TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1850: Xử lý hậu cần (5)

“Trước không nói những thứ này, Thiên Tinh thành có không ít siêu năng, còn đang đăng ký, hơn nữa Cửu Ti Hoàng thất cũng đều còn có quân đoàn siêu năng ở đây, phải nhanh chóng hoàn thành tiếp quản mới được, không thể để cho những nơi này rối loạn!”

Lý Hạo nhanh chóng an bài, tiếp quản siêu năng, giết người phóng hỏa, những người này đều là hảo thủ, phái ai đi cũng được.

......

Khắp nơi rối loạn, mở một cuộc họp nhỏ ở hoàng cung, Lý Hạo cũng không ở lại lâu.

Nơi này vắng vẻ, bây giờ xác chết khắp đồng, ở đây cũng không thoải mái.

Phong Vân Phó Giám còn đang bao phủ hoàng cung, vẫn chưa cởi bỏ phong ấn.

Cũng miễn cho người ta điều tra tình huống của Hoàng thất.

......

Sau đó, võ sư Ngân Nguyệt xuất động khắp các phương.

Tất cả các phủ đệ của huân quý nơi này cũng nhanh chóng bị cầm xuống.

Đêm này, Thiên Tinh thành rất hỗn loạn.

Mà phủ đô đốc Thiên Tinh tuyên truyền với bên ngoài là, siêu năng của ba tổ chức lớn đang quấy rối tứ phương, phủ đô đốc Thiên Tinh đang bắt giữ cùng truy giết cường địch, bách tính cứ ở nhà đợi là được.

Mà phong tỏa tám ti, phong tỏa Hoàng thất, cũng dần dần lỏng lẻo hơn rất nhiều.

Một số người không biết chuyện, còn tưởng rằng Lý Hạo đã từ bỏ bức bách những thế lực này.

......

Tổng bộ Hồng Nguyệt.

Ánh Hồng Nguyệt vẫn nhíu mày đến bây giờ, hồi lâu, chậm rãi nói: “Thiên Tinh thành còn có tình báo truyền đến không?”

“Hồi bẩm thủ lĩnh, phủ đô đốc Thiên Tinh đã tạm thời buông tha phong tỏa tám ti, Hoàng thất, một bộ phận võ sư Ngân Nguyệt đã rút lui, nhưng toàn bộ Thiên Tinh thành vẫn đang trong giai đoạn phong tỏa.”

Có người cấp tốc báo cáo.

Ánh Hồng Nguyệt bưng chén trà lên, nước trà đã lạnh thấu, hồi lâu, mở miệng nói: “Triệu tập tất cả thành viên Hồng Nguyệt, mau chóng rút khỏi Trung Bộ!”

Phía dưới, mọi người hơi ngẩn ra.

Rút lui?

Tại sao?

Ánh Hồng Nguyệt không nói gì, chỉ nhìn về phía phương xa, ngẩng đầu nhìn lên không trung, mơ hồ dường như nhìn thấy từng sợi tơ, nhưng giờ phút này, những sợi tơ màu đỏ này đã có mấy sợi yếu ớt đi rất nhiều.

Lý Hạo lại dùng Tinh Không kiếm thôn phệ một ít thần binh.

Có lẽ, giày Truy Phong, Thạch Đao Trương gia đều không còn nữa.

Tám thần binh, đã mất cái thứ ba.

Trong tình huống như nào, Lý Hạo mới làm như vậy?

Trước đây là để đối phó với Phong Vân các, lần này có lẽ là để đối phó với Cửu Ti và Hoàng thất, không phải có lẽ, mà là nhất định.

Mà Lý Hạo còn sống!

Điều đó có nghĩa là... Có lẽ Lý Hạo thắng rồi?

Gã không chắc chắn.

Bởi vì gã biết một ít tình huống về di tích Thiên Tinh trấn, trong đó rất nhiều cường giả, nếu như cái này đều có thể thắng, đó quả thật đáng sợ.

“Tất cả đều lui ra đi, làm theo lời ta nói!”

“Vâng!”

Mọi người nhao nhao lui ra.

Đám người vừa đi, áo choàng đỏ hiện lên: “Thế nào? Tại sao phải rút lui?”

Ánh Hồng Nguyệt thản nhiên nói: “Hiện tại Trung Bộ hỗn loạn, phủ đô đốc Thiên Tinh vẫn tiếp tục càn quét bốn phương, không an toàn cho nên đổi chỗ khác!”

Áo choàng đỏ hơi có chút chần chờ, rất nhanh lại nói: “Ngươi muốn đi đâu?”

“Phương Bắc!”

Phương Bắc?

Áo choàng đỏ ngẩn ra: “Ngân Nguyệt?”

“Không, ba tỉnh phương Bắc!”

Ánh Hồng Nguyệt bình tĩnh nói: “Mặt khác, tốt nhất là để cho Diêm La và Phi Thiên hội hợp với chúng ta! Ba phe hợp nhất, nếu không, chuyện rắc rối vẫn còn ở phía sau.”

“Phi Thiên và Diêm La... Điều này...”

Áo choàng đỏ còn muốn nói thêm cái gì nữa, Ánh Hồng Nguyệt thản nhiên nói: “Tùy ngươi! Ta hiểu tâm tư của các ngươi, trứng gà không được đặt trong một cái giỏ, nhưng ta biết rõ hơn, đằng sau Phi Thiên cùng Diêm La đều là các ngươi đang ủng hộ. Giai đoạn hiện tại còn đơn đả độc đấu, hạn chế lẫn nhau, có thể sẽ gặp rắc rối.”

Áo choàng đỏ im lặng một lúc: “Ngươi cảm thấy... Có thể là Lý Hạo chiếm được một ít tiên cơ?”

“Có lẽ.”

Áo choàng đỏ suy tư một lần nữa: “Ta cần phải báo cáo, sau đó mới đưa ra quyết định.”

“Càng sớm càng tốt!”

“Được!”

Áo choàng đỏ lập tức biến mất, Ánh Hồng Nguyệt lạnh nhạt nhìn phương hướng gã biến mất, qua một hồi lâu mới đứng lên. Cứ tiếp tục như vậy không được, mặc kệ bên phía Lý Hạo có thắng hay không, nhưng kế tiếp, có lẽ đối phương sẽ nghênh đón một thời kỳ bùng nổ.

Mà chính mình... Cứ tiếp tục như thế này, có lẽ thật sự phải chịu đựng.

Những người này, không tin tưởng chính mình.

Mình nên làm gì đó, bằng không, chỉ có thể chờ chết.

......

Cùng một lúc.

Ngân Nguyệt.

Chiến Thiên thành.

Hòe tướng quân bỗng nhiên bừng tỉnh, không chỉ như thế, con rùa già cũng lập tức hiện lên thân ảnh.

Không bao lâu, Cửu sư trưởng cũng lập tức xuất hiện.

Hòe tướng quân hóa thành hình người, nhìn về phía bầu trời, hồi lâu mới nói: “Các ngươi...có cảm nhận được gì không??”

Lão Quy trầm giọng nói: “Gần Tinh Môn, có chút dị động sao? Hay là thứ gì đó khác? Vừa nãy ta đột nhiên cảm thấy, thiên địa có một chút thay đổi mờ nhạt.”

Hình như là Tinh Môn dị động.