, không chỉ ta, phía Hồng sư thúc cũng không có kinh nghiệm gì… tuy hắn là chủ soái, nhưng chiến đấu cụ thể, chỉ huy, hắn sẽ không nhúng tay. Nhưng, nhưng thời khắc mấu chốt, hắn truyền đạt mệnh lệnh, quân đội các bên phải phục tùng chỉ huy.”
Lời này vừa nói xong, mọi người ngược lại là nhẹ nhàng thở ra.
Trên đại thể đã hiểu.
Địa Phúc Kiếm cũng không phải là chủ soái hoàn toàn, chỉ là thời khắc mấu chốt phát lực, cần có các bộ phối hợp, cho nên mới cho danh nghĩa chủ soái mà thôi.
Sau khi Lý Hạo phân phối xong nhiệm vụ, lại nói: “Cụ thể như thế nào, ta cũng không tham gia, ta cũng không hiểu… hiện tại sắp xếp người đi dò xét tình huống cụ thể của đối phương… ở giữa Thương Sơn và Ngân thành có một dãi bình nguyên… chiến trường tốt nhất nằm ở đây, không cần lan tràn đến Ngân thành!”
“Nếu có thể ngăn bọn họ dưới chân Thương Sơn vậy càng tốt…”
Cửu Sư Trưởng khẽ lắc đầu: “Không ổn, đối phương xuống núi, từ trên cao đánh xuống, thực ra rất nguy hiểm, đối với cường giả mà nói thì không quan trọng, nhưng đối với chiến sĩ mà nói, ngăn địch ở trên núi, chi bằng tác chiến ở bình nguyên, đối phương cực kỳ am hiểu chiến đấu trên núi… chúng ta ngược lại không thích ứng.”
Lý Hạo gật đầu: “Vậy cứ nghe theo chư vị!”
Hắn cũng chỉ đề nghị, cụ thể đánh như thế nào, những người này có kinh nghiệm nhiều hơn hắn.
Lý Hạo cười nói: “Nhiệm vụ của ta chỉ có một, chém giết Đại Ly vương, diệt sĩ khí của chúng, đoạn quân hồn của chúng!”