TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1803: Tín nhiệm (1)

Trong di tích trấn Thiên Tinh.

Đám người nhanh chóng hội hợp, mà 8 vị yêu thực của Phong Vân các cũng không đến, giờ phút này, 8 đại yêu thực, đang đóng quân tại nơi của tứ đại yêu thực trước đó.

Bắt đầu hấp thu năng lượng, trước đó ngắt quãng một lúc, bây giờ tiếp tục khôi phục hấp thu năng lượng, năng lượng ba động trong thành lần nữa mở ra.

Lúc này, ở trước mặt của Lý Hạo, thi thể của bốn vị yêu thực đều nằm đây.

Còn có không ít nước suối sinh mệnh đang chảy xuôi.

Lý Hạo thu lấy tất cả nước suối sinh mệnh, sau đó lại nhìn tiểu thụ, nói: “Đế Vệ, ngươi thôn phệ thân thể của ba tôn yêu thực, hấp thu 1/3 lực lượng bản nguyên. Cây táo tiền bối thôn phệ thân thể một gốc yêu thực, cộng thêm 1/3 lực lượng bản nguyên, những lực lượng bản nguyên còn lại, sẽ do Hồng Sam tiền bối thôn phệ.”

Lời này vừa nói xong, Đế Vệ có hơi xấu hổ.

“Cái đó… ta…”

Lý Hạo mở miệng nói: “Hư ảnh đế cung của Đế Vệ tiền bối có tác dụng rất lớn, huống chi… đẳng cấp của tiền bối khá thấp, thôn phệ những thứ này mới có hi vọng tiến vào Bất Hủ, Hồng Sam tiền bối bọn họ đều là Bất Hủ, có nuốt cũng không vào được Thánh Nhân cảnh, phải lợi dụng tài nguyên ở mức cao nhất.”

Hồng Sam cũng vội nói: “Đô đốc nói không sai!”

Nó đã khá thỏa mãn.

1/3 lực lượng bản nguyên, cũng vượt qua lực lượng bản nguyên của một tôn yêu thực, dù sao cũng nhiều hơn 8 vị yêu thực đầu hàng kia.

Chúng rất đáng thương, giờ chỉ có thể hấp thu một chút năng lượng.

Huống hồ, nghiêm túc mà nói, những thứ này vốn dĩ cũng không phải là chiến lợi phẩm của nó, phần mà nó và cây táo được chia, đã vượt qua tất cả chiến lợi phẩm mà chúng nó giết vị yêu thực kia có được.

Đế Vệ nghe vậy, không nói thêm gì nữa, nó cũng biết, thực lực của mình đúng là vẫn còn yếu.

Rất nhanh, thân thể to lớn hiển hiện, nhánh cây đưa ra, lập tức thôn phệ thân thể của 3 tôn yêu thực.

Nhưng để tiêu hóa những gì lấy được kia, cũng cần chút thời gian.

Cây táo nhỏ cũng rất vui, trong lòng nhảy nhót.

Trước đó nó khôi phục không nhiều, nhưng đích thực là một tôn Bất Hủ, bây giờ thôn phệ thân thể của một tôn yêu thực Bất Hủ, cộng thêm lượng lớn lực lượng bản nguyên, nó có thể khôi phục rất nhiều, thậm chí khôi phục lại đỉnh phong.

Mặc dù không thể mạnh bằng Hồng Sam, nhưng cũng sẽ không kém hơn hoa hướng dương trước đó.

Trong lòng cây táo vui vẻ, quả nhiên, đi theo Lý Hạo đúng là có tiền đồ.

Nào giống như tên Thiên Kiếm kia, đơn giản là không nói lý lẽ.

Lý Hạo cũng không nhiều lời, lấy đi trái cây của những yêu thực kia, đều là đồ tốt, nhưng giờ hắn cũng chẳng buồn ăn, lấy những giọt nước suối sinh mệnh hắn đã thu được, chia cho Vương Thự trưởng một chút, lại nhìn hắc khải.

Hắc khải cũng cần hay sao?

Hắc khải không nói gì, tiêu hao của y cũng không phải là quá lớn.

Giờ phút này, đám người đều nhìn về một khu vực trong thành, bên đó, một chùm sáng cực lớn hiển hiện, đó là do trận pháp trong thành bao bọc gây ra, trong đó có năng lượng ba động rung chuyển ra ngoài.

Có lẽ đã bạo phát chiến đấu, nhưng hẳn còn chưa có kết quả.

Lý Hạo không nói cái gì, lấy chiếc gương ra.

Lại nhìn hắc khải: “Nếu như giờ ta dùng vật này để dò xét bọn hắn, bọn hắn có thể cảm nhận được không?”

Cường giả, lực cảm nhận đều rất mạnh.

“Hàng nhái Phong Vân Bảo Giám sao?”

Hắc khải nhìn thoáng qua, rất nhanh đã nhận ra tấm gương.

Suy nghĩ một phen, mở miệng nói: “Không thể nào, bởi vì bây giờ bên trong đang chiến đấu, năng lượng ba động quá mãnh liệt, cứ coi như cảm giác được gì đó, cũng sẽ cho rằng đối thủ đang dò xét, thông thường thì yếu sẽ không cảm nhận được, nhưng đến Bất Hủ, chắc chắn có thể cảm nhận được một chút.”

Lý Hạo hiểu rõ.

Quả nhiên, tấm gương vẫn còn có chút hạn chế.

Đang suy nghĩ, hắc khải lại nói: “Chủ yếu là do ngươi quá yếu, nếu do ta đến chấp chưởng, dò xét Thiên Vương, đối phương cũng chưa chắc có thể cảm giác được, thứ này có quan hệ với thực lực cá nhân.”

Được thôi.

Lại bị đả kích, Lý Hạo cũng không để ý.

Hắn nhìn về phía bên kia, vẫn hi vọng có thể triệt để dò xét thực lực của bọn này, để tránh xảy ra vấn đề.

Tuy rằng bây giờ thực lực bên hắn tương đối mạnh, nhưng thực lực của hắc khải rốt cục ra sao, Lý Hạo cũng không rõ, vả lại, hắc khải chỉ có thể xem là hàng dùng một lần, nhục thân lão không có ở đây, một khi năng lượng đã hấp thu trong thể nội tiêu hao sạch sẽ, thực ra lực chiến đấu cũng không mạnh cho lắm.

Hơn nữa trong khoáng mạch, phải chăng chỉ có những cường giả như vầy, Lý Hạo cũng không biết.

Nghĩ đến đây, Lý Hạo không do dự nữa, tấm gương lơ lửng, lượng lớn Thần Năng Thạch tràn vào, tấm gương trong nháy mắt bộc phát ra một cỗ quang mang, lan tỏa vào trong hư không, trong chớp mắt không thấy gì nữa.